Trượng phu sủng thiếp diệt thê, chủ mẫu không giả vờ nữa - Chương 16:--- Liễu Chi trong cảnh rối ren ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 13:04:45
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sân viện của Hàn Chi vẫn còn trống, từng ai ở, cỏ dại mọc đầy, cao đến đầu gối Hàn Chi.
Hàn Như Yên sai các hạ nhân giúp đỡ dọn dẹp.
Tuy Hàn Chi và gia đình mối quan hệ mấy thiết, nhưng thể , ở nhà vẫn thoải mái hơn nhiều so với ở Hầu phủ.
Trước hết là đồ ăn, cải thiện đáng kể.
Thứ hai, trong phủ đối với Hàn Chi cũng vô cùng cung kính.
Không giống như những lão bộc trong Hầu phủ, kẻ nào kẻ nấy đều cậy già cậy quyền, đặc biệt là khi Hàn Chi bệnh, thì càng đối với Hàn Chi coi gì.
Vốn dĩ Hàn Chi còn nhờ đội trưởng hộ vệ trong nhà dạy luyện võ, nhưng kết quả là theo đại công tử Hàn Phú Quý ăn .
Tên Hàn Phú Quý là do Hàn phụ tự đặt, chỉ mong đối phương đại phú đại quý, kế thừa gia nghiệp của .
Tên Hàn Mân là do Hàn phụ mời một thư sinh giúp đặt, chỉ vì một cái tên vẻ của học, tiện cho bước con đường quan.
Tên Hàn Như Yên là do Trịnh phu nhân đặt, tên con gái thì Hàn phụ xưa nay mấy để tâm.
Tên Hàn Chi là lấy từ chữ "chi" trong cành cây, còn một thứ nữ khác thì gọi là Hàn Hoa Nhi, Hàn Diệp Nhi...
Dù thì những tên hoa như mẫu đơn thường là tên của các cô nương thanh lâu.
Cúc vàng lan hạ phần lớn là tên của những hạ nhân.
“Tiểu thư, cuối cùng chúng cũng về nhà .”
Thu Cúc sân viện dọn dẹp sạch sẽ, tuy chút khác biệt so với ba năm , nhưng bố cục tổng thể vẫn tương tự.
Trở về môi trường quen thuộc mà xa lạ, trong lòng Thu Cúc chỉ sự xúc động.
Trước đây Thu Cúc từng nghĩ lão gia tệ, nhưng bây giờ Thu Cúc cảm thấy, lão gia dù tệ đến cũng thể độc ác bằng cả gia đình Hầu phủ .
Quy củ trong phủ cũng nhiều như .
Vừa về đến đây, Thu Cúc cảm thấy thư thái hơn nhiều.
“ ! Cuối cùng chúng cũng về nhà .”
Hàn Chi cũng chút cảm thán.
Hàn phụ tuy là thực dụng, nhưng so với lão phu nhân tuyệt đối thiện lương hơn nhiều.
Cho dù thế nào nữa, sân viện vẫn luôn ở, chứng tỏ Hàn phụ tuyệt đối chút tình cảm với Hàn Chi.
“ , chúng về nhà .”
Hàn Chi mỉm , trong mắt lóe lên một tia kiên định.
Nàng , ở thời đại , nếu sống , nàng dựa chính .
Và nàng, tuyệt đối sẽ để bất cứ ai bắt nạt .
“Thu Cúc, ngươi sắp xếp một chút, gặp quản sự trong nhà, tìm hiểu tình hình gia đình.”
Hàn Chi dặn dò.
“Vâng, tiểu thư.”
Thu Cúc đáp một tiếng, sắp xếp.
Hàn Chi ghế, quanh bốn phía, trong lòng thầm thề, tiên hãy đặt một mục tiêu nhỏ, mua một cái sân viện nhỏ.
…………
Trong Hầu phủ.
“Trời nóng như thế ! Một chút băng cũng , còn ăn nổi thứ ?”
Cố Trường Phách hất đổ mấy đĩa rau xanh mặt, tức giận .
Tiểu tư bên cạnh vội vàng tiến lên an ủi: "Thiếu gia, hãy nhẫn nhịn một chút ! Đợi phu nhân dưỡng bệnh trở về là thể ăn đùi gà , khi đó chúng cũng sẽ băng dùng."
"Dựa ? Ta là chủ nhân tương lai của Hầu phủ , hơn một tháng mà một bộ y phục mới cũng chẳng . Chẳng qua chỉ là một nha đầu hèn mọn, mà cũng dám trèo lên đầu ?"
Cố Trường Phách vô cùng tức giận .
Trước đây, mỗi học, đều mang theo vô bánh ngọt tinh xảo, thể chia cho các bạn đồng học.
Dù tệ đến mấy thì tiểu tư và nha theo hầu bên cạnh cũng ăn chút ít.
Còn bây giờ, là chủ tử như Cố Trường Phách mà cũng ăn uống kham khổ đến mức .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-phu-sung-thiep-diet-the-chu-mau-khong-gia-vo-nua/chuong-16-lieu-chi-trong-canh-roi-ren.html.]
Thì nha và tiểu tư bên cạnh khỏi .
Cố Trường Phách hậm hực dẫn theo nha và tiểu tư tìm Liễu di nương gây sự. Liễu di nương tuy rằng gọi là di nương, nhưng thực chất là một nô tỳ.
Cố Trường Phách đương nhiên sợ nàng .
Hắn chỉ sợ Hàn Chi, Hàn Chi mỗi ngày đều quản giáo , còn là mẫu của . Bất kính với Hàn Chi chính là bất hiếu, điểm Cố Trường Phách vẫn phân biệt rõ ràng. Tuy trong lòng thích, nhưng bề ngoài dám đắc tội với Hàn Chi.
Cố Trường Phách nhẫn nhịn lâu , đây Hàn Chi mặt, cho nên mới nhẫn nhịn.
Khi Hàn Chi còn ở đây, còn thể ăn một cái đùi gà.
Hàn Chi , ngay cả một cái đùi gà cũng chẳng còn, hơn nữa băng cũng , quả thực là chuyện thể nhẫn nhịn ? Chuyện thật khó mà nhẫn nhịn!
Bây giờ, bộ khẩu phần ăn của Hầu phủ đều giảm sút.
Cho dù là ba năm đây, cũng từng ăn uống tệ đến mức .
Gạo tinh trong nhà, ngoại trừ Lão phu nhân, Cố Trường Phách và mấy Liễu Chi thể ăn, những khác đều chỉ thể ăn gạo thô.
Vô cùng thô ráp, còn rát họng, khó mà nuốt trôi.
Trong tình huống bình thường, chỉ nhà dân thường mới ăn loại gạo .
Người ăn quen gạo ngon, nhất thời đương nhiên là quen ăn.
còn cách nào, vì để Cố Vân Châu gả vẻ vang, Liễu Chi dùng hết cách mới gom đủ mười ngàn lượng bạc, vẫn là mẫu và phụ trong nhà nàng cùng mượn tiền góp cho nàng.
Cho nên khẩu phần ăn trong nhà đương nhiên là tệ .
Liễu Chi đây từng nghĩ rằng nếu nàng thể quản gia, nhất định sẽ hơn Hàn Chi.
Năm đó Hàn Chi chính là mang theo hơn một triệu lượng bạc của hồi môn gả Hầu phủ.
Chỉ vỏn vẹn ba năm, Hầu phủ phung phí hết sạch, những cửa hàng đáng giá nhất bây giờ đang trong tay Nhị gia.
Nhị gia là một kẻ vô cùng keo kiệt, của gả chồng mà một đồng tiền cũng móc , chỉ tặng mấy hộp phấn son mà thôi.
Nhị gia tiếp quản các cửa hàng, mỗi tháng chỉ đưa một ngàn lượng bạc tiền sinh hoạt.
Một ngàn lượng , căn bản thể duy trì cuộc sống xa hoa của Lão phu nhân.
Còn bây giờ, Lão phu nhân còn ép Liễu Chi vét sạch cả gia sản.
Liễu Chi đương nhiên là các loại tiết kiệm .
Liễu Chi cảm thấy chức di nương cũng như nàng nghĩ.
Hiện giờ Liễu Chi chỉ hy vọng Hàn Chi thể về nhà đẻ mang thêm chút tiền đến, nếu thì cuộc sống thể nào sống nổi nữa, đây coi như là hy vọng lớn nhất của nàng lúc .
Chỉ là Liễu Chi nghĩ đến cảnh Quế ma ma dẫn dọn đồ đạc trong viện của Hàn Chi, trong lòng nàng tự đặt một dấu hỏi về việc liệu Hàn Chi nguyện ý trở về .
Ngay cả nàng, cũng cảm thấy Lão phu nhân chút quá đáng. Không ngoài việc là thấy Hàn Chi thể khỏe, lẽ phế bỏ, liền cố ý như , chừng chính là đuổi Hàn Chi .
Cảm thấy Hàn Chi hết tiền .
những cửa hàng của Cố Vân Điển đều là của Hàn Chi.
Hầu phủ ăn khó coi đến , chẳng lẽ còn nào mang theo đại lượng của hồi môn mà gả đến đây ?
Liễu Chi cũng hiểu Lão phu nhân trong lòng đang nghĩ gì.
May mà Cố Vân Điển bây giờ tiền, dễ chuyện, trong viện của đều do tự trả tiền công, cái tiết kiệm một khoản chi tiêu.
Mèo Dịch Truyện
Ráng chịu đựng thêm một chút, chịu đựng đến khi tháng Cố Vân Điển đưa tiền cho nàng, cuộc sống sẽ dễ chịu hơn.
mà thời tiết thật sự quá nóng.
Liễu Chi nhíu mày, với nha bên cạnh: "Sao quạt nữa? Ngươi bây giờ nóng đến mức nào ?"
Vì tiết kiệm tiền, Liễu Chi bây giờ chỉ cung cấp băng cho Lão phu nhân, ngay cả bản nàng cũng băng để dùng.
"Di nương, nô tỳ quạt hai canh giờ , tay tê dại, thật sự còn chút sức lực nào nữa."
Nha đáng thương với Liễu Chi.
điều căn bản thể gợi lên dù chỉ một chút lòng đồng tình của Liễu Chi.
Liễu Chi đang định giáo huấn nha thì cánh cửa đột nhiên đá văng .
"Uy phong thật lớn! Vừa mới bay lên cành mấy ngày, bắt đầu ngược đãi hạ nhân ?"
Cố Trường Phách ngoài cửa, lạnh lùng chế nhạo Liễu Chi.