Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-11-22 19:13:12
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khuôn mặt Khương Chi Chi bỗng đỏ bừng.

Máu dồn lên mặt nóng ran, tim cũng đập loạn nhịp.

Cô cứ thế gương mặt trai ngay sát bên cạnh, lúng túng trả lời thế nào.

Cái loại câu hỏi … kỳ quặc quá !

Nếu cô “nghĩ đến khi hôn”, sẽ như kiểu cô là đứa con nít yêu sớm ba xu.

Nếu cô “ôm c.h.ặ.t đ.ầ.u Cố Duật Chi khi hôn”, thành quá lẳng lơ.

Nói kiểu nào cũng !

Khoang xe vốn rộng, nhưng vì cố tình kéo cô gần mà bỗng chốc trở nên chật chội.

Bùi Hạc Niên cao lớn, hình che khuất cả ánh sáng. Ngoài cửa sổ, ánh đèn đường chớp qua, lướt qua gương mặt .

Sống mũi thẳng tắp, đôi môi nhợt mềm khẽ mím . Đôi mắt phượng nửa cụp, cô chằm chằm, ánh mắt sắc bén đến mức khiến cả giác quan lẫn tim cô đều kích thích đến bùng nổ.

Trống n.g.ự.c Khương Chi Chi như phá lồng ngực. Cuối cùng, một hồi đấu tranh, cô chậm rãi đưa tay nhéo má , chọn một câu trả lời “an ” cho mới ốm dậy:

“Em nghĩ đến .”

Đôi môi hồng khẽ hé, thở ấm áp phả , đôi mắt trong veo long lanh như ngấn nước, chớp, càng càng lung linh.

Giống hệt như một con mèo nhỏ thò vuốt cào nhẹ, đáng yêu đáng giận.

Anh thừa cô đang bịa chuyện, đang lừa dối. đôi mắt phượng nửa khép vẫn cô chằm chằm, giọng hạ xuống thấp đến khàn khàn:

“Đồ lừa đảo.”

Khương Chi Chi vòng tay ôm lấy cổ , nghiêm túc thì thầm:

“Vì một ở nước ngoài, còn thương ở chân, em lo lắm. Lúc đó thật sự em chỉ nghĩ đến thôi.”

Mí mắt khẽ run, hình cao lớn đổ xuống bao phủ lấy cô, cả khoang xe gần như tối hẳn. Anh ôm cô siết chặt, giọng khàn nghẹn :

“Lần đừng như nữa.”

Khương Chi Chi vội vàng ôm , vội vã đáp:

“Không , , em chỉ để hôn thôi…”

Vòng tay phía lưng bỗng siết chặt. Hơi thở nóng rực và những nụ hôn dồn dập rơi xuống từ vành tai, cánh môi, trượt xuống gáy trắng mịn của cô…

Vách ngăn ghế phía từ lúc nào hạ xuống.

Khuôn mặt đỏ hồng của Khương Chi Chi ép góc, mắt hoe nước, hàng mi run loạn.

Trong vòng tay nóng bỏng và những nụ hôn điên cuồng, cô chỉ thể c.ắ.n răng chịu đựng tình cảm quá mãnh liệt của .

Tiếng tim đập hỗn loạn, mặt cô hồng như cánh hoa đào.

Ngoài cửa, tuyết bay mù mịt, từng bông tuyết đập cửa kính, gió thổi cuốn .

Một lúc lâu .

Khương Chi Chi tựa lên vai , đưa tay khẽ nghịch vài sợi tóc rủ xuống trán.

Mấy hôm gặp, tóc dài một chút, sờ còn vướng tay.

Anh nhẹ nhàng vỗ lưng cô, lấy áo khoác phủ kín cô, quấn chặt như kén tằm ôm gọn cô lòng.

Chiếc xe rời khỏi đường cao tốc, định chạy nội thành.

Trong gian yên tĩnh, Bùi Hạc Niên siết chặt cô trong ngực, cúi xuống hôn nhẹ lên má cô:

“Em đúng là kẻ lừa đảo đáng ghét nhất mà từng gặp, Khương Chi Chi.”

Khuôn mặt tuấn tú ẩn trong bóng tối, ánh mắt sâu thẳm đầy áp lực, gắt gao khóa chặt cô.

Một kẻ luôn tung hoành thành phố A, hô mưa gọi gió, giờ khóe mắt hoe đỏ.

Giọng thấp đến mức run rẩy, như mang theo chút tủi khó nhận :

“Em lúc nào cũng bắt nạt , Khương Chi Chi. vẫn yêu em.”

---

Xe dừng trong khu biệt thự đơn lập.

Anh che ô, phủ áo khoác lên cô, đưa cô cửa.

Vừa bước , Khương Chi Chi liền thấy A Mai đang mặt quỷ với .

Khoác áo khoác của , cô lập tức căng thẳng, cảnh giác quanh, xác định ai khác mới nhẹ nhõm thở .

A Mai nhanh nhẹn nhận lấy áo khoác:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-211.html.]

“Đại tiểu thư, thấy hết , là Bùi đưa cô về đúng ?”

ngập ngừng:

“Đại tiểu thư, cô với Bùi hình như thiết lắm… mà… Cố với Bùi quan hệ cũng lắm…”

Cái mối quan hệ chồng chéo khiến A Mai rối tung, .

Khương Chi Chi lập tức đ.á.n.h trống lảng:

“A Mai, mấy hộp kẹo mận trong phòng khách hình như hết hạn đó!”

A Mai hoảng hốt:

“Cái gì? Phu nhân mới mua hôm qua mà! Ai dám bán hàng quá hạn cho phu nhân? tìm cho !”

A Mai hấp tấp chạy .

Khương Chi Chi thở phào thì thấy đang mặc đồ ngủ, lầu vẫy tay gọi cô.

Trong phòng ngủ.

Khương Chi Chi co ro ghế mây, gặm hạt mà bóc sẵn, vẻ mặt lấm lét.

Mẹ cô mấy , định thôi.

Khương Chi Chi thì né ánh mắt, nửa thú nhận, nửa trốn.

Một tiếng “cạch”, khăn giấy rơi xuống sàn.

Cô cúi xuống nhặt, định thần thì bắt gặp ánh mắt dừng ngay ở vết đỏ thấp thoáng cổ áo .

Mặt cô lập tức đỏ bừng, động tác vụng về hẳn.

Mẹ khẽ thở dài, cuối cùng cũng mở miệng:

“Bảo bối, chuyện tình cảm với con một chút.”

Khương Chi Chi nghiêm túc gật đầu:

“Vâng ạ.”

Mẹ chần chừ, nhẹ nhàng:

“Mẹ ý gì khác, chỉ hỏi con một chút. Chuyện tình cảm của đây cũng thành công, nên cũng nhiều kinh nghiệm để dạy con. Con cứ thoải mái, đừng áp lực.”

“Con đang quen Bùi ?”

Cô gật đầu.

Mẹ khẽ hít sâu. Không . Chỉ là yêu thôi mà. Tuổi trẻ, khó tránh khỏi do dự.

Mẹ hỏi:

“Dạo Tiểu Cận cũng tới. Hôm qua khi ăn sáng, con rửa tay, Tiểu Cận cũng theo. Có bức tường che nên rõ lắm, nhưng hình như hai đứa khá mật?”

Khương Chi Chi gật đầu nữa, gương mặt ngây ngô thành thật:

“Dạ, lúc đó ôm con.”

Trái tim chợt thắt , linh cảm chẳng lành.

Quả nhiên, cô xong thêm một câu:

“Con với Tịch Cận đang quen .”

Mẹ trợn tròn mắt: “!!!”

Một lúc , bà cố hít sâu, ép bình tĩnh.

vẫn nhịn thầm than: “Cũng may, may mà Tiểu Lục …”

Khương Chi Chi cọ tới gần, giọng lí nhí, như tiết lộ bí mật:

“Con cũng từng hôn Tiểu Lục .”

Mẹ suýt sặc nước, vội che miệng.

“Cái đó… là chuyện cũ ?”

Mẹ còn mong mỏi: “Chắc con chia tay hết chứ?”

Khương Chi Chi nghĩ nghĩ, trả lời rành rọt:

“Không , vẫn còn đang tiếp tục.”

 

Loading...