Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chương 7:
Đằng Hoa Nguyệt vì chuyện tiệc thưởng hoa, tuyên bố  ngoài rằng bản   tự trách ưu sầu đến sinh bệnh, cần  ở trong phủ dưỡng bệnh, nhưng thực tế là  nhị thúc cấm túc.
Đằng Tân  hai  tìm đến , lời  trong ngoài đều   tiếp quản  công việc quản gia, đợi Đằng Hoa Nguyệt "khỏi bệnh", sẽ trả  cho nàng .
Ta   , đôi mắt mở to, những lời vô liêm sỉ như ,      thể   ? Chẳng lẽ trong lòng  ,  là kẻ hầu  hạ hả? Đối với  , những gì  cống hiến là đều điều hiển nhiên  , hoặc  đúng hơn là,   cống hiến mới là vấn đề.
Ta  với  : "Ta  ."
Lần  đến lượt   trố mắt.
"Dựa  ?"
Ta chống cằm: "Dựa  việc  là tỷ tỷ của ngươi."
Đằng Tân nhảy dựng lên, đập bàn tạo  tiếng vang lớn: "Ngươi thì tính là cái gì tỷ tỷ chứ! Chút việc  cũng  giúp!"
"Trước đây   giúp ngươi mười năm, ngươi cũng chẳng xem  là tỷ tỷ." Ta thản nhiên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-ty-khong-de-lam/chuong-7.html.]
Đằng Tân đá lật ghế, chỉ tay  , dường như  trút hết  thứ .
"Ngươi còn   xem ngươi là tỷ tỷ? Ngươi  xem  là   ? Từ nhỏ đến lớn, ngươi cái gì cũng  quản , cái   cho ăn, cái   cho ! Ta  thích luyện võ, ngươi cứ ép  tập tấn mã, luyện Ngũ Cầm Hí! Ngươi xem  là   ở chỗ nào? Ngươi chỉ xem  là công cụ để ngươi khoe khoang mà thôi!"
Nói xong những điều ,   thở hổn hển. Ta vô thức  thẳng dậy,    với chút buồn bã.
Đây là lý do khiến   và  xa cách ?
Ta chậm rãi mở miệng: "Ta quản việc ăn uống của ngươi, là vì khi còn nhỏ ngươi ăn đồ nhiều dầu mỡ sẽ nôn, nghiêm trọng còn  thể  bệnh... Ta quản việc   của ngươi, là vì ngươi từng ngã xuống nước khi  thuyền, ngã gãy chân khi cưỡi ngựa,    ngươi  tổn thương..."
"Ngươi   ly gián  ? Ta   nhiều  ! Nguyệt Hoa tỷ  đẩy , nhị thúc cũng  động  ngựa của , hôm đó ông  căn bản   ở trong phủ! Họ là   duy nhất của , ngươi  thể đừng suốt ngày  họ    !"
Đằng Tân tức giận ngắt lời .
Ta ôm ngực, nơi đó nặng nề, như chất đầy ngàn cân đá. Đằng Hoa Nguyệt và nhị thúc là   duy nhất của  ,  thì . Ta  nhắc đến việc   của họ, thì đó là ly gián. Ta thở dài một , cúi mắt,   gì thêm.
Sau một lúc im lặng, Đằng Tân   rời .
Trước khi ,   lạnh lùng : "Nhị thúc  chọn cho ngươi một mối hôn sự,  vốn định từ chối, nhưng bây giờ xem , tỷ tỷ  hợp với  . Ngươi hãy chuẩn  , ngày mốt hai nhà sẽ gặp mặt."