Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 103

Cập nhật lúc: 2025-10-18 16:17:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối diện, trai mặc sơ mi đỏ rượu chẳng những tức giận, ngược còn nhướng mày khẩy.

Ngũ quan tuấn mỹ hiện lên ánh sáng mờ ảo, đôi mắt đào hoa lúc nào cũng ẩn chứa ý như trào phúng:

“Thái tử Cố gia thật là uy quyền quá lớn. Anh nghĩ chỉ vài tài nguyên trong giới mà thể khiến từ bỏ yêu ?”

Như sớm đoán câu trả lời , đàn ông mặc sơ mi đen khẽ ngẩng mắt, chằm chằm chén vàng óng trong tay, mỉm nhạt:

“Tịch thiếu vốn là ngôi sáng rực, fan nâng như thần, giải thưởng nhận tới mỏi tay, ngay cả uống cũng tiêu mấy chục vạn. Cả đời chỉ lo nghĩ mấy trò nhỏ để vui lòng cô bạn thanh mai.

Giờ đây thể những lời chính nghĩa, xem thường tiền tài, trách quyền uy quá lớn…”

Giọng trầm của Cố Duật Chi vang lên, hòa với mùi dìu dịu, mang theo áp lực mạnh mẽ:

“Dù , Tịch thiếu gì thì cũng luôn ba che chở, bảo vệ.”

“Trong nước khoáng sản dự trữ dồi dào, mỏ khai thác niên hạn dài, tiền đồ rộng mở, thật sự là thể kê gối cao mà ngủ. Cậu sống an nhàn trong phú quý ba gây dựng, tất nhiên thể ngây thơ coi thường tất cả, giống chim non trong tổ, mở miệng đòi ăn.

chắc rõ, năm tới luật về tài nguyên sẽ chỉnh sửa, khai thác mỏ sẽ chính sách mới: quyền sở hữu phân chia, giám sát nghiêm ngặt, vấn đề môi trường, sinh thái… tất cả đều quản lý từ đầu.”

Khóe môi mỏng nhếch lên, ánh mắt sâu thẳm:

“Cục An Giám cũng động thái mới. Giám sát, điều tra, kiểm toán, thậm chí cả hệ thống vệ tinh cảm ứng cũng đưa …”

Thấy đối phương giận đến mức gương mặt biến sắc, Cố Duật Chi khẽ nhướng mày, thản nhiên:

“Tất nhiên, mấy chuyện Tịch thiếu mải mê trong giới giải trí, chắc cũng hiểu rõ. ba thì chắc chắn sẽ . Cậu chỉ cần chuyển lời của , tin rằng ông , vẫn luôn bảo vệ, che chở cho sẽ giải thích cặn kẽ.”

Tịch Cận siết chặt chén , mắt đào hoa lóe lên lạnh lẽo, chằm chằm Cố Duật Chi:

“Mua chuộc thì sang uy hiếp?”

“Đây thể gọi là uy hiếp?”

Cố Duật Chi cong môi , ánh mắt hồ ly dài hẹp ánh lên vẻ hứng thú:

“Chỉ là một lời nhắc nhở hữu nghị, vì tình bạn cũ giữa và Chi Chi thôi.”

Chén đặt mạnh xuống bàn, vang lên tiếng giòn khẽ.

Trà hương mờ mịt, cả căn phòng như đông cứng .

Không ba giây năm giây trôi qua, thở dồn dập mới dần lắng xuống. Khuôn mặt phẫn nộ của Tịch Cận từ từ bình tĩnh trở .

Dưới ánh đèn, nửa khuôn mặt tuấn mỹ của chìm bóng tối. Đôi mắt đào hoa sáng lên như ngọn lửa bướng bỉnh, mang theo sự cố chấp gần như bệnh hoạn:

“Cố Duật Chi, đúng là rộng lượng ghê. Hôn lễ còn định ngày, mà lặng lẽ tung tiền đuổi đối thủ tình trường.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-103.html.]

Cố Duật Chi nhấp một ngụm , đáp.

Tịch Cận bật nhạo, giọng khàn khàn như máy móc cũ kỹ:

“Anh tưởng sẽ vì mấy tài nguyên trong giới, vì vài lời uy h.i.ế.p mà chịu cúi đầu? Anh lầm . Anh bỏ cả gia nghiệp, showbiz diễn viên ? Vì cô thích.”

“Giống bao cô gái tuổi mới lớn, cô thích thần tượng, thích thế giới mơ mộng, hò hét vì màn ảnh. ánh mắt cô dừng khác. đợi cô sáu năm trong tuyệt vọng, từng đêm mất ngủ, từng , đều nhớ đến cô . Nhiều lúc còn tỉnh mơ.

từng xem cô như em gái hàng xóm. khi lớn lên, mới nhận , thứ luôn chống đỡ tiến về phía biến thành tình yêu.”

Nụ của Tịch Cận lạnh lẽo, gương mặt chìm trong bóng tối, giọng trào phúng:

“Anh nghĩ là ai? Một minh tinh ôm vài giải thưởng? Người thừa kế Tịch gia? Hay là ‘tình địch’ trong mắt , kẻ xem như tiểu tam dùng tiền đuổi ? Cố Duật Chi, hiểu gì cả.

từng yêu. Là hẹn ước cả đời. Nếu xen , thì cô đường hoàng trở bên từ lâu .”

Ngón tay Cố Duật Chi khựng chén , ánh mắt tối hẳn.

Tịch Cận lạnh, mái tóc bạc khẽ rủ xuống ánh đèn, đôi mắt xanh u lãnh, môi đỏ lạnh lẽo.

Anh chống hai tay lên bàn, trừng chằm chằm đối thủ, gần như ghen tuông đến phát điên:

“Là chen giữa chúng . Cố Duật Chi, chính mới là kẻ thứ ba phá hoại tình yêu của khác!”

Ầm!

Sấm sét nổ vang, x.é to.ạc bầu trời.

Mưa đông hiếm hoi ập xuống, cuốn theo cả bông tuyết, gió Bắc gào thét đập cửa sổ.

Sấm chớp lóe sáng, rọi rõ hai gương mặt tuấn đang đối đầu.

Một kẻ cố chấp đến bệnh hoạn.

Một kẻ lạnh lẽo đến thấu xương.

Trong tiếng mưa hỗn loạn, Cố Duật Chi khẽ nhếch mi, ánh mắt ánh lên sát ý lạnh băng. Anh đưa tay vỗ nhè nhẹ, như khen ngợi đối thủ:

“Diễn xuất đạt tới cấp bậc kinh điển, đúng là tình yêu cảm động trời đất.”

“Chỉ tiếc, trái tim của vợ cưới sẽ vì màn diễn về với .”

Tịch Cận kéo khóe môi nhạt, ánh mắt khiêu khích đầy u tối.

Đối diện, Cố Duật Chi nhấc áo khoác, dậy, cúi đầu :

“Vậy thì chờ xem, Tịch .”

 

Loading...