Từ Cẩm Chi - Chương 397: Thừa nhận.

Cập nhật lúc: 2024-12-30 13:25:05
Lượt xem: 479

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tân Diệu rõ giờ đây ánh mắt đang dõi theo nàng, cũng hiểu rằng tình ý nàng dành cho Hạ Thanh Tiêu từ nay khó lòng dùng cớ "ân nhân cứu mạng" để che giấu một cách mỹ nữa.

Nàng quyết tâm chôn c.h.ặ.t cảm xúc lòng. như ngày , khi Tiểu Liên hỏi, nàng than thở trong lòng rằng, từ khi bước vòng xoáy , cuộc đời nàng còn câu trả lời nào hoạch định nữa.

Luôn cảnh chi phối, bất đắc dĩ đưa những lựa chọn trái với mong .

Như lúc đây, kẻ mạng của Hạ Thanh Tiêu.

Tân Diệu siết c.h.ặ.t nắm tay, :

“Có thể dùng ngọc như ý để cầu xin Bệ hạ tha thứ cho Hạ đại nhân, đó là giá trị lớn nhất của nó .”

Hưng Nguyên Đế nàng đáp , chỉ thấy đau lòng, trừng mắt Tân Diệu hồi lâu, sang Hạ Thanh Tiêu đang quỳ rạp đất.

Chỉ mới đánh mấy roi mà nha đầu đến đây nhanh như .

Sau một lúc trầm mặc, Hưng Nguyên Đế từ tốn cất lời:

“Trẫm từng hứa cho ngươi dùng Ngọc Như Ý đổi lấy một thỉnh cầu. Quân vô hí ngôn, trẫm đồng ý.”

“Đa tạ Bệ hạ.”

Hưng Nguyên Đế giơ tay:

“Trẫm xong.”

Tân Diệu cúi đầu, lặng lẽ chờ đợi lời tiếp theo của ngài.

“Hạ Thanh Tiêu lừa vua dối , tội c.h.ế.t thể miễn, tội sống khó tha. Từ hôm nay, miễn chức Bắc Trấn Phủ Sứ của Cẩm Y Vệ, đình chỉ bổng lộc hai năm.”

“Tạ ơn Bệ hạ ân điển.”

Tân Diệu thấy giọng tạ ơn của Hạ Thanh Tiêu vang lên, cố gắng kiềm chế ngoảnh đầu .

“Còn về Tạ Dương…” Hưng Nguyên Đế ngừng một chút, quyết định tha cho vị lão thần thẳng thắn một con đường sống: “Trục xuất khỏi kinh thành, sử dụng .”

Tạ Dương ngờ còn giữ mạng, trợn to mắt kinh ngạc, hồi lâu mới phản ứng , vội tạ ơn.

Hưng Nguyên Đế để tâm thêm, đảo mắt các quan viên một lượt, lãnh đạm :

“Tân Đãi chiếu, theo trẫm tiến cung.”

“Vâng.” Tân Diệu dậy, cúi đầu nhẹ nhàng, theo Hưng Nguyên Đế.

Buổi xử phạt nhanh chóng kết thúc. Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ Phùng Niên tiếc nuối thở dài trong lòng, dặn thuộc hạ thả Hạ Thanh Tiêu.

Quần thần đến xem hình phạt mỗi một ngả. Một quan viên, đầu là Lễ bộ Thượng thư, sắc mặt mấy .

Hạ Thanh Tiêu từng chỉ huy Cẩm Y Vệ giám sát quần thần, thậm chí cho cài mật thám tại phủ các quan viên, sớm trở thành cái gai trong mắt nhiều . Thêm đó, đẩy mạnh cải cách, tổn hại lợi ích của quan và địa chủ, khiến nhiều căm hận, chỉ loại trừ ngay.

Họ hao tâm tổn trí tìm nhược điểm của Hạ Thanh Tiêu, may mắn phát hiện Tạ Dương, âm thầm chờ thời cơ để lật đổ . Khó khăn lắm mới chờ ngày chọc giận Hoàng thượng bằng việc từ chối hôn sự, lập tức tay, mong một đòn chí mạng.

Không ngờ rằng, dù Hoàng thượng hạ chỉ xử tử, tưởng chừng nắm chắc phần thắng, Tân Diệu phá tan kế hoạch.

“Tôn công, …”

Lễ bộ Thượng thư khẽ lắc đầu, hiệu nên thêm.

Người lên tiếng thở dài, lặng lẽ rời .

Hạ Thanh Tiêu gắng sức lên, lặng lẽ về phía cổng hoàng cung, chầm chậm bước ngoài.

“Hạ đại nhân, Hạ đại nhân!” Một giọng gọi gấp gáp vang lên từ phía .

Hạ Thanh Tiêu dừng bước, ngoảnh đuổi theo.

Tạ Dương nhanh chóng đến mặt , quỳ xuống dập đầu:

“Hạ đại nhân, là Tạ mỗ liên lụy đến ngài.”

Hạ Thanh Tiêu, với gương mặt tái nhợt, nở nụ nhạt:

“Tạ cần áy náy, đây là lựa chọn của .”

Hắn quyết định như thì sẽ hối hận. Điều duy nhất khiến áy náy chính là A Diệu, nàng mất báu vật quý giá là Ngọc Như Ý.

Một vật thể đổi lấy một lời hứa của thiên tử, đoán A Diệu mong điều gì.

Khi cải cách thực hiện thành công, đời sống bách tính cải thiện, điều A Diệu khát khao nhất, lẽ vẫn là tự do.

Nàng là con chim én bay lượn trong rừng, chứ phượng hoàng giam cầm ở kinh thành, trở thành niềm ghen tỵ của bao .

Tạ Dương cúi đầu thật sâu Hạ Thanh Tiêu, lặng lẽ rời .

Thao Dang

Hạ Thanh Tiêu cúi đầu, tiếp tục bước.

“Hầu gia.” Một giọng vang lên.

Hạ Thanh Tiêu tiếng gọi, .

Một hầu, ăn mặc giản dị, bên đường, cúi chào :

“Tiểu nhân chuẩn xe ngựa, xin đưa ngài về phủ Hầu gia.”

Hạ Thanh Tiêu đảo mắt xung quanh. Ngoài những ánh mắt dõi theo từ xa, mặt chỉ hầu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam-chi/chuong-397-thua-nhan.html.]

Hắn trầm mặc giây lát, khẽ gật đầu cảm tạ:

“Đa tạ.” hỏi ai là chuẩn xe ngựa.

Người hầu liền cảm thấy nhẹ nhõm.

Vị Hầu gia quả thực thông minh, rằng nếu hỏi sự thật sẽ khó khác. thông minh như , dám mạo phạm Hoàng thượng, chỉ vì một liên quan?

Màn xe hạ xuống, cỗ xe ngựa đưa Hạ Thanh Tiêu rời khỏi Hoàng thành, hướng về phủ Trường Lạc Hầu.

Lúc , Tân Diệu bước Càn Thanh Cung.

Các nội thị đều là những tinh tường, tâm trạng của Hoàng thượng , động tác nhẹ đến mức như tiếng động, hết sức giảm thiểu sự hiện diện của .

Hưng Nguyên Đế đặt chén xuống bàn một cách rõ ràng, động tác lập tức trở nên đặc biệt to lớn trong gian yên tĩnh.

“Ngồi .”

Tân Diệu lặng lẽ xuống.

Hưng Nguyên Đế kỹ thiếu nữ nghiêm chỉnh một lời, sâu sắc hỏi nghi ngờ trong lòng :

“A Diệu, ngươi thích Trường Lạc Hầu?”

Hàng mi dài như cánh bướm của Tân Diệu khẽ rung. Nàng hiểu rõ, nếu phủ nhận lúc chỉ cơn thịnh nộ của đối diện càng thêm dữ dội.

Nàng thể thừa nhận, nhưng nếu vị Hoàng đế cố chấp ban hôn cho Hạ Thanh Tiêu, Hạ Thanh Tiêu sẽ rơi cảnh khó xử.

Trước đó, việc Hạ Thanh Tiêu từ chối hôn sự và đóng cửa tự kiểm điểm vấn đề lớn. hiện giờ, từ cõi c.h.ế.t trở về, nếu tiếp tục cự tuyệt ý chỉ, hậu quả khó lòng tưởng tượng.

Nhìn mắt đang đợi câu trả lời, Tân Diệu nở nụ tự giễu.

Trước hoàng quyền, con quá mức nhỏ bé.

Nàng thật sự chán ghét nơi .

Nàng nhớ thung lũng nơi lớn lên, nhớ những yêu thương nàng một cách đơn thuần.

Kìm nén nỗi xót xa, Tân Diệu gật đầu thừa nhận:

“Trường Lạc Hầu nhiều cứu giúp vi thần, vi thần khó để động lòng.”

Nàng yêu mến Hạ Thanh Tiêu chỉ vì ơn cứu mạng, nhưng lúc ít nhiều lợi hơn cho .

Sự nghi ngờ trở thành thực, Hưng Nguyên Đế khẽ nhướng mày, dò xét hỏi:

“Vậy trẫm ban hôn cho hai thì thế nào?”

“Vi thần cần.” Tân Diệu ánh mắt thanh thản, thần sắc điềm đạm: “Vi thần dù vài phần động lòng với Hạ đại nhân, nhưng cho rằng phối ngẫu phù hợp.”

Khóe môi Hưng Nguyên Đế nhếch lên:

“Chắc chắn chứ? Yêu thích nhất thiết hợp .”

Nghe lời , Tân Diệu đột nhiên hỏi:

“Vậy mẫu thì ? Trong mắt ngài, bà là thế nào?”

nàng nhanh chóng từ bỏ ý định tìm hiểu.

Cách Hoàng đế nhận quan trọng. Điều quan trọng là mẫu cảm thấy ông xứng đáng, thoải mái rời , chấp nhận bản uất ức ngày qua ngày trong chốn cung đình tráng lệ .

Người đời nhạo mẫu bốc đồng, còn nàng vui mừng cho mẫu .

“A Diệu.”

“Vi thần mặt.”

“Hạ Thanh Tiêu ngươi yêu thích, trẫm sẽ so đo với nữa.”

“Tạ Bệ hạ.”

“Trở về .” Hưng Nguyên Đế giọng điệu hòa nhã.

Tân Diệu dậy hành lễ:

“Vi thần xin cáo lui.”

Chờ khi đại điện trở nên yên ắng, gương mặt Hưng Nguyên Đế liền trầm xuống.

Tiểu tử đó mê hoặc A Diệu từ khi nào?

“Tôn Nham.”

“Nô tài mặt.”

“Hạ Thanh Tiêu thường xuyên lui tới Thư quán Thanh Tùng ?”

“Nô tài qua việc .”

“Vậy ngươi trẫm đến Thư quán Thanh Tùng xem xét một chút.”

A Diệu yêu Hạ Thanh Tiêu, Hạ Thanh Tiêu cự tuyệt hôn sự e rằng cũng là vì A Diệu.

Tình cảm của bọn họ thực sự bắt đầu từ về phương Nam ? Hay từ khi A Diệu vẫn còn là “Khấu Thanh Thanh”, hai thầm thương trộm nhớ lẫn ?

Nếu như thế, Hạ Thanh Tiêu nhận phận của A Diệu từ ?

Loading...