Ta    , trong lòng  quyết tâm  chết. Chết vì tỷ tỷ, đó là cái c.h.ế.t xứng đáng. Tỷ tỷ giữ c.h.ặ.t t.a.y  đang định đẩy nàng    y phục,  sờ sờ bụng .
 
Ta  hiểu ý nàng . Nàng  cong lên đôi mày thanh tú, dịu dàng : "A Di, tỷ  thai ."
 
"Của Hoàng thượng ư?" Chẳng hiểu , giọng  run lên bần bật, một nỗi nghi hoặc kinh hoàng bỗng chốc hiện hữu trong tâm trí. Ánh mắt tỷ tỷ   chằm chằm: "Là của Nhiếp chính vương Nam Chiếu." 
 
Một tiếng sét như đánh ngang tai, khiến  choáng váng, ngất lịm. Tỷ tỷ vốn là con gái của tội thần,  xuất  ca kỹ,  đặc cách nạp  cung. Giờ đây  mang long thai của kẻ  đầu địch quốc, chẳng  là tự tìm đường c.h.ế.t  ?
 
Tỷ tỷ , chính tỷ   mua chuộc cung nhân để trốn khỏi cung, tìm hiểu nơi ở của Nhiếp chính vương Nam Chiếu trong kinh thành,  cố tình quyến rũ ngài .
 
"Cách  nhất để hạ gục hai con hổ, chính là   núi xem chúng tranh đấu."
 
"Thế còn Trình Tử Đường thì ?"
 
Ta vẫn còn nhớ, khi  còn  sủng ái,   uy h.i.ế.p    để dọn đường cho con đường quan lộ của . Thậm chí còn  tiếc cho  dùng thuốc bí truyền khiến   thể mang thai để quyến rũ nam nhân, khiến  mỗi khi đến kỳ nguyệt sự đều đau đớn khôn xiết.
 
Nếu    theo,  liền dọa sẽ vạch trần  phận con gái của tội thần của .
 
So với Hoàng thượng và Nhiếp chính 
vương Nam Chiếu, Trình Tử Đường mới chính là mối họa lớn nhất  mắt.
 
Tỷ tỷ  xong, sắc mặt vẫn điềm nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truong-ty-trung-sinh/4.html.]
Dù   quan sát kỹ đến , cũng  thấy tỷ tỷ  chút đau lòng nào.
 
Tỷ tỷ  , nụ  như  dát lên ánh sáng lộng lẫy của bầu trời: "Hắn  sắp c.h.ế.t ." 
 
Một kẻ chết,  đáng để tỷ  hao tâm tổn trí. Rời khỏi hoàng cung,    tỷ tỷ g.i.ế.c Trình Tử Đường. Hắn  phản bội tỷ tỷ, đáng  lăng trì xử tử. 
 
Ta ăn vận kín đáo, theo dõi Trình Tử Đường  lâu,  tìm một cơ hội thích hợp. 
 
Đại Lý tự khanh, bên cạnh lúc nào cũng   nhiều hộ vệ bảo vệ nghiêm ngặt. Khi  vhuẩn   tay, thị vệ của Trình Tử Đường  nhanh chóng rút đao  về phía . 
 
"Ai..."
 
Ánh mắt sắc lạnh như d.a.o găm phóng thẳng về phía . Ngay khi  sắp  phát hiện, một bàn tay từ phía  bịt miệng  , kéo   con hẻm nhỏ. Sau khi chắc chắn xung quanh  còn nguy hiểm, Nhiếp chính vương Nam Chiếu Hàn Hạ mới buông tay.
 
"Nàng là ai?"
 
Ánh mắt sắc như chim ưng của ngài   khắp   từ  xuống , tựa như   thấu tâm can. Ngài  hỏi  vì   theo dõi Trình Tử Đường,    trông  giống một . Ngay cả dáng lông mày cũng giống  như đúc, đều là kiểu mày ngang thanh tú, khó mà vẽ .
 
"Y Y là  phương nào của nàng, nàng đang  gì,  mau!" 
 
Hàn Hạ  ẩn  ở kinh thành từ lâu,  tiếng Trung Nguyên  lưu loát, khí thế thật bức . 
 
Hắn ép hỏi sự thật, bàn tay to lớn nóng bỏng siết chặt lấy cổ ,  đạt  mục đích sẽ  buông tha. Ta vẫn còn nhớ kiếp ,   ,   quấn quýt lấy lòng   , suýt nữa mất  nửa cái mạng.