Lần  phụ  chỉ điểm cho .
 
Ta cố ý ôm Khác nhi đến cầu xin Hoàng thượng  lúc thằng bé  bệnh, vẻ mặt vô cùng hoảng loạn,    .
 
Năm xưa, khi phi tử Lưu thị tuyệt vọng, nàng  vì con mà mưu cầu một con đường sống.
 
Lúc  đây,  nước mắt ròng ròng, ôm lấy tôn nhi duy nhất của ông, khẩn cầu:
 
“Khác nhi  bệnh, nhi thần hận  thể  nó gánh chịu gấp mười gấp trăm , cầu xin Hoàng thượng khai ân, để nhi thần  thể gần gũi chăm sóc nó cho đến khi khỏi hẳn, Khác nhi cần mẫu !”
 
Chuyện của phi tử Lưu thị, phụ   kể cho    nhiều. Ta cố ý cài một chiếc bộ d.a.o,  giống với chiếc mà Hoàng thượng và nàng định tình khi xưa.
 
Lúc   đến khản giọng, bộ d.a.o lay động.
 
Hoàng thượng cuối cùng cũng mềm lòng trong một thoáng.
 
Từ đó về ,  thường xuyên   thăm Khác nhi.
 
Lần   ôm Khác nhi đến gặp Hoàng thượng, là vì “thù của phụ ”   báo.
 
Càng là vì…  sắp  tay với gia gia của nó.
 
Giờ đây, Tướng quân Tiết Bình Quý  c.h.ế.t.
 
Ta  phò tá nhi tử lên ngôi, ông  là trở ngại duy nhất còn .
 
 Hoàng thượng  hề mảy may nghi ngờ.
 
Khi  ôm con quỳ xuống tạ ơn, trong mắt ông vẫn là nụ  hiền hậu đầy từ ái.O mai d.a.o Muoi
 
Vị đế vương quyết đoán sát phạt , đối với nhi tức và nhi tôn  xưa nay luôn khoan dung.
 
  sẽ  quên.
 
Kiếp , khi ông nhận  Tiết Bình Quý  con…
 
Rõ ràng   mới là chính thất.
 
Rõ ràng    địch quốc bắt  mười tám năm, thậm chí còn trở thành vương của chúng.
 
Thế mà ông    gì.
 
Cho nên thái độ của ông đối với , từ đầu đến cuối  từng vì .
 
Mà chỉ vì nhi tử và nhi tôn của ông mà thôi.
 
Vì thế  ,  chọn lúc ông  uống thuốc xong, ôm Khắc nhi đến khấu tạ.
 
Mùi hương xông   Khác nhi…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-cau-doat-mang/12.html.]
 
Chính là liều thuốc mạnh   hạ sẵn.
 
19
 
Ngày Lưu Nghĩa trở về kinh thành, Hoàng thượng băng hà.
 
Ngài   trong giấc ngủ, vô cùng thanh thản.
 
Có đại quân của Lưu Tướng quân trấn thủ,  thêm vô  môn sinh của phụ  ủng hộ.
 
Nhi tử  thuận lợi đăng cơ.
 
Ta trở thành Thái hậu tôn quý vô song của Đại Đường.O mai d.a.o Muoi
 
Ôm lấy nó bước lên ngôi cao.
 
Triều thần phía  đồng loạt bái lạy.
 
Phụ  và Lưu Tướng quân  hai bên tả hữu.
 
Có họ ở đó, giang sơn vô lo,   vô sự.
 
Khoảnh khắc , nội tâm  bỗng nhẹ nhõm  từng .
 
Tiết Bình Quý.
 
Ngươi là Thiên mệnh hoàng đế thì  ?
 
Ta  thể nghịch thiên mà sống, chẳng  cũng là  Thiên mệnh ưu ái  ?
 
Ngoại truyện Lăng Tiêu.
 
Thống soái Tây Lương là Lăng Tiêu.
 
Khi nhận  mật lệnh từ hoàng hậu, một  nữa   rơi  thế khó xử.
 
Ta tin tưởng nhân cách của Tiết Bình Quý,   nỡ để Đới Chiến  chịu tình cảnh tang phu.
 
Nếu cả hai vì nước  mà chiến đấu,  cũng chỉ  một trận đánh quang minh chính đại.
 
 sự do dự , khi  chạy đến, lập tức tan biến sạch sẽ.
 
Ta  màng đến những lời Tiết Bình Quý  về việc   giao chiến với quân Đường.
 
Trực tiếp hạ lệnh để   trận.
 
Trước khi ,  chỉ  một câu: “Lần  ngươi cũng là vì bảo vệ giang sơn của thê tử .”