Trong góc, cô gái ngẩng mắt lên, như đang suy nghĩ điều gì đó.
Thần kinh tê dại, ngay cả lời cũng mơ hồ. Không cần suy nghĩ, buột miệng , mà bình thản:
“Có thể lắm.”
Cánh tay siết chặt eo cô bỗng nhiên cứng .
Người đàn ông quỳ mặt giống như một con ch.ó con, sống mũi cao cọ cọ cô, giọng mũi mang theo chút ấm ức. Khi vùi mặt , giọng nghẹn , như đang trách móc:
“Không .”
“Tại thì mà thì ?”
“Vợ …”
Cánh tay rắn chắc ôm siết lấy cô, giọng gọi đổi thành “bảo bối”, mang đầy bất mãn:
“Bảo bối, tại ?”
Trong căn phòng tối om chẳng rõ gì, cảnh tượng quá quen thuộc.
Khương Chi Chi cúi mắt bóng dáng mơ hồ mặt, chậm rãi đưa tay .
Ngón tay chạm đỉnh đầu , nhẹ nhàng vuốt tóc như đang dỗ một con ch.ó nhỏ.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo—
Mái tóc nắm chặt, da đầu kéo căng đau nhói.
Anh lập tức cứng , hô hấp nghẹn . Trong bóng tối đặc quánh, đôi mắt đàn ông sáng lên, tim đập thình thịch, cơ thể run lên vì kích động.
Hơi thở gấp gáp, ngay cả ngón tay cũng khẽ run.
Làn nóng xuyên qua vải áo, phả da cô. Giọng đổi, méo mó mà khàn khàn, mang theo khao khát nóng bỏng, gọi cô:
“Chi Chi…”
Anh quỳ chân cô, túm tóc, nhưng vẫn như vẫy đuôi lấy lòng, khát khao tình cảm của cô.
Cơ thể mảnh mai của cô cúi xuống, đối lập với bờ vai rộng lớn của .
Cô túm tóc , giọng nhỏ nhẹ nhưng lạnh lẽo:
“Dựa cái gì mà nghĩ quyền?”
“Anh chẳng dám xuất hiện mặt , chỉ gửi vô tin nhắn quấy rầy, theo dõi , bám theo , ngay cả mặt cũng dám lộ.”
“Anh rõ bản tư cách gặp khác đúng ? Chỉ thể trốn trong bóng tối, lén , chụp ảnh trộm , mong chú ý đến .”
“Anh như , còn nghĩ sẽ thích ?”
“Ai thích một kẻ như chứ? Suốt ngày lén lút, bám theo, còn dám chặn đường trong hẻm tối để đe dọa…”
“ , còn nhặt cả chai nước khoáng vứt …”
Giọng cô mềm mại mà trêu ngươi, như nhớ điều thú vị, khẽ bật , mang theo sự ngây thơ nhưng cũng đầy ác ý:
“Không định chờ lúc đầy mang trả cho ? Sao bây giờ dám?”
Tóc siết chặt hơn, đau nhói.
Mùi hương ngọt dịu như hoa hồng theo thở mềm mại phả mặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-214.html.]
“Đồ vô dụng.”
Câu c.h.ử.i thẳng thừng nhưng khiến thở càng thêm gấp gáp, nóng bỏng.
kịp mở miệng, cô mạnh mẽ đẩy , báo mà bước nhanh về phía cửa.
Sau lưng vang lên tiếng bước chân, gấp gáp hơn cả chặn đường trong hẻm tối.
Anh ôm chặt lấy cô từ phía , thở dồn dập, giọng run rẩy:
“Đừng như … vợ …”
“Đừng trốn tránh …”
Giọng khàn đặc, mang theo sự đau khổ nghẹn ngào:
“Anh xin em…”
Trong căn phòng nhỏ hẹp, cô gái rũ mi, mắt dừng nơi cánh tay đang ghì chặt eo :
“Nếu bệnh thì nên gặp bác sĩ tâm lý, chứ đừng giống như con chuột, chỉ gọi tên trong bóng tối.”
“ còn nhiều việc lo, thời gian chơi mấy trò đóng vai với .”
“Lần đừng tìm nữa. thích.”
Cánh tay siết chặt thêm, từng chút từng chút mạnh hơn.
Nếu cảnh diễn trong con hẻm , lẽ cô sợ hãi đến mức nghĩ rằng siết c.h.ế.t .
bây giờ, cô cảm thấy thể hại .
Chỉ cần cô tát, sẽ quỳ xuống. Chỉ cần cô nắm tóc, sẽ nức nở.
Rõ ràng là giấu trong bóng tối, nắm trong tay thứ.
Rõ ràng cao lớn, khỏe mạnh, cơ bắp rắn chắc.
cô dễ dàng tổn thương.
Một con mâu thuẫn đến kỳ lạ.
Hàng mi dài run run, cô nhẹ nhàng gỡ cánh tay .
Rồi tiếp tục về phía , tay chạm cánh cửa.
Ngón tay lướt bề mặt láng mịn, chạm đến tay nắm cửa, nhưng cô vội mở.
Chỉ lặng im đó, hít thở vài , khẽ :
“Đêm tuyết núi lạnh thật sự. Nước hồ cũng đóng băng.”
“Nước đá dội miệng, mũi… lúc đó thật sự sợ. Sợ sẽ c.h.ế.t mà chẳng hiểu vì .”
Cô như đang cố gắng chọn từ, nhưng mãi vẫn tìm cách gọi thích hợp.
Trong khí im lặng, một lúc lâu , giọng cô vang lên, nhẹ nhàng cất lời gọi :
“Cảm ơn .”
“—Tiểu mỹ nhân ngư.”