Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 109
Cập nhật lúc: 2025-10-18 16:17:41
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuyết bay lả tả trong vườn.
Tiếng còi xe cấp cứu xé gió lao tới, để một vệt tuyết tung lên trắng xóa nhanh chóng biến mất.
Đến gần trưa, ánh nắng chan hòa chiếu xuống thế giới băng tuyết, mặt hồ đóng băng cũng lấp lánh rực rỡ.
Trong phòng bệnh VIP của bệnh viện tư nhân Nhân Khang, mơ hồ truyền tiếng Khương Bá Diệu gầm rú.
Có giọng phụ nữ khuyên nhủ, nhưng chẳng bao lâu liền biến thành tiếng la mắng, đập phá. Y tá đẩy xe ngoài cũng cau mày.
Nhân Khang vốn nổi tiếng vì dịch vụ , mà lúc khép cửa , y tá vẫn nở nụ ngọt ngào.
“ cho cô ! Con đàn bà điên đó dám cầm đồ đập …”
Cánh cửa khép, tiếng gào của ông cũng chặn .
Chiếc xe đẩy lăn qua trạm y tá, mấy cô y tá , nhỏ giọng bàn tán.
lúc đó, thang máy “ting” một tiếng, một bóng dáng mảnh khảnh bước .
Cô mặc áo khoác dài cài khuy sừng, cổ áo lông che khuất gương mặt xinh , chân đôi bốt da dê kiểu cổ điển. Vừa thấy , cô liền mỉm ngọt ngào:
“Xin chào, cho hỏi bệnh nhân Khương Bá Diệu sáng nay đưa ở phòng nào ?”
Mấy ánh mắt đều dừng cô, nhanh chóng chỉ phương hướng.
Tiếng bước chân Khương Chi Chi dần xa, trạm y tá rộn ràng như cũ.
---
Cốc cốc! Hai tiếng gõ cửa vang lên.
Mở cửa là một cô gái trẻ, ăn mặc thời thượng. Nhìn thấy Khương Chi Chi, cô giật , đó căng thẳng đảo mắt quanh, thấy ai khác mới thở phào.
“Khương Chi Chi! Mày còn dám đến đây ! Mày về với mày, tao sẽ bỏ qua ! Tao sẽ khiến bà sống bằng c.h.ế.t, cả đời tù!”
Trong phòng bệnh sạch sẽ sáng sủa, Khương Chi Chi thản nhiên kéo ghế xuống, khẽ đàn ông giường:
“Tốt quá, đúng dịp Tết, tin ba nhập viện truyền , chắc hẳn thêm chuyện cho thiên hạ bàn tán. Nhất định sẽ náo nhiệt!”
Mặt Khương Bá Diệu lập tức đỏ bừng:
“Khương Chi Chi!”
“Đừng vội nổi nóng ba . Ba mới mổ xong, nên tức giận. Dù gì sức khỏe quan trọng hơn. Tin ba nhập viện mà lan , bao kéo đến thăm. Lúc đó thấy ba đây bệnh tật, chắc họ sẽ về ba thế nào .”
Khương Bá Diệu tức đến run .
Ông là kẻ từ đáy xã hội bò lên, cả đời nỗ lực mới thành tựu khiến tổ tiên nở mày nở mặt, tiền nhiều đến xài hết. Ông vốn tự hào và sĩ diện nhất về điều đó.
ai ngờ .
Người vợ vốn coi thường, yếu đuối nhất nhà dám cầm bình hoa nện thẳng ông !
Hơn nữa còn khiến ông thành phế nhân!
Tất cả đều tại con bé nghịch tử !
Khương Bá Diệu tức giận, đập mạnh ngực, liếc thấy Khương Chi Chi đang đối diện :
“ mà, ba cũng cảm ơn con đấy. Là con gái duy nhất của ba, giấy đồng ý phẫu thuật , chính là con ký đó.”
Khương Bá Diệu giận càng thêm giận.
Càng tức, Khương Chi Chi càng vui vẻ. Cô còn giơ tay lên, vẫy vẫy với ông :
“Tất nhiên , con là đứa con gái hiếu thảo mà, giúp ba ký vài chữ gì to tát. Mà tình trạng hiện giờ, chắc vài hôm nữa ba còn cần con ký thêm nữa.”
Mặt Khương Bá Diệu đỏ bừng, gào lên:
“Đừng hòng!”
Khương Chi Chi rút tay về, dậy, nhạt:
“Ba , đến giờ ba vẫn hiểu nhỉ? Con là con ruột của ba, pháp luật cũng công nhận điều đó. Thân phận đối với ba, quan trọng vô cùng. Ví dụ như ——”
Cô tới mép giường, tay khẽ cầm ống truyền dịch, mỉm ông đau đớn giật :
“Ví dụ như chuyện , rõ ràng chỉ là vợ chồng xích mích, lời qua tiếng . Nếu ba cứ khăng khăng to chuyện, đưa pháp luật, phá hỏng sự hòa thuận của gia đình ——”
Đầu ngón tay cô siết , m.á.u liền rỉ từ mu bàn tay Khương Bá Diệu.
Chi Chi như hề để ý, chỉ dịu dàng :
“Thì vì hạnh phúc của gia đình, con sẽ ba ký giấy bãi nại.”
Đồng tử Khương Bá Diệu co rút dữ dội.
“Khương Chi Chi, mày tưởng chỉ dựa mày mà uy h.i.ế.p tao ? Tao cho mày , tao từng trải còn nhiều hơn mày ăn cơm đấy!”
“ mà ba ơi, ba quên , con ăn cơm.”
Ống truyền dịch bóp chặt buông , m.á.u chảy ngược lập tức biến mất.
Khương Chi Chi cong mắt , gõ nhẹ mấy chữ “Bệnh viện tư Nhân Khang” ở góc bàn, về phía Khương Bá Diệu:
“Hơn nữa, đầu óc ba cũng còn minh mẫn nữa .”
“Trong thành phố nhiều bệnh viện như , ba đoán xem tại con chỉ gọi cấp cứu đến bệnh viện tư nhân Nhân Khang?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-109.html.]
“Vị hôn phu của con họ Cố. Cho dù ba lớn chuyện, thì trong lúc con và đính hôn, nhà họ Cố cũng tuyệt đối cho phép cái tin tức giật gân kiểu ‘Thông gia Khương Bá Diệu bạo hành chồng đến mất khả năng sinh sản’ lan truyền ngoài .”
“Tỉnh ba, ngoài chuyện mất mặt thêm chút nữa, ba chẳng gây sóng gió gì .”
Môi hồng như cánh hoa phun lời uy hiếp, đôi giày da nhỏ nện nhịp vang bước ngoài. Khi ngang qua A Kiều, cô gái nãy, Khương Chi Chi dừng chân:
“ , tiền mấy năm nay ba phung phí lên cô, tối nay sẽ gửi giấy tờ đến tận tay cô. Đó là tài sản chung vợ chồng, cô nhớ trả phần thuộc về .”
Đôi mắt cong cong, ánh lên nụ cáo già:
“Cô cũng lưng là ai đấy.”
“Nếu , Tiền Kiều Kiều, sẽ khiến cô trắng tay.”
---
Ngoài cửa sổ, tuyết vẫn bay.
Vừa bước khỏi sảnh lớn, một chiếc ô đen nghiêng xuống che cho cô.
Khương Chi Chi, oai phong trong phòng bệnh, giờ đôi mắt long lanh, gương mặt rạng rỡ ngước vị hôn phu áo đen.
Cố Duật Chi cũng cô . Đôi mắt hẹp dài dừng cô, bàn tay thô to vuốt nhẹ mái tóc, giữa trời tuyết thưa, ôm cô lòng:
“Ổn thỏa hết chứ?”
Cô vợ cưới gật đầu thật mạnh, giơ nắm tay trong gió tuyết, đắc ý:
“Tất nhiên , phận Thái tử gia của chống lưng, thì em gì mà thuận lợi chứ?”
Tiếng trầm thấp của vang lên, cọ cọ mặt má cô:
“Không chỉ nhờ , mà còn nhờ Chi Chi thông minh mới .”
Khương Chi Chi dỗ dành mà chút kiêu ngạo, tóc mềm cọ áo , giọng nhỏ nhẹ:
“Thật cũng lo, em sợ Khương Bá Diệu nổi điên. Sớm thì em đồng ý kế hoạch của , để cùng cho .”
“ mà, bảo bối của còn giỏi hơn tưởng.”
Cố Duật Chi dừng bước, bàn tay to khẽ vuốt mặt cô, cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên trán:
“Dù chồng ở bên, bảo bối của vẫn xử lý .”
Giọng dịu dàng, hòa cùng tuyết rơi, mang đến cảm giác bình yên.
Thiếu nữ trong vòng tay run nhẹ hàng mi, đầu ngón tay mềm khẽ nắm lấy cổ áo .
Trán vẫn còn vương chút lạnh, nhưng khóe môi cong lên thành nụ ngọt ngào.
---
Những cành cây khô tiêu điều treo vài chiếc lá vàng héo.
Một đàn ông mặc áo khoác xám thẳng tắp, phía là trợ lý cầm ô.
Ở đằng xa, hai bóng dáng ôm cực kỳ hòa hợp, ngọt ngào.
Người đàn ông tuấn tú, quý khí, khẽ rũ mi mắt. Một bông tuyết nhỏ rơi xuống sống mũi thẳng, tan biến ngay lập tức.
Trong tiếng gió rít, dáng cao lớn của che chắn cho vị hôn thê lên xe.
Chiếc xe lao vút , bỏ phía cả vùng đất trắng xóa.
Mất chút ấm, trợ lý chần chừ:
“Bùi tổng, hình như chúng đến trễ một bước. Bên Khương tiểu thư xử lý xong . Giờ theo kế hoạch về công ty, xác nhận việc bàn giao xe?”
Người đàn ông mặc áo khoác xám hồn, giọng lạnh lùng bình tĩnh:
“Đi bệnh viện. Khương Bá Diệu xuất đáy xã hội, để nở mày nở mặt thể bán cả hôn nhân. Hạng kiêu ngạo, hẹp hòi như thế, thể dọa sợ chỉ bằng vài câu .”
“Phải đè một cái, lo Chi Chi xử lý hết .”
---
Mùa đông, ban ngày ngắn ngủi. Chưa tới 5 giờ chiều, bầu trời phủ một lớp sương mù xám mênh mông.
Chiều muộn, tại bệnh viện Nhân Khang, Cố Duật Chi trở .
Ông bố vợ tương lai, kẻ đàn ông bỏ vợ bỏ con, khiến dịu dàng của Chi Chi tay đánh, còn dám toan tính cả hôn nhân của con gái, tuyệt đối thể chỉ viện là coi như xong chuyện.
Cố Duật Chi với gương mặt điển trai, sắc bén, ấn nút thang máy.
Cửa mở, đập mắt là gương mặt tươi , chẳng hổ của Cố Yếm. Anh vui vẻ chào:
“Anh cả, trùng hợp ghê!”
Cố Duật Chi cau mày, lạnh giọng:
“Cậu tới đây gì?”
Cố Yếm rạng rỡ, giọng đầy hứng thú:
“Ba của chị dâu viện, em tới thăm! À mà, ông chuyện khó lắm, chắc em dạy cho một trận. Không ảnh hưởng đến hôn sự của chứ, cả?”
“Anh đến đúng lúc, là cùng em lên xem thử ?”