Cơ thể Lục Tử Ngọc run lên mạnh mẽ, môi run run mấp máy.
Giọng  nhẹ bẫng một cách kỳ lạ:
"Lục... Tư, Tư Nguyên, hôm đó  ba  đều là lời lúc tức giận,   thật lòng ."
"Anh ba xin  em, xin ."
"Dù thế nào cũng đừng giận dỗi cơ thể ,  ?"
"Anh ba đưa em đến bệnh viện, kiểm tra xong  đưa em về nhà, về nhà tĩnh dưỡng..."
  nhịn  bật  một tiếng.
Trên mặt cuối cùng cũng mang vẻ xa cách và thờ ơ mà họ từng đối với :
"Anh Lục đây  về nhà là về nhà nào ?"
"Ở nhà họ Lục, đồ đạc của    hủy sạch ."
"Bản   cũng   lời ,  biển c.h.ế.t thử đấy,  cần phiền các  nhặt xác ."
"Tuy là  c.h.ế.t ,    vớt lên."
"     thể cứ coi như  c.h.ế.t ,  đang  đây, là một Lục Tư Nguyên phiên bản nhặt  ngoài biển."
Nói , ánh mắt  u ám, liếc  Cố Lân.
Ai đó trông  vẻ  phản ứng gì, nhưng thực  khóe môi đang âm thầm cong lên, còn khó ghìm hơn cả AK.
"Anh Lục, bây giờ   thể  như ý, cứ coi như trong nhà  từng   là  ."
19
Cơ thể Lục Tử Ngọc lảo đảo, môi  mất hết sắc máu.
Người từng phóng túng ngang tàng  đường đua,  bao giờ hối hận vì điều gì.
Vào khoảnh khắc ,  lộ  vẻ hối hận  gì sánh bằng.
Vẻ mặt xám xịt,   thêm  lời nào nữa.
Chỉ với đôi mắt đỏ hoe, đau khổ lặp : "Xin , xin ..."
Bố Lục Khâm cũng bước lên.
Cười gượng gạo với , đưa cho  một chiếc điện thoại mới tinh.
Cố   vẻ thoải mái,  mang theo ý lấy lòng  với :
"Không   , Tư Nguyên giận chúng  là ."
"Không về nhà cũng  , bố mua  điện thoại mới cho con ."
"Wechat cũng tải về cho con ,  thể... kết bạn  với bố ?"
"Dù  thì, dù  cũng để bố  thể liên lạc  với con,  ?"
Nói , như  chứng minh điều gì đó,  móc điện thoại của  từ trong túi .
Mở giao diện cho  xem, dè dặt :
"Hôm đó rời nhóm là bố sai."
"Mẹ con  thêm bố   nhóm , con xem, bố ở trong  ."
Cúi mắt  avatar Patrick Star màu hồng phấn của  xếp ở vị trí đầu tiên.
 mím môi, vẻ mặt thờ ơ lùi  một bước.
Kéo giãn  cách với họ,  sóng vai bên cạnh Cố Lân.
"Không cần , một nhà  một nhóm gia đình là đủ ."
"Nhóm  cứ giải tán ."
"Giống như các  vẫn luôn mong đợi."
"Coi như Lục Tư Nguyên  lạc  từng trở về ."
"Đừng đến tìm  nữa, phiền lắm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-nguyen-dnqf/chuong-7.html.]
Họ  cần .
 cũng  cần họ nữa.
20
"Avatar Wechat của cô... là đồ đôi ?"
"Nửa  là SpongeBob?"
Cảnh vật ngoài cửa sổ xe  ngừng lùi .
Cố Lân đang lái xe đột nhiên như vô tình buột miệng hỏi một câu.
 gật đầu: "Ừm, coi như  ."
"Với ai?" Yết hầu Cố Lân trượt lên xuống, "Bạn trai?"
"Với QQ của ."
 trả lời  tự nhiên.
Cố Lân  "chậc" một tiếng, mím chặt môi tỏ vẻ cạn lời.
 thẳng thừng  phục: "Sao thế,  wechat  thì bỏ rơi QQ ?"
"Đều là cùng một  sinh  cả, dù QQ giờ   lòng  bằng wechat thì cũng  thể lạnh nhạt với nó chứ."
Nói , vị đắng trong miệng càng đậm hơn,  nghiêng  dựa  lưng ghế.
Xòe lòng bàn tay,   nũng xin kẹo Cố Lân:
"Cố Lân, cho  ứng  viên kẹo , ăn xong  đến bệnh viện  ?"
"Không gọi là  trai nữa ?" Cố Lân liếc  một cái đầy ẩn ý.
: ???
Có khi nào, cái tiếng " trai" đó chỉ là câu cửa miệng thôi ?
"Chữ     là chữ  , xin cho một viên kẹo  mà."
  hề hề với Cố Lân.
Cố Lân cũng bật  theo ngay: "Không ."
Nụ  lập tức đông cứng  mặt .
 thầm nghiến răng.
Xe dừng  vạch kẻ đường chờ đèn đỏ, Cố Lân đưa tay cốc nhẹ  trán  một cái.
"Đừng tưởng    cô đang nghĩ gì nhé."
"Ăn kẹo  thì  tính là bụng rỗng, thế là khỏi cần đến bệnh viện đúng ?"
"Cô  hứa với   mà,   nuốt lời ."
Bị  trúng tim đen,  lắc lắc cổ, bĩu môi, ăn vạ :
" chỉ chúc Ngự tiền thị vệ của  ngủ ngon thôi."
"Chứ   là hứa gì với  ."
Cố Lân "hừ" một tiếng: "Được, tối về cách chức con thỏ c.h.ế.t tiệt đó, đày  bãi rác."
Dứt lời,   đèn xanh bật sáng, Cố Lân ngừng , đưa tay khởi động xe.
Cảnh vật ngoài cửa sổ  ngừng lùi .
 thu  nụ , cụp mắt khẽ :
"Xin  nhé Cố Lân."
"Lần  thì đúng là chẳng còn ai đến mộ viếng hoa cho  nữa ."
Vụ mua chung mộ , đúng là Cố Lân chịu thiệt .
Cố Lân  tỏ vẻ  để tâm, mày mắt cong cong,  dịu dàng:
"Vậy thì cố gắng lên, sống phóng khoáng tự tại một chút."
"Lúc sống rực rỡ tươi sáng, c.h.ế.t   cần  khác tặng hoa, mộ chúng  cũng sẽ tự khắc nở hoa thôi."