dựa  ghế sofa, nhấp một ngụm rượu, liền thấy Bùi Quân, giờ  hoạt bát hơn hẳn, nháy mắt với : "Khương Trừng,  với cái vị Tạ tổng nhà  rốt cuộc là quan hệ gì thế? Theo con mắt của  thì..."
 chậm rãi đáp: "Cậu chắc chắn đấy chứ... Con mắt của  vẫn còn dùng  ?"
Bùi Quân tắt đài.
"Cậu  ,  đầu tiên  thấy ,  nghĩ gì ?" Bùi Quân nhớ  chuyện xưa, ngượng ngùng hỏi: "Gì cơ? Có   thấy  đáng thương lắm ?"
 giơ ngón tay lắc lắc: "No no no,  thấy  chắc chắn   khám mắt với khám răng ngay ! Một thằng ngốc to đùng thế mà  cũng thích cho ,   mắng  cũng  thèm cãi , trông cứ như cô vợ nhỏ chịu đựng hết ấm ức , thật sự   phát bực."
Tống Nam Chi bĩu môi: "Trợ lý Khương, ý  là cả đám chúng  ở đây cơ bản đều nên  khám mắt hoặc khám răng hết ?"
Mà , trong  mấy  , ai mà  từng gặp một hai gã đàn ông ngu ngốc?
 nhún nhún vai: " á,     thế!"
 cái giọng điệu thì  rõ ràng là: " , các  đúng là nên  thế đấy".
Mọi : "..."
Diệp Uyên cũng chẳng chịu bỏ cuộc: "Khương Trừng,  thật sự  từng động lòng dù chỉ một chút với Tạ tổng ?"
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
: "Đương nhiên là--"
Mọi  dựng tai lên  ngóng.
 lạnh lùng vô tình nhả  một chữ: "Không."
"Anh  là cấp  của , và MÃI MÃI chỉ  thể là cấp  của  mà thôi."
Mọi : "..."
"Chưa bàn tới chuyện yêu đương công sở vốn chẳng  ho gì, tình yêu của mấy ông trùm tư bản,  dám tin ? E rằng đến xương cốt cũng chẳng còn nguyên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-cuu-minh-khoi-be-kho-tran-gian/chuong-10.html.]
" khác các  ở chỗ,  là  ngày ngày  việc  trướng mấy gã tư bản chính hiệu, thủ đoạn của những gã Tổng Giám đốc ,  còn lạ gì nữa.  rõ hơn bất kỳ ai trong  các ."
"Thế nên, vì cớ gì   động lòng? Vì cớ gì  đặt bản   tình thế sống  dây thép? Một ,  ăn gì ăn đó,  uống gì uống đó,   cứ ,   loạn cứ  loạn,  còn chẳng cần  để ý đến cảm xúc của bất kỳ ai."
Dụ Hân Nhiên   đồng ý.
Sau khi ly hôn với Tổng Giám đốc Hạ, cô  bắt đầu xây dựng sự nghiệp riêng, hiện tại  ngày càng thành thạo hơn trong các công việc của tập đoàn.
Khương Trừng tiếp tục : "Rồi cho đến một ngày nọ, một cô thực tập sinh  cẩn thận  đổ cả cốc cà phê lên   ."
"—Tin rằng chẳng bao lâu nữa,  thương trường sẽ sớm vươn lên một ngôi  mới sáng ngời."
 mỉm : "Đương nhiên , đây là con đường phù hợp với bản  . Con đường của mỗi  mỗi khác, tùy các  tự  khám phá  mới là con đường thuộc về chính ."
Bốn  còn   xong, đều cúi đầu suy ngẫm.
Buổi tụ tập cuối cùng cũng đến hồi kết.
Ánh đèn lung linh.
Sáu chiếc ly chạm  , vang lên tiếng leng keng trong trẻo,  văng lên những giọt rượu trong veo.
Ánh sáng chiếu lên khuôn mặt của từng .
Gương mặt họ, hoặc quyến rũ, hoặc thanh thoát, hoặc dịu dàng, hoặc bình thản, hoặc rạng rỡ.
 hồi tưởng  những ngày họ từng chìm trong tuyệt vọng và bi thương,   thậm chí  từng  lúc  từ bỏ cả tính mạng, để  đến hiện tại đây, họ  lột xác và tái sinh.
Phải ,  ngoài cùng lắm cũng chỉ là yếu tố hỗ trợ, bản   mới  thể  chủ cuộc đời .
 ngẩng đầu, một  uống cạn ly rượu,  nở một nụ  rạng rỡ về phía họ:
"Vậy thì, từ nay về , xin các  nhất định , hết   đến  khác, lặp  lặp ,  ngừng nghỉ, hàng ngàn vạn ,  chút do dự, cứu lấy bản   khỏi bể khổ trần gian!"
-HẾT-