Ông Giang  chút mất kiên nhẫn: “Thành thật mà , chúng  liên hệ với cô  vì tử vi của cô , nếu cô khó xử như  thì bỏ ,   tìm  khác.”
 vội vàng : “Đợi một chút.”
 giả vờ  hổ: “Thật  bạn trai  cũng  tìm việc,    ở bên cạnh,  cũng yên tâm hơn.”
“Không  mấy  cũng đang tuyển dụng tân lang ? Ông xem  thể để   thử ?”
Ông Giang bên  im lặng vài giây.
Sau đó mới : “Hãy gửi cho  tử vi của  ,  kiểm tra  .”
Sau khi cúp điện thoại,  tiện tay  một lá  tử vi giả gửi qua.
Trong lúc gọi điện,   thể cảm nhận rằng ông   lo lắng, như thể sợ  chạy mất.
Trong trường hợp ,  tin rằng ông  sẽ cố gắng hết sức thỏa mãn  điều kiện  đưa .
Tưởng Thiếu Thiên  bên cạnh  gãi đầu: “Như Ý tỷ,     tân lang chuyên nghiệp .”
“  nghĩ .....”
 liếc  : “Cậu cho rằng  rể  c.h.ế.t  ?”
 hôm đó chúng   trở  trường ngủ một giấc thật ngon.
Lúc trở về ký túc xá,   thấy tiếng thì thầm to nhỏ ở phòng bên cạnh.
“Mấy ngày     với mấy  , Trần Linh đó ở ngoài  một  việc phi pháp để kiếm sống.”
“Mấy  xem, sắp 11 giờ tối  mà   vẫn  về ký túc xá.”
“Cậu  còn    hổ dám giành trợ cấp cho học sinh nghèo, đúng là    hổ mà.”
..............
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
 dừng ,   .
Họ  ngại    khác, cánh cửa ký túc xá mở toang, ai nấy đều bận việc của riêng .
Người  đó tên là Vương Nhiên, bình thường   vẻ thật thà, nhưng  lưng      khác.
 giơ tay gõ cửa phòng họ.
“Các vị, khẩu nghiệp sẽ gặp báo ứng đó nha.”
Sắc mặt của Vương Nhiên  đổi, cúi đầu   gì nữa.
 khịt mũi nhẹ,    về phòng ký túc xá của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/truyen-thuyet-nhu-y-phuc-yeu/4-3.html.]
Về ký túc xá,  tắm xong thu dọn đồ đạc thì  nhận  tin nhắn của Vương Nhiên.
“Như Ý,    gần đây Trần Linh  gì ? Sao  thể kiếm  nhiều tiền như ?”
“Có thể nhờ   giới thiệu cho  ?”
: “..........”
Cạn lời,  cạn lời.
 nhắn từng chữ: “Không thể, ngày mai  cũng  kiếm nhiều tiền,  sợ  giật mất chén cơm của .”
Sau đó chặn cô .
Giữ liên lạc với kẻ ngốc sẽ  ô nhiễm điện thoại.
Tối ngày hôm , chúng  đến phố cổ Long Môn lúc 6 giờ 30.
Lâm Viễn  bên cạnh   chút do dự.
  thì đây là  đầu tiên    theo  để hàn yêu.
Chồng , Long vương Minh Nguyên ba trăm năm  ngoài ý  dẫn đến ma khí nhập thể, thập đại linh môn  phong ấn    Đông Sơn.
Cách đây  lâu, một thành viên của thập đại linh môn qua đời, phong ấn bắt đầu  hóa giải, một chút yêu linh của    giải phóng, nên hiện tại yêu linh của chồng  đang ở trong cơ thể của sinh viên đại học Lâm Viễn.
Họ cũng  đạt  thỏa thuận.
Thân thể  ban ngày là Lâm Viễn, ban đêm là Minh Nguyên.
Chờ đợi  lâu, ông Giang thong dong  đến.
“Cô là bạn học Vân ?” Đôi mắt ông  sáng lên khi  .
 mỉm , chỉ  Lâm Viễn: “Đây là bạn trai của .”
Ông Giang    từ  xuống   : “ là một nhân tài.”
Ông  cúi đầu  đồng hồ: “Sắp đến giờ , chúng    đồ  nhé?”
Ông  dẫn chúng  rẻ trái rẽ  trong cổ trấn, cuối cùng  qua một con hẻm và  đến một tòa nhà.
Tòa nhà trông giống như mọt tòa nhà cũ lâu đời, những bức tường trắng  bao phủ bởi hoa văn đen, những viên gạch màu xanh phủ đầy rêu.
Trông  kỳ lạ.
Ông Giang dừng   cổng.
“Bạn học Vân, cô   , sẽ   dẫn đường cho cô.”