Từ Cẩm Chi - Chương 308: Yêu cầu của Thái hậu.
Cập nhật lúc: 2024-12-21 08:32:47
Lượt xem: 563
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời dứt, Hưng Nguyên Đế khẽ nhíu mày, Trưởng Công chúa Chiêu Dương cũng thoáng lộ vẻ trầm mặc khuôn mặt kiều diễm.
Tân Diệu vô cùng bình tĩnh đáp:
“Tiên mẫu chỉ là dưỡng mẫu của vi thần, sinh mẫu, vốn dĩ quan hệ huyết thống, tự nhiên giống.”
“Ồ, quan hệ huyết thống.” Thái hậu gật đầu, đôi mắt về phía nhi tử, khí thế hùng hổ ban đầu giảm đáng kể, rõ ràng lời của Tân Diệu khiến bà hài lòng.
Thái hậu hài lòng, nhưng Hưng Nguyên Đế cảm thấy yên lòng.
Mẫu hậu vốn hợp với Tân Hân, “giận cá c.h.é.m thớt,” vui khi thấy con cái của Tân Hân trở về, điều trong dự liệu. Tân Mộc thẳng là dưỡng tử của Tân Hân, tạm thời trấn an mẫu hậu, nhưng thuận lợi cho những tính toán của ông.
Sợ Thái hậu gây khó dễ cho Tân Diệu, Hoàng đế nhàn nhạt :
“Các ngươi đường xa mệt nhọc, về nghỉ ngơi .”
“Thần xin cáo lui.”
Thái hậu lạnh lùng bóng dáng thiếu niên phong trần mệt mỏi rời , ánh mắt chuyển sang Trưởng Công chúa Chiêu Dương:
“Ai gia nhớ ngươi và Tân thị luôn thiết. Giờ dưỡng tử của nàng trở về, ngươi nên ở cạnh bầu bạn nhiều hơn.”
Khóe môi Trưởng Công chúa Chiêu Dương khẽ động.
Bà ở chính là mẫu hậu sẽ gì với ca ca, sợ Tân Mộc bất tri bất giác chịu thiệt. Không ngờ mẫu còn nhân danh Hoàng tẩu để đuổi khéo khác.
Hưng Nguyên Đế lo lắng mẫu hậu và hoàng cãi , liền :
“Chiêu Dương, cũng về nghỉ ngơi . Trẫm thời gian Mộc nhi ở kinh thành, cũng mất ăn mất ngủ.”
Trưởng Công chúa Chiêu Dương cúi hành lễ, rời khỏi hoàng cung.
Đợi nữ nhi khỏi, Thái hậu lập tức điều nín nhịn bấy lâu:
“Hoàng đế, linh cữu của Tân thị trở về cung, ngài định an bài thế nào?”
Hưng Nguyên Đế sớm muộn cũng chuyện với Thái hậu, trong lòng khẽ thở dài, đáp:
“Tân Hân là thê tử của nhi thần, đương nhiên nên an táng hoàng lăng.”
Thái hậu nổi giận:
“Thê tử gì chứ? Từ khi nàng rời cung với phận Hoàng hậu, khiến ngài trở thành trò trong mắt bao , nàng xứng đáng thê tử của ngài!”
Khi còn sống tùy tiện, ngông cuồng, c.h.ế.t còn hưởng vinh hoa, an táng Hoàng lăng, thật đúng là điều đều để nàng chiếm hết!
“Mẫu hậu bớt giận.” Hoàng đế khẽ vỗ lưng Thái hậu.
Thái hậu nghiêm mặt:
“Ngài đồng ý với ai gia cho Tân thị an táng Hoàng lăng, ai gia sẽ giận.”
“Mẫu hậu, Tân Hân rời cung là do nhi thần thất tín .”
“Thất tín gì?” Vừa nhắc đến chuyện , Thái hậu càng phẫn nộ:
“Ngài là Hoàng đế, nàng sinh con, chẳng lẽ Trần gia tuyệt hậu? Giang sơn ngài đổ m.á.u giành , cuối cùng để con của khác ? Ai gia dù học thức, chữ, nhưng cũng hiểu rõ chuyện . Nếu cứ để ngài tùy ý, xuống suối vàng, ai gia mặt mũi nào gặp phụ ngài...”
Hoàng đế khổ sở :
“Mẫu hậu, Tân Hân sinh , lúc nàng rời cung mang thai hơn ba tháng.”
Nhắc đến chuyện , Hoàng đế khỏi hối hận.
Năm đó nếu kiên trì thêm một chút, chịu áp lực từ mẫu hậu và quần thần, lẽ đến mức .
“Thì ? Nàng thể sinh con, nhưng ngài là Hoàng đế, lẽ nào chỉ ở bên một nàng?”
Hoàng đế tiếp tục dây dưa chủ đề :
“Nhi thần lời mẫu hậu mà. nghĩ đến việc Tân Hân an táng Hoàng lăng, lòng nhi thần yên. Không giấu mẫu hậu, dạo nhi thần cảm thấy đau ở tim.”
Thái hậu lo lắng:
“Đã cho Thái y khám ?”
“Đã khám . Chỉ là do năm xưa chinh chiến hao tổn sức khỏe, giờ tuổi tác tăng lên, những bệnh vặt ngày càng nhiều.”
“Bệnh tim thể xem thường, bảo Thái y viện hội chẩn, tìm cách chữa trị...” Thái hậu lập tức bỏ qua chuyện của Tân Hoàng hậu, chỉ lo lắng sức khỏe nhi tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam-chi/chuong-308-yeu-cau-cua-thai-hau.html.]
Hoàng đế kiên nhẫn , dịu giọng :
“ nghĩ đến việc linh cữu của Tân Diệu vẫn đặt ở biệt uyển, lòng nhi thần an . Mẫu hậu, đồng ý .”
Thái hậu mím môi, vẻ mặt biến đổi liên tục, cuối cùng vì thương nhi tử mà nhượng bộ:
“ ngài hứa với ai gia, đột nhiên tuyên bố Tân Mộc là con của ngài và Tân Hân. Ai gia thừa nhận.”
Hoàng đế khựng , mỉm gật đầu:
“Mẫu hậu yên tâm, chẳng Tân Mộc , Tân Hân chỉ là dưỡng mẫu của .”
Nhận lời hứa từ con trai, Thái hậu mới hài lòng rời .
Hưng Nguyên Đế chậm rãi xuống, nét mặt chút ý .
Hắn còn là vị hoàng đế trẻ tuổi dễ dàng d.a.o động như nhiều năm nữa. Dù là mẫu hậu, cũng thể cản trở kế hoạch của .
Tuy nhiên, mẫu hậu tuổi cao, cần cưỡng ép. Cứ từng bước tiến gần đến tính toán của là . Dù vẫn đang ở độ tuổi tráng niên, đủ thời gian và sự kiên nhẫn.
Mà bước đầu tiên, chính là để Tân Hân nhập Hoàng lăng với danh phận Hoàng hậu Đại Hạ.
Hưng Nguyên Đế thư phòng, từ giá sách lấy xuống một cuộn tranh. Khi bức họa từ từ mở , hiện lên mắt là một thiếu niên tuấn tú.
Thiếu niên sở hữu đôi mắt phượng tương tự Hưng Nguyên Đế, khí chất thanh quý.
Thao Dang
Đại Thái giám Tôn Nham bên cạnh, quá quen với cảnh .
“Bức họa của Tân Đãi chiếu, nếu Hoàng thượng một hai mỗi ngày, ngay cả lão nô cũng cảm thấy quen.”
“Tôn Nham, ngươi khác Tân Mộc giống trẫm nhỉ?”
Tôn Nham khóe miệng giật giật, trong lòng nghĩ: Họa Đãi chiếu Hoa An Phúc vẽ nịnh để Hoàng thượng vui, ngài tin thật rằng Tân Đãi chiếu trông như .
“Không mắt .” Hưng Nguyên Đế hừ lạnh một tiếng, hạ lệnh cho nội thị truyền Tông Nhân Lệnh cung để bàn bạc việc an táng Tân Hoàng hậu.
Đoàn Nam hành lượt hồi phủ, Bạch Anh xuống ngựa liền thấy Bạch tướng quân đang chờ cửa.
Nàng vội bước nhanh tới, trách yêu:
“Mẫu , ở trong nhà nghỉ ngơi?”
“Nghe các con về, chẳng yên lòng mà nghỉ .” Bạch tướng quân quan sát Bạch Anh, thấy nữ nhi bình an vô sự liền hỏi đến Tân Diệu:
“Tân công tử vẫn chứ?”
“Chỉ là khi rơi xuống nước bệnh mấy ngày, giờ thì khỏe cả …” Nhắc đến thiếu niên luôn điềm tĩnh, ung dung , trong mắt Bạch Anh đầy vẻ ngưỡng mộ.
Mẫu tử hai nhà, Bạch tướng quân hỏi thêm nhiều chuyện liên quan đến chuyến Nam hành.
Bạch Anh lượt kể, chút do dự:
“Mẫu , con cảm thấy Tú Vương thật khó nắm bắt.”
“Sao ?”
Bạch Anh kể chuyện trong ngôi miếu đổ nát, ngập ngừng :
“Nếu Tân công tử xảy chuyện, Tú Vương rõ ràng là lợi, nhưng cảm giác của con giống như là do . Tú Vương còn tỏ gần gũi với Tân công tử nữa…”
“Thế còn con? Con nghĩ thế nào về Tú Vương?”
“Con…” Trong đầu Bạch Anh thoáng hiện lên gương mặt của Tú Vương, nàng chậm rãi lắc đầu:
“Con .”
Nếu chỉ xét việc ở chung với Tú Vương, thật sự khó để nảy sinh ác cảm với .
Suy nghĩ , Bạch Anh dám với mẫu .
Bạch tướng quân vỗ vỗ mu bàn tay nữ nhi:
“Con rửa mặt nghỉ ngơi . Ngày mai cùng mẫu đến tế bái tiên Hoàng hậu.”
“Vâng.”
Hạ Thanh Tiêu rời hoàng cung, tiên về phủ Trường Lạc Hầu.
Những ngày qua di chuyển liên tục, một tắm rửa thoải mái trở thành xa xỉ. Mặc dù nha môn Bắc Trấn Phủ Ty nhiều việc chờ , nhưng việc tiên là tẩy sạch bụi đường.
Động tĩnh của đoàn thành lớn như , phủ Trường Lạc Hầu đương nhiên cũng tin. Quế di cũng đang đợi ngoài phủ, ngóng trông bóng dáng quen thuộc.