Huống hồ những việc     nữa, cũng chẳng còn vất vả như .
 
Thậm chí còn tranh thủ trồng ít rau  nhà.
 
Dù  quả núi lớn thế,  trồng rau thì cỏ dại cũng mọc đầy.
 
Tiết Bình Quý  thấy cả khoảnh rau non nảy mầm, ngạc nhiên hỏi :
 
“Tiểu thư phủ Tể tướng như nàng,    trồng rau?”
 
Hừ!
 
Khi  giặt quần áo, nấu cơm,   từng hỏi vì    .
 
Ngày nào  cũng bận rộn  cuồng,  cũng  từng hỏi  đang bận gì.
 
Giờ  thắc mắc đủ điều.
 
Ta xắn tay áo lên, mỉm  đáp:
 
“Dù   trồng rau bao giờ, nhưng từng chăm nhiều loại hoa, trồng rau trồng hoa, cũng như  cả thôi.”
 
Hắn   mới bỏ  nghi ngờ.
 
Lại  bằng vẻ ái ngại.
 
“Thật xin  nàng, hôm nay   kiếm  bạc.”
 
Tuy miệng  xin , ánh mắt  lén dò xét phản ứng của .O mai Dao Muoi
 
Những lời như    đến phát chán .
 
Vẫn như ,   bộ hiền thục đảm đang:
 
“Không ,   nấu xong cơm ,  vất vả cả ngày, ăn   !”
 
Hắn lập tức thấy dễ chịu, ngoan ngoãn đợi  lấy nước rửa tay.
 
Ngồi thẳng lưng bên bàn, chờ  dọn cơm.
 
Không  còn tưởng  từ nhỏ sống trong nhung lụa,  hầu hạ kẻ hầu  hạ là .
 
Bữa cơm năm , ai nấy ăn chỉ đủ lưng bụng.
 
Vừa ăn xong, ba   phủi mồm là rời .
 
Tiết Bình Quý cũng nhấc mông,  một câu “Nương tử vất vả ”  cũng rời theo .
 
Chỉ còn  một  dọn dẹp.
 
Trước ,  từng nghĩ    vì nghĩa khí với   kết nghĩa,  thể hiểu .
 
Thậm chí  còn tình nguyện ăn rau dại uống nước luộc, để dành phần  nhất cho họ.
 
 giờ   chỉ thấy rõ ràng là sĩ diện, tự xưng  trang hảo hán.
 
Buồn  đến cực điểm!
 
Để nhanh chóng thoát khỏi những ngày khốn khổ .
 
Ban đêm  chủ động quyến rũ .
 
Vốn dĩ là phu thê mới cưới,  cũng  vui vẻ hưởng ứng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-cau-doat-mang/3.html.]
Vài ngày  đó,  vẫn kiếm chẳng  là bao.
 
Ta liền đề xuất chủ động san sẻ:
 
“Hay là  đến chỗ Tiểu Liên mượn ít bạc, mua chút chỉ và khăn,  chút đồ thêu đem bán?”
 
Không ngờ   quát lớn:
 
“Không !”
 
“Ta từng hứa sẽ cho nàng sống cuộc sống  , nàng mà  vay tiền của hạ nhân cũ, chẳng  để họ càng coi thường  ?”
 
Ta   dọa cho giật .
 
Kiếp  cũng  từng thấy  nổi nóng như .
 
Tiết Bình Quý hình như cũng nhận  điều đó.
 
Lập tức dịu giọng an ủi :
 
“Yên tâm , ngày mai,  nhất định sẽ cho nàng ăn  thịt.”
 
Quả nhiên, hôm   thật sự mang về một miếng thịt nhỏ.
 
  nấu xong,  gắp  cho  một miếng, thì thịt   cướp sạch.
 
Cát Đại lúng túng :
 
“Xin   ,   lâu lắm    ăn thịt, nhất thời  kiềm chế …”
 
Cát Thanh và Trương Vĩ lúc  mới chợt nhận , ngượng ngùng cúi đầu ăn cơm.
 
Ta lặng lẽ gắp miếng thịt   để  bát , trả   bát .
 
“Không ,   thích ăn thịt.”
 
Tiết Bình Quý cảm động vô cùng.
 
Chỉ một miếng thịt, hai  đẩy qua đẩy  vài ,  mới miễn cưỡng ăn.O Mai Dao muoi
 
Thật    hề  dối.
 
Sau khi trọng sinh,  phủ Tể tướng dưỡng ba năm.
 
Thứ thịt ,  qua tay đầu bếp thượng hạng, nặng mùi hôi tanh của lợn sống.
 
Ta thật sự… nuốt  trôi.
 
5
 
Sau bao nỗ lực  ngừng của , hình như   mang thai .
 
Ta  kích động  run rẩy  tin vui , sai  đưa tin về tướng phủ.
 
Lần  đến sớm hơn kiếp   ít.
 
Xem  ông trời cũng đang giúp .
 
Buổi tối, khi Tạ Bình Quý  gần  mật,  liền ghét bỏ đẩy  .
 
Đẩy mấy ,   chút tức giận.
 
“Bảo Xuyến, nàng  gì ?”