Từ Cẩm Chi - Chương 301: Lại lên đường.
Cập nhật lúc: 2024-12-21 08:32:36
Lượt xem: 513
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Đương gia phịch xuống đất, vẻ mặt tủi Tân Diệu.
“Đây là chuyện gì ? Chẳng lẽ biểu hiện , đến cả cơ hội ôm đùi công tử cũng ?”
Tân Diệu đưa tay xoa trán, dịu giọng với những đang quỳ đất: “Lúc tình thế bất ngờ, của các ngươi. Đừng để trong lòng. Ta xe suốt khá mệt, nghỉ ngơi một lát.”
Hạ Thanh Tiêu đưa Tân Diệu đến nơi ở: “Nàng cứ nghỉ ngơi, việc cứ giao cho xử lý.”
Tân Diệu đối với Hạ Thanh Tiêu yên tâm, khẽ gật đầu đóng cửa phòng .
Thiên Phong và Bình An canh giữ một trái một bên ngoài, Lục Đương gia và Tiểu Bát chịu kém cạnh, mỗi một bên.
Hạ Thanh Tiêu khẽ giật khóe miệng nhưng cuối cùng cũng để ý đến bốn vị thần giữ cửa mà rời .
Tân Diệu ngủ một giấc đến khi tỉnh, liền gọi Thiên Phong mang nước .
Thiên Phong và Bình An quen với thói quen của Tân Diệu, lẳng lặng mang nước nóng đến lui . Lục Đương gia và Tiểu Bát hào hứng giúp Tân Diệu cởi y phục tắm rửa nhưng nàng trừng mắt đuổi ngoài.
Khi ngâm trong thùng gỗ, cảm nhận làn nước ấm áp vây lấy da thịt, Tân Diệu khẽ thở dài.
Ngày độc lai độc vãng chẳng thấy gì, nay nhiều quanh quẩn bên cạnh, việc giả nam trang càng thêm phiền phức.
Sau khi chỉnh đốn xong xuôi, Tân Diệu mở cửa bước .
Lúc Thiên Phong mới bẩm báo: “Công tử, Hạ đại nhân cho đưa tin, rằng Tú Vương điện hạ trở về.”
“Bây giờ là giờ nào ?”
Bình An đáp: “Đã qua giờ Thân.”
Tân Diệu khẽ gật đầu về chính đường.
Chính đường lúc vô cùng náo nhiệt, nhưng khi “Tân công tử đến ”, tất cả đều im bặt.
Tú Vương dậy, chủ động bước tới, ánh mắt chăm chú thiếu niên đang tiến : “Tân Đãi chiếu, ngươi bình an trở về, bản vương an tâm.”
“Khiến Tú Vương điện hạ lo lắng, vi thần thật sự hổ thẹn.”
“Tân Đãi chiếu ngàn vạn cần . Phụ hoàng tin ngươi gặp nạn, còn đích Nam hạ tìm ngươi, bản vương là mặt phụ hoàng đến đây.”
Tân Diệu mặt tỏ vẻ kinh ngạc đủ, trong lòng đầy nghi vấn. Một phần vì ngạc nhiên vì tìm nàng mà Nam hạ, phần nhiều hơn là thái độ của Tú Vương.
Tú Vương đang kéo gần quan hệ giữa nàng và ? nếu nàng và trở thành phụ từ tử hiếu trong mắt bách quan và công thần, xét về lợi ích thì điều chẳng gì với Tú Vương.
Mang trong lòng nghi ngờ, Tân Diệu coi thiện ý của Tú Vương là điều gì quá đáng sợ.
Điều nàng thật sự mong là đòi công bằng cho mẫu . Chỉ cần Tú Vương trở thành trở ngại, đối xử với nàng thế nào cũng chẳng đáng để nàng bận tâm.
Bạch Anh khi Tú Vương và Tân Diệu hàn huyên liền tiến tới hành lễ: “Bạch Anh bái kiến Tân công tử.”
Tân Diệu từng lấy phận Khấu Thanh Thanh giao thiệp với Bạch Anh, đối với vị cô nương vốn thiện cảm. Nay gặp trong phận mới, nụ môi nàng cũng dịu dàng hơn nhiều so với đối mặt với khác: “Bạch cô nương đường vất vả .”
Bạch Anh hiếu kỳ thiếu niên với nụ ôn hòa.
Bách tính huyện Bạch Vân đều Tân công tử là tiên nhân chuyển thế, nhưng trông cũng chỉ như một thiếu niên bình thường.
Bữa tiệc tối hôm đó vô cùng thịnh soạn, nhưng Tân Diệu chỉ gắp vài món chay, những khác thấy cũng thức thời ép nàng dùng thêm.
Linh cữu của Tân Hoàng hậu vẫn còn đặt trong nha môn, lấy phận của Tân công tử, tự nhiên thể tiệc tùng linh đình.
Sau bữa ăn, Tân Diệu khách khí thương nghị với Tú Vương: “Đường về phương Bắc thông, vi thần ngày mai khởi hành, Tú Vương điện hạ thấy thế nào?”
Tú Vương chút do dự: “Mọi việc cứ theo ý của Tân Đãi chiếu.”
Sau khi bàn bạc xong thời gian khởi hành, mới giải tán.
Sáng sớm hôm , Triệu Tri huyện vội vã đến khách viện: “Tân công tử, dân làng thôn Thượng Hà và thôn Hạ Hà hôm qua tin ngài bình an trở về, cùng chuẩn hai chiếc ô Vạn Dân gửi tới nha môn. Bây giờ bọn họ vẫn đang tụ tập bên ngoài nha môn, ngài xem ?”
Tân Diệu đương nhiên từ chối.
Cùng với nàng chỉ Hạ Thanh Tiêu, mà còn cả Tú Vương và Bạch Anh.
Ngoài nha môn, từng đôi mắt đầy mong chờ về phía cửa. Khi thấy Tân Diệu bước , cả đám đông lập tức náo động.
“Tân công tử! Là Tân công tử!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam-chi/chuong-301-lai-len-duong.html.]
Hai Lý trưởng của thôn Thượng Hà và thôn Hạ Hà ở phía , cùng quỳ xuống mặt Tân Diệu:
“Tiểu lão nhi mặt thôn cảm tạ Tân công tử cứu mạng!”
Tân Diệu vội vàng tiến lên đỡ họ dậy, nhưng nhiều dân làng hơn quỳ xuống.
Tú Vương ở cửa, lặng lẽ cảnh tượng mắt, trong lòng dâng lên cảm xúc khó tả.
Tân Đãi chiếu quả thực là… một phi thường.
Phải khó khăn mới thuyết phục các dân làng dậy. Khi đoàn của Tân Diệu chuẩn khởi hành, ngày càng nhiều bách tính gia nhập đoàn tiễn đưa.
“Trong nha môn còn nhiều việc xử lý, Triệu Tri huyện, xin ngài trở về.” Sau khi khỏi thành, Triệu Tri huyện vẫn dẫn tiễn đưa, Tú Vương ôn tồn khuyên nhủ.
Triệu Tri huyện cúi thật sâu: “Chúc Tú Vương điện hạ, Tân công tử, Hạ đại nhân thượng lộ bình an.”
Đoàn dài như rồng dần xa, cho đến khi còn thấy nữa. Một thiếu niên ở thôn Hạ Hà mạnh dạn hỏi:
“Đại lão gia, Tân công tử còn huyện Bạch Vân của chúng ?”
Triệu Tri huyện thiếu niên ánh mắt đầy mong đợi, mỉm nhẹ nhàng:
“Cho dù Tân công tử , cũng sẽ quên huyện Bạch Vân của chúng .”
Giống như dân huyện Bạch Vân sẽ bao giờ quên Tân công tử.
Nghĩ đến phận đặc biệt của Tân công tử cùng phong thái hào hoa của Tú Vương, Triệu Tri huyện trong lòng khẽ thở dài.
Trời cao đất rộng, là quan phụ mẫu của một tiểu thành hẻo lánh, ông rõ cũng can dự những chuyện trong triều đình. Chỉ hy vọng Tân công tử thể thuận lợi đường.
Trên đường tiến về phía Bắc, hai Cẩm Y Vệ âm thầm rời khỏi đoàn, theo lời Hạ Thanh Tiêu tìm đến nhà đại ca thợ săn.
Đại ca thợ săn đang cùng mẫu dùng bữa.
Ở nơi , mưa rả rích kéo dài hơn một tháng, khiến thu nhập của đại ca thợ săn ảnh hưởng nặng nề. Trên bàn chỉ bày vài chiếc bánh bột thô và một bát cháo loãng.
“Không vợ chồng trẻ Tiểu Hạ về nhà .” Đại nương uống cháo lo lắng.
“Chắc chắn về , cứ yên tâm.” Đại ca thợ săn cắn một miếng bánh, chợt tiếng gõ cửa.
Mang theo nghi hoặc mở cửa, thấy hai trẻ tuổi bên ngoài, ông cảnh giác hỏi:
“Có chuyện gì?”
“Xin hỏi đại ca, vài ngày hai từng tạm trú tại nhà ngài ?”
Đại ca thợ săn quan sát hai , lên tiếng.
Một Cẩm Y Vệ mỉm giải thích:
“Đó là công tử của chúng . Sau khi trở về, công tử cảm kích sự giúp đỡ của đại ca, lệnh cho chúng mang lễ tạ đến.”
“Con ơi, nhà của Tiểu Hạ đến ?” Đại nương cũng bước .
“ , họ đến để gửi lễ tạ.”
Trong lúc hai con chuyện, hai Cẩm Y Vệ xách hai bao gạo mang nhà.
Đại nương thấy , liền từ chối:
“Gửi lễ gì chứ, ai mà chẳng lúc gặp khó khăn, chỉ là thêm đôi đũa cái bát thôi mà.”
“Đại nương, đại ca, xin nhận lấy, chúng còn về báo cáo với công tử.”
Nghe Cẩm Y Vệ , hai con đại ca thợ săn từ chối nữa.
Hai bao gạo, nhận cũng .
Thao Dang
Đại nương giữ hai ở dùng cơm, nhưng khéo léo từ chối. Bà tiễn họ cửa, nhiệt tình dặn dò:
“Nói với công tử các , sống nhé, đừng sinh con sớm quá.”
Hai Cẩm Y Vệ mà mơ mơ hồ hồ, chỉ gật đầu bừa rời .
Khi đại ca thợ săn chuyển hai bao gạo nhà, sờ thấy một chiếc túi, mở xem thì sắc mặt đại biến:
“Nương ơi, bọn họ còn để nhiều tiền!”