Từ Cẩm Chi - Chương 96: Trưởng công chúa.
Cập nhật lúc: 2024-11-10 10:08:26
Lượt xem: 647
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dưới ánh mắt dò xét của lão phu nhân, Tân Diệu bình thản đáp: "Chỉ là một vị khách khó tính mà thôi."
"À, hóa là thế." Lão phu nhân mặt thả lỏng, nếp nhăn cũng dãn .
Tân Diệu nhận thấy sự thả lỏng của lão phu nhân, trong lòng âm thầm suy nghĩ.
Xem , lão phu nhân cháu gái của gần gũi với Đới Trạch. nếu như , tại bà chủ động tiếp cận với Cố Xương Bá? Chắc chắn chỉ vì lòng đơn thuần .
Tân Diệu tin mà tiền tài còn quý hơn cháu gái như lão phu nhân là tấm lòng bao dung.
Liệu là...?
Tân Diệu nhớ ánh mắt của Cố Xương Bá phu nhân khi bà liếc , nảy sinh một suy đoán: Lão phu nhân lẽ đang tính toán chuyện hôn nhân cho cháu gái?
Chẳng lẽ là Đoạn Vân Hoa là Đoạn Vân Linh?
Suy đoán khiến Tân Diệu cảm thấy tâm trạng phần phức tạp.
Nếu lão phu nhân thật sự ý định , thì sẽ tìm cách tiếp xúc với Cố Xương Bá nhiều hơn, đối với nàng mà cũng là điều .
nếu chuyện hôn nhân rơi tay nữ tử, thì là chuyện khác. Nếu nàng chỉ vinh hoa phú quý, thì , nhưng nếu nàng coi trọng phẩm hạnh của phu quân, thì cưới Đới Trạch là tai họa.
Một điều nữa, nếu như xác định Cố Xương Bá chính là kẻ hại c.h.ế.t mẫu nàng, thì nàng và phủ Cố Xương Bá ắt đội trời chung...
Tân Diệu quyết định tìm cơ hội để hỏi thử Đoạn Vân Linh một chút, nếu đối phương ý định kết giao với quyền quý thì sẽ nhắc nhở nàng. Còn Đoạn Vân Hoa, nàng định xen chuyện của khác.
Không qua bao lâu, xe ngựa dừng , đến Bạch Lộ Sơn.
Tân Diệu đỡ lão phu nhân xuống xe, liếc mắt thấy Đới Trạch cưỡi ngựa theo sát xe ngựa của Cố Xương Bá phu nhân.
Có lẽ là ngẫu nhiên, Đới Trạch cũng sang, ánh mắt giao với Tân Diệu, liền nở một nụ tự cho là phong lưu lắm.
Tân Diệu: "..."
Lão phu nhân bước nhanh lên một bước, che khuất ánh của Đới Trạch, đợi con dâu và các cháu gái tới gần, cùng lên núi.
Cố Xương Bá phu nhân cũng xuống xe.
Thấy con trai vội vàng như khi, mà lề mề bên cạnh, Cố Xương Bá phu nhân đoán một phần.
Hắn đang để ý đến cô nương phủ Thiếu khanh, thể là biểu cô nương Đoạn gia.
Nếu là nữ tử của nhà dân thường, thì Cố Xương Bá phu nhân sẽ bận tâm lắm, dù những chuyện như thế mấy năm nay cũng nhiều lắm, náo loạn một lúc sẽ qua, nhưng nếu là quan gia tiểu thư thì khác, cưới về vợ thôi.
Có lời của Cố Xương Bá , phu nhân cũng nghĩ thông, dù gia thế của con dâu thấp, nhưng một cô nương mồ côi như thế thì tuyệt đối thể.
Vậy là, khi hạ thấp yêu cầu, bà cũng nhiều lựa chọn hơn, nhân lúc Thu đến thì thể ngó thêm.
Có suy nghĩ trong lòng, Cố Xương Bá phu nhân càng tiếp xúc quá gần với phủ Thiếu khanh, cố ý chậm .
Nhìn thấy Tân Diệu càng xa, Đới Trạch vẻ sốt ruột: "Phụ , mẫu , các ngài cứ từ từ, con tìm vị trí ..."
Cố Xương Bá phu nhân kéo ngay tay con trai: "Đừng tự ý chạy lung tung, hôm nay chúng là cùng lên núi cầu phúc."
Đới Trạch còn gì đó, nhưng Cố Xương Bá trừng mắt: "Lên đến núi !"
"Vâng." Đới Trạch dù vui vẻ gì, nhưng đành đáp ứng.
Bạch Lộ Sơn cao, địa thế bằng phẳng, rộng rãi, đỉnh núi dựng lên nhiều lều vải.
Lão phu nhân dù cao tuổi, khi trao đổi vài câu với quen thì liền lều .
"Hiếm khi ngoài một , các ngươi cứ tự do chơi ."
Thấy thái độ xa cách của Cố Xương Bá phu nhân ở chân núi, lão phu nhân hiểu rằng, hy vọng của trong việc kết nối với hai cháu gái cũng lớn. cũng là thất vọng, dù thì cả hai đều khuyết điểm, đứa thứ hai mẫu hưu, đứa thứ ba là con thứ.
Đối với lão phu nhân mà , nếu việc thành thì sẽ tìm đối tượng khác, chỉ cần thành thì là lời, thành thì từ từ, quyết định vận mệnh của Đoạn gia vẫn là trưởng tôn đang học tại Quốc Tử Giám.
"Thanh biểu tỷ, chúng chỗ nhé, ở đó nhiều hoa dại." Đoạn Vân Linh kéo tay Tân Diệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam-chi/chuong-96-truong-cong-chua.html.]
Tân Diệu định nhân cơ hội trò chuyện riêng với Đoạn Vân Linh, liền gật đầu, hai tay trong tay về phía những bông hoa dại nở rộ.
Đoạn Vân Hoa ở nơi cũ, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng.
Chúng thật sự dám công khai tẩy chay nàng ở bên ngoài, còn chút mặt mũi nào.
Dù tức giận, nhưng Đoạn Vân Hoa thể ầm ĩ giữa chốn đông , đành lạnh lùng về hướng khác.
Hoa núi cuối thu nhiều, nhưng khá nhiều cây ngô đồng trĩu quả, những quả tròn mượt như những viên ngọc đỏ.
Đoạn Vân Linh giơ tay hái một quả, nở một nụ ngọt ngào: "Thanh biểu tỷ, tặng tỷ đấy."
"Đa tạ."
ậy để cài lên tóc tỷ nhé."
Tân Diệu khẽ cúi đầu, phối hợp với Đoạn Vân Linh để nàng cài một chuỗi ngô đồng tóc, cũng hái một chuỗi cài lên tóc Đoạn Vân Linh.
"Hy vọng tỷ gặp tai ương."
"Cũng chúc Linh biểu bình an vô sự."
Hai , tươi, tóc đều những quả ngô đồng đỏ rực, ánh trao ấm áp.
Tâm trạng đang , Tân Diệu nhẹ nhàng hỏi: "Linh biểu thấy Cố Xương Bá thế tử thế nào?"
Đoạn Vân Linh ngẩn , sắc mặt lập tức đổi: "Thanh biểu tỷ, tỷ... liệu là... thích cái tên ngạo mạn ?"
"Ngạo mạn?"
Đoạn Vân Linh nhỏ giọng : "Mùa xuân năm ngoái, và đại tỷ cùng ngoài, tận mắt thấy trêu ghẹo một cô nương ngoài đường. Cô nương đó tức giận định báo quan, liền tự xưng là quý tộc, đe dọa cô , ném cho cô một miếng bạc bỏ ..."
"Giả sử Linh biểu gả cho Cố Xương Bá thế tử..."
Đoạn Vân Linh kìm mà thốt lên: "Vậy thì thà c.h.ế.t còn hơn!"
Thao Dang
Tân Diệu xác nhận suy nghĩ của Đoạn Vân Linh, trong lòng nhẹ nhõm.
Nếu như Đoạn Vân Linh chỉ chăm chăm tìm vinh hoa phú quý, nàng còn nhiều lời.
"Thanh biểu tỷ, đột nhiên tỷ hỏi chuyện ? Có tình huống gì ?" Đoạn Vân Linh bình tĩnh , cảm thấy gì đó đúng.
" là hôm nay vô tình gặp gia đình Cố Xương Bá, lo lắng ngoại tổ mẫu ý định kết với họ. Nếu Linh biểu ý gì, thì tránh xa một chút."
Với sự chênh lệch giữa hai gia tộc, dù Cố Xương Bá phủ kết với phủ Thiếu khanh, thì quyền chọn lựa vẫn trong tay họ, chứ lão phu nhân chọn ai thì chọn. Vì , nếu tránh tiếp xúc quá nhiều với Cố Xương Bá phu nhân và Đới Trạch, vấn đề sẽ lớn.
"Cảm ơn tỷ nhắc nhở, nhất định sẽ tránh xa họ!"
Sau đó, Đoạn Vân Linh cũng chẳng còn hứng thú dạo chơi nữa, kéo Tân Diệu đến một nơi ít hơn.
Ai ngờ, càng lúc càng nhiều lên Bạch Lộ Sơn để tảo thu, tưởng nơi ít nhất, nhưng phía bỗng nhiên vang lên tiếng ồn ào, một đám đang tiến đến. Thì là Chiêu Dương Trưởng công chúa đến.
Chiêu Dương Trưởng công chúa là duy nhất của hoàng đế Hưng Nguyên, khi phò mã qua đời thì tái giá, bà một con trai và một con gái.
Tân Diệu đây chắc chắn là mà mẫu nàng nhắc đến, tò mò qua.
Chỉ một cái thôi, nàng khỏi ngẩn .
Nàng và Chiêu Dương Trưởng công chúa, hóa vài phần giống ...
Cái sự giống , do huyết thống mà , khiến Tân Diệu khỏi cảm giác khó tả.
Chiêu Dương Trưởng công chúa một đám vây quanh tới, bên cạnh bà, một tiểu cô nương mặt mày như tranh vẽ thấy Tân Diệu, liền kéo tay áo của bà.
"Con , Phù Nhi?" Chiêu Dương Trưởng công chúa cúi đầu hỏi.
"Mẫu , vị tỷ tỷ trông giống mẫu ."
Giọng trong trẻo của tiểu cô nương vang lên, ngay lập tức vô ánh mắt đổ dồn về phía Tân Diệu.