Trượng phu sủng thiếp diệt thê, chủ mẫu không giả vờ nữa - Chương 9:--- Sắp đặt hôn sự ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 13:04:38
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Cố Vân Châu hề những gì sắp trải qua, nàng đang ấm ức trong lòng.
Thân là tiểu thư duy nhất của Hầu phủ, trong mắt bách tính bình thường, nàng vô cùng tôn quý.
hàng loạt thiên kim quyền quý kinh thành, nàng chẳng là gì cả.
Huống hồ, tài thêu thùa, tài nghệ của Cố Vân Châu đều bình thường, ngay cả dung mạo cũng thừa hưởng một phần mười của hai ca ca, nàng giống lão Hầu gia như đúc, còn hai vị ca ca giống dung mạo của lão phu nhân.
Vì dung mạo của Cố Vân Châu chỉ ở mức trung bình, thêm việc lão Hầu gia và lão phu nhân nâng niu trong lòng bàn tay mà lớn lên, từ nhỏ ngàn vạn yêu chiều.
Nàng cũng lấy lòng những thiên kim nhà quyền quý .
Lưu Minh tướng mạo phi phàm, tài hoa, đối xử với nàng cũng , mẫu và bà nội của Lưu Minh cũng đối xử với nàng .
Nàng cảm thấy gả Lưu gia cũng tệ.
Mặc dù Cố Vân Châu vẫn luôn ức h.i.ế.p Hàn Chi, nhưng nàng cũng sợ sẽ nhà chồng tương lai đối xử như , tự nhiên càng gả nhà quyền thế hơn.
Trong mắt Cố Vân Châu, Lưu gia tuy kém một chút, nhưng Lưu Minh đối xử với nàng mà!
Hơn nữa Hàn Chi tiền, cuộc sống của nàng cũng sẽ quá tệ.
Chỉ là hiện tại Hàn Chi quản tiền nữa, quyền quản gia Liễu di nương nắm giữ, Mẫu cũng quản, nhị ca còn keo kiệt bủn xỉn, còn bắt nàng trả tiền tất cả y phục và trang sức ở các cửa hàng.
Từ khi Hàn Chi gả , nàng khi nào lo nghĩ vì tiền chứ!
Cố Vân Châu tức đến chịu nổi, vốn định dẫn nha cùng tìm Lưu Minh.
Lưu Minh dặn nàng nên dẫn theo quá nhiều , là quá phô trương, nếu mẫu nàng , chỉ sợ sẽ vui, chính vì lo ngại điều , nên Cố Vân Châu dẫn theo một nha nào, một tìm Lưu Minh.
“Chà, tiểu nương tử từ đến ! Nàng cũng quá xinh !”
“Nhìn cách ăn mặc hình như là thiên kim nhà phú quý đấy!”
“Những thiên kim tiểu thư bình thường để mắt tới những như chúng .”
Cố Vân Châu những nam nhân bất chợt tiến vây quanh , sợ hãi gần c.h.ế.t.
Mấy kẻ y phục rách rưới, đầu tóc bù xù bẩn thỉu, trông vô cùng ghê tởm, khi tiến gần nàng còn tỏa một mùi hôi thối, khiến Cố Vân Châu sợ đến hồn vía lên mây.
Tuy nhiên, nàng vẫn còn vài phần lý trí, tức khắc liền vận dụng bản lĩnh sở trường của , cất tiếng la lớn.
Đáng tiếc , kịp kêu lên thì nàng kẻ khác bịt miệng, cách nào cất tiếng.
Nhìn thấy những ngón tay đen bẩn của nam nhân, Cố Vân Châu buồn nôn đến mức nôn ọe.
Cố Vân Châu điên cuồng giãy giụa, nhưng nàng chỉ là một nữ nhân, thể là đối thủ của ba nam nhân lực lưỡng.
Cố Vân Châu làn da trắng nõn, nên rằng, trong thời đại , nhà giàu và bần dân thể xem là hai loài khác biệt.
Nữ nhi nhà nông bình thường, ăn đủ no, mặc đủ ấm, mỗi ngày còn lụng đồng áng, cơ bản cao lớn , da dẻ cũng nắng phơi đến đen sạm, vàng vọt.
Người đói đến mặt vàng da xanh, hình gầy gò, với tình trạng như , dù là một mỹ nữ với ngũ quan xinh , cũng thể cuộc sống khắc nghiệt biến thành xí.
Mà Cố Vân Châu thì chăm chút kỹ lưỡng, còn thoa phấn trắng, mặc trang phục châu sa gấm vóc lộng lẫy.
Một nữ nhân như thế, vẫn sức hấp dẫn nhất định.
Không chỉ vì dung mạo của nàng, mà hơn hết là vì phận của nàng.
Vị quý nhân cao quý khó với tới ngày thường, nhưng giờ đây chỉ thể hóa thành một vũng bùn lầy chân bọn chúng, chúng chà đạp thương tiếc. Chỉ nghĩ đến thôi cũng đủ khiến chúng m.á.u nóng sôi sục.
Y phục của Cố Vân Châu xé toạc, trâm cài đầu, trang sức đều cướp đoạt.
"Cái gọi là thiên kim tiểu thư cũng chỉ thế thôi ?"
"Các , các ngươi xem nàng bây giờ còn chẳng bằng một kỹ nữ thanh lâu."
"Ha ha ha..."
Cố Vân Châu bịt chặt tai , nước mắt nước mũi giàn giụa khắp mặt.
Nàng chạy trốn, nhưng nàng còn một mảnh y phục, y phục của nàng chúng xé nát.
"Các ngươi đang gì đó!"
Bỗng nhiên, một thanh âm quen thuộc vang lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-phu-sung-thiep-diet-the-chu-mau-khong-gia-vo-nua/chuong-9-sap-dat-hon-su.html.]
Ba nam nhân sợ hãi bỏ chạy tán loạn.
"Minh ca ca!"
Cố Vân Châu kêu lên một tiếng, tức khắc dùng tay che mặt , lúc nàng hận thể tìm một kẽ đất mà chui xuống.
Lưu Minh cởi áo khoác , đắp lên Cố Vân Châu, sang Cố Vân Châu : "Vân Châu, dù chuyện gì xảy , tình cảm dành cho nàng sẽ vĩnh viễn đổi."
"Minh ca ca..."
Cố Vân Châu còn cách nào kìm nén cảm xúc của , òa lên một tiếng, bật nức nở.
"Vân Châu, nàng hãy yên lòng, những kẻ ức h.i.ế.p nàng, nhất định sẽ bỏ qua. Tuy nhiên, vì danh dự của nàng, chuyện nên phô trương rộng rãi, thể để quá nhiều . Ta sẽ đưa nàng về Hầu phủ ."
"Minh ca ca!"
Ngoài những tiếng gọi tên Lưu Minh, Cố Vân Châu chẳng gì khác.
Khoảnh khắc , nàng thể suy nghĩ.
Đầu óc nàng trở nên trống rỗng.
Vừa may mắn vì Lưu Minh cứu , căm giận vì để Lưu Minh trông thấy bộ dạng thê t.h.ả.m của nàng.
Suốt đường , nàng chỉ , chẳng gì cho .
Lại cảm thấy Lưu Minh thật chu đáo, còn tìm một cỗ xe ngựa đưa nàng về Hầu phủ.
·········
Hàn Chi lúc Thu Cúc đẩy xe lăn tiến đại sảnh.
Lão phu nhân ở ghế chủ tọa, gương mặt âm trầm.
"Tiểu thư, thấy Lưu thư sinh, còn Quế ma ma bên cạnh lão phu nhân đích tiễn khỏi phủ."
Quế ma ma là tâm phúc của Lão phu nhân, là theo Lão phu nhân từ khi còn xuất giá.
Lão phu nhân vẫn luôn mắt Lưu Minh.
Làm thể để Lưu Minh Hầu phủ , điều thật quá đỗi kỳ lạ.
Lão phu nhân ở đại sảnh, Cố Vân Điển, vẫn luôn la cà bên ngoài, cũng trở về.
Liễu di nương mặt.
Rất rõ ràng, Lão phu nhân hề cho gọi Liễu di nương đến.
Hàn Chi liếc Cố Vân Điển, gương mặt Cố Vân Điển tái xanh, điều gì, nhưng cuối cùng chẳng hề cất lời.
"Hàn Chi, Vân Châu và Lưu Minh cũng coi như là đôi bên tương ái, hai bên lâu, hôn sự của Vân Châu, nàng hãy lo liệu !"
"Khụ khụ!"
"Nương, xem thể của Đại tẩu, nàng còn đang lâm bệnh đó!"
Mèo Dịch Truyện
Cố Vân Điển thấy tiếng ho của Hàn Chi, khỏi sang Lão phu nhân .
Hàn Chi gần đây chuyện trở nên dễ hơn nhiều, hơn nữa, trong một chuyện ăn, Hàn Chi quả thực kiến thức, những việc, cần mở lời, Hàn Chi chủ động nghĩ đến khó khăn của , chỉ điểm một hai, khiến thuận lợi hơn nhiều.
Bởi , Cố Vân Điển giờ đây tự nhiên cũng thấy Hàn Chi thuận mắt hơn.
Trong mắt Cố Vân Điển, ăn buôn bán gì là đáng hổ.
Sau chừng sẽ trở thành nhất thương nhân của Thịnh Triều .
Cố Vân Điển nhận , việc ăn còn nhanh kiếm tiền hơn cả cờ bạc.
Hơn nữa, ăn cũng là một canh bạc, cược tầm của bản .
Nếu thắng cược, sẽ kiếm nhiều, nhiều tiền.
Ví dụ như sớm nhắm trúng một loại son phấn nào đó, cho thợ nhiều, tích trữ lượng lớn hàng hóa, nếu bán , thì thua lỗ t.h.ả.m hại.
Cũng là Hàn Chi nhắc nhở .
Rằng thường xuyên lui tới thanh lâu, thường xuyên ngắm các nữ tử, mà sức mua của nữ tử mạnh, nếu một việc ăn liên quan đến nữ tử, nhất định sẽ bán chạy như tôm tươi.