Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 107

Cập nhật lúc: 2025-10-18 16:17:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điện thoại bên im lặng một lát, đó vang lên một tiếng lạnh:

“Lục Tư Ngôn, gọi điện cho chỉ để mấy lời thôi ?”

“Cho dù thật sự thể ở phòng của Chi Chi, thì ? Chẳng qua cũng chỉ là chơi cho vui, thứ tiện nghi tự đưa đến cửa, nghĩ cô thật sự sẽ thích chắc?”

Thanh niên bật loa ngoài, khóe môi nhếch lên một nụ nhạt, giọng kéo dài đầy ẩn ý:

“Đại tiểu thư vốn mềm lòng, nặng tình nghĩa. Tịch thiếu, chuyện thừa mà.”

Bên điện thoại im bặt mấy giây. Tịch Cận hiểu rõ ý . Cái tên thật độc, thâm hiểm.

Chi Chi của giống . Từ nhỏ cô lớn lên trong ngàn vạn cưng chiều, trong sáng, ngây thơ. Cũng vì nên mới thấu bản chất kiểu “ xanh” của Lục Tư Ngôn.

Tịch Cận cố nén nhịp tim dồn dập, giọng châm biếm:

“Vậy thì ? Chi Chi bây giờ vị hôn phu , còn xen cả Bùi Hạc Niên. Họ Lục, đừng đắc ý, ngay cả tư cách kẻ thứ ba cũng chẳng !”

Lục Tư Ngôn hề tức giận, giọng vẫn bình thản:

“Dù cũng vẫn hơn Tịch thiếu thôi.”

“Đường đường tự xưng là thanh mai trúc mã, chê công việc gì. Không chỉ thế, còn giở trò trong phòng ngủ của Chi Chi, mượn phận của để thế .”

“Anh luôn nước Cố gia sâu khó lường, nhưng so thì vẫn kém loại t.h.u.ố.c mê bí mật cất giấu trong Tịch gia.”

“Đáng tiếc, tính toán đủ kiểu, cởi cả nửa bộ đồ, kết quả vẫn trắng tay.”

Bên tức giận nghiến răng, giọng run run vì giận:

“Đừng giả vờ nữa, Lục Tư Ngôn! Cậu hơn gì ?”

Lục Tư Ngôn ngước mắt lên, thẳng về phòng của đại tiểu thư. Anh cúi tự nhiên nhặt đôi tất cô vứt lung tung. Giọng trầm khàn, cuối câu nhấn mạnh, rõ ràng như cố tình khoe khoang:

“Ít nhất khi Cố thiếu xông phòng, Chi Chi thương , giấu .”

“Chứ giống , Tịch thiếu, một chịu cảnh Thái tử gia đ.á.n.h ghen, chẳng khác gì trò ——”

Giọng ngừng một chút, rõ ràng đang , nhưng từng chữ như đ.â.m thẳng tim , đầy châm chọc:

“Đến một câu an ủi của Chi Chi, còn chẳng .”

---

Hôm nay khí trong nhà khác hẳn ngày.

Bình thường giờ , bếp nhộn nhịp, vườn cắt tỉa hoa, A Mai sẽ cắm hoa mới hái bình, còn thì nhắc cô xuống ăn sáng.

hôm nay hoa hồng trong bình héo rũ, nhà bếp im ắng, bàn ăn trống trơn một bóng .

Khương Chi Chi bước xuống thì thấy A Mai hớt hải chạy tới, kịp mở miệng kéo :

“Đại tiểu thư, hôm nay về ! Ông gì mà hợp đồng với cổ phần, chẳng hiểu gì hết. Phu nhân sợ phiền cô ngủ nên đưa ông thư phòng.”

gần nửa tiếng mà vẫn , sợ phu nhân chịu ấm ức…”

A Mai lo lắng, kéo tay Khương Chi Chi càng chặt, giọng tức giận:

“Tiên sinh thật sự chẳng gì! Ngoài , mỗi về nhà đều cãi cọ, phu nhân uống t.h.u.ố.c . mà thấy thương phu nhân quá.”

“Đại tiểu thư, xin cô thương xót phu nhân một chút, giúp bà . Dù gì bà cũng chỉ một cô là con gái. Trên mạng chẳng sai: tiền thì con hưởng phúc, cha tiền thì con chia sẻ với cả đám em. Tiên sinh giỏi kiếm tiền cũng thôi, nhưng ông quan tâm đến cô, còn b.a.o n.u.ô.i đàn bà bên ngoài. Nhỡ thêm con riêng thì cô sống cho yên…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-107.html.]

Ngoài cửa sổ, tuyết rơi trắng xóa. Tiếng bước chân dồn dập dẫn cả hai tới cửa thư phòng đóng kín.

A Mai hạ thấp giọng, cau mày thở dài:

“Đại tiểu thư, cô giúp phu nhân . Chỉ cần vài lời an ủi thôi cũng …”

---

Trong thư phòng tối om, rèm kéo kín, bật đèn.

Khương Bá Diệu mấy ngày nay lộ mặt, nay xuất hiện trong bộ vest giày da. Ông cầm tập hồ sơ gõ gõ, lạnh lùng lệnh:

“Hôm nay về là để bà ký cái .”

Khương phu nhân ghế, mặc sườn xám trắng, vẫn còn đeo tạp dề kịp cởi:

sẽ ký.”

“Thương Tú Lan! Đừng điều!”

Khuôn mặt vốn nho nhã của Khương Bá Diệu giờ méo mó vì tức giận, giọng gay gắt:

“Bà nghĩ ? Bà định để cho con bé đó hả? Nói cho bà , đừng mơ!”

Khương phu nhân giữ giọng bình tĩnh hiếm thấy:

tham khảo luật sư. Công ty thành lập trong thời gian chúng vẫn là vợ chồng. Những năm qua cha giúp đỡ ông, của hồi môn của cũng đầu tư . Giờ ông chỉ trả giá trị ban đầu ép chuyển cổ phần, sẽ đồng ý.”

“Chuyện bên ngoài của ông hỏi, nhưng ông quá đáng như thế. Đừng tính kế con .”

“Huống hồ, Chi Chi mới đính hôn, hôn sự đang đến gần, nhà chồng thế lực. càng chuẩn cho con bé thêm của hồi môn, để coi thường.”

“Khương Bá Diệu, sẽ ký.”

Nét mặt bà bình tĩnh nhưng dứt khoát.

Khương Bá Diệu tức giận đập mạnh tay xuống bàn, tiếng “bang” vang vọng trong thư phòng tối, kèm theo tiếng quát:

“Cái gì mà hôn sự! Đừng tự lừa nữa!”

“Bà tưởng ? Con bé đó tối qua còn qua với đàn ông khác, chính Thái tử gia bắt gặp!”

thật, bà sớm bỏ cái ý nghĩ !”

nắm tin trong tay, Cố gia chắc chắn sẽ hủy hôn! Không cuộc hôn nhân , chẳng ai chống lưng cho hai con bà!”

“Thương Tú Lan, khi hết kiên nhẫn, ký tên ngay ——”

Ông lạnh, giọng mang theo đe dọa:

“Xem như còn nể tình hai con bà. A Kiều một chú họ xa, giàu nhờ vật liệu xây dựng, tài sản nhiều vô kể. Ông đến 60, góa hai đời vợ. Trước đây A Kiều từng nhắc, cho Chi Chi vợ kế để hưởng phúc, nhưng thấy nó còn nhỏ nên đồng ý. Giờ thì khác , thanh danh nó nát, Cố gia sắp từ hôn. Nhìn , đây mới là một mối hôn sự .”

Người phụ nữ ghế đột ngột ngẩng đầu:

“Khương Bá Diệu, đó là con gái ruột của ông! Ông còn những lời đó ?”

Khương Bá Diệu đẩy tập hồ sơ tới mặt bà, khẩy:

“Không hổ! Bà còn tưởng con bé đó là bảo bối chắc?”

 

Loading...