Từ Nha Hoàn Phòng Thêu Đến Tiểu Nương Tử - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-11-11 22:57:31
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm nay vợ chồng hai ôm mà ngủ, A Phúc tự nhiên là cảm giác Thường Hiên phía vẫn thành thật, thở hổn hển ôm chặt trong ngực, nhưng rốt cuộc cũng gì. A Phúc tại bỗng chút , chút cảm động, cúi đầu thở dài một , cũng đem mặt tựa trong n.g.ự.c .
Từ khi lập gia đình, đêm nay là đầu tiên A Phúc cảm giác , kỳ thật hai cùng ngủ so với một thật sự ấm áp. Trong n.g.ự.c đàn ông ấm áp, dựa thoải mái, , chẳng khác nào mùa đông thêm một cái lò nhỏ, bao giờ sợ lạnh nữa.
Ngày hôm khi A Phúc mở mắt, rõ ràng phát hiện bên cạnh ngờ còn, nàng kinh ngạc thôi, thấy trong phòng bếp tiếng động, vì thế vội vàng mặc thêm quần áo xuống giường. Nàng nghĩ tối hôm qua cha chồng ở nhà thì nhưng nay cha chồng về, để Thường Hiên bận rộn chuyện trong phòng bếp tổng là chút thể nào nổi.
Nàng khỏi cửa phòng, thấy cha chồng tỉnh dậy, vì thế vội vàng vấn an, cha chồng cũng : "Thường Hiên ở trong phòng bếp nấu cơm."
A Phúc đỏ mặt, len lén xem sắc mặt cha chồng, thấy ông cũng biểu tình gì, trong lòng càng thêm ngượng ngùng, ấp úng : "À, con hôm nay dậy trễ, để con xem." Nói xong vội vàng bước nhanh đến phòng bếp.
Vào phòng bếp, chỉ thấy Thường Hiên đem cơm sẵn sàng, lúc đang cầm muôi cơm xới xới ở trong nồi. A Phúc bất đắc dĩ oán giận : "Chàng bảo một tiếng, buổi sáng thế nhưng việc , để cho cha thấy sẽ ."
Thường Hiên hồn nhiên thèm để ý: "Không gì , sáng nay qua với cha , nàng mấy ngày nay trong khoẻ, sẽ nấu cơm. Ông còn hỏi cần mời đại phu ."
A Phúc vẫn còn lo lắng, rằng Thường quản sự xem như quản việc thu mua ở phòng thêu, ngay cả Lâm ma ma cũng xem sắc mặt của ông mà việc. A Phúc sớm quen mặt Thường quản sự cẩn thận việc, nay gả đến nhà ông dâu, thế nhưng danh tham ngủ nấu cơm, như thử hỏi nàng thế nào thể gặp .
Thường Hiên nghiêng mắt xem xét nàng, cũng thở dài lắc đầu: "Nàng lo lắng cái gì, nàng xem, ông là cha của , nay cũng là cha của nàng, khác kệ họ, sẽ để ý nàng chuyện !"
A Phúc cúi đầu hít một tiếng: "Được , hôm nay đành thôi, thể như nữa, bằng để cho khác linh tinh."
A Phúc nấu cơm, vì thế nàng sáng nay dụng tâm hầu hạ cha chồng ăn cơm, cẩn thận đưa bát đũa, bất quá nàng len lén quan sát, Thường quản sự qua quả thực cũng đem chuyện để trong lòng, nàng cũng thở phào nhẹ nhõm một .
Ăn cơm xong, trong nhà cũng đều tự ngoài, nên hầu hạ thì hầu hạ , nên giúp việc thì việc. Làm nô bộc thì như bình thường còn thời gian nhàn rỗi tốn thừa lời tán gẫu, gần như mấy khắc thể tự do, lúc nào cũng chủ tử phân phó điều khiển.
A Phúc hôm nay dễ chịu nhiều, nàng trong viện nhị thiếu phu nhân, đầu tiên là chào hỏi với A Bình, cùng mấy nha khác ở trong phòng bắt đầu chút đồ dùng của phụ nữ. Đã nhiều ngày nàng mới đến, kỳ thật A Bình phân phó nàng chuyện linh tinh gì, là vì để nàng cân nhắc nên thêu bức tranh mẫu đơn của đại thiếu gia thật .
Hôm nay tâm tình A Phúc tệ, cũng mang mẫu đơn kỹ một phen, cuối cùng ý nghĩ động chủ ý, lập tức đem chỉ màu chuẩn mấy ngày lấy , lấy vải thêu, cho lên khung thêu, bắt đầu bắt tay . Trong phòng mấy nha khác sớm A Phúc khéo tay, thêu cái gì đó khiến nhị thiếu phu nhân yêu thích, nên cũng đến xem.
A Phúc hiền lành, thấy bọn họ hỏi, cũng cầm lấy vài cái khăn thêu cho bọn họ xem. Mấy nha tụ một chỗ tinh tế quan sát bức thêu , đều tán thưởng A Phúc đường may tinh mịn, lát một nha tò mò hỏi A Phúc tính thêu tranh mẫu đơn như thế nào.
Phải rằng thêu tranh mẫu đơn nhiều, nhưng đại thiếu gia vẽ mẫu đơn tươi sáng xinh , khác biệt với các bức thêu bình thường khác, mà cái là nhị thiếu phu nhân cực kì coi trọng, nếu điểm nổi bật khác lạ gì, sợ là A Phúc ở mặt nhị thiếu phu nhân cũng cái gì .
Ai A Phúc mím môi : "Cũng gì cả, bất quá là một kim một đường thêu thôi."
Trong đó một nha chút mất hứng: "A Phúc, đường may của tỷ công phu như , kỹ thuật thêu hoa so với bọn hơn nhiều, bọn bây giờ hỏi một chút, cũng chỉ là tò mò thôi, học gì, tỷ thẳng là ."
A Phúc bên môi câu một nụ chút hiền lành ngọt ngào, đôi mắt sáng ngời chân thành nha , nghiêng đầu còn nghiêm túc : "Liễu nhi , quả thật ý giấu diếm. Muội rằng, ngày thường trong chúng thêu chút vật nhỏ, kỹ thuật thêu đổi vài kiểu mới mẻ gì đó, đều là luyện tập, coi như tự bản nghiên cứu chơi đùa. nếu thêu thật sự nghiêm túc gì đó, thì bỏ cái cách thêu đa dạng mới mẻ , thành thành thật thật một kim một đường mà thêu."
Nha gọi là Liễu nhi vẫn hiểu, khỏi hỏi: "Nếu thực sự chỉ một kim một đường thêu, bọn cũng mà, nhị thiếu phu nhân cần gì tìm tỷ thêu ."
Một nha khác tên gọi Thủy nhi, Thủy nhi hiểu , cướp lời : "Cũng là một kim một đường thêu, nhưng đường kim của A Phúc xuống cũng mang theo mười mấy năm kinh nghiệm, thể so với nhóm chúng ."
A Phúc hướng tới Thủy nhi nở nụ : "Thủy nhi tỷ tỷ lời khiến A Phúc hổ thẹn, kỳ thật A Phúc ăn tay nghề đều vụng về, bất quá mười mấy năm nay luôn luôn luyện kỹ thuật đường kim cao thấp, nay tự nhiên so với bình thường kỹ thuật thành thạo một ít."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-nha-hoan-phong-theu-den-tieu-nuong-tu/chuong-16.html.]
Liễu nhi lúc cũng hiểu , một nữa cầm lấy món thêu nhỏ xem qua, khỏi thở dài : "Hai vị tỷ tỷ quả thật đúng , kỹ thuật thêu của A Phúc tỷ tỷ, rõ ràng gì đặc sắc, nhưng thêu xong cũng vẫn sinh động khiến yêu thích, đây chính là công lao ngày thường tích lũy mà thành."
A Phúc cúi đầu còn chỗ trống khung thêu, mang theo ý thở dài : "Lâm ma ma từng với , kỹ thuật cao nhất của thợ thêu, quả thật chỉ dùng đường kim đơn giản nhất, thêu bức tranh thêu động lòng nhất đời. Ta còn , nếu thật sự thêu cho bức tranh mẫu đơn , sợ là còn ở một thời điểm mấu chốt dùng một ít kỹ thuật thêu phụ trợ ."
Bên mấy nha đang , chợt bên ngoài truyền đến tiếng vỗ tay nhẹ nhàng, một giọng nam dễ lanh lảnh : "Lời vô cùng đúng."
Mấy nha đột nhiên thấy giọng nam, đều chút hoảng, ngươi xem ngươi, gì.
Tiếp theo chợt đến A Bình : "Đại thiếu gia, bất quá là mấy nha trong phòng hiểu chuyện lung tung thôi, ngài nghiêm túc ở đây trầm trồ vỗ tay khen ngợi, dọa bọn họ ."
Ai một giọng nam thanh thúy khác : "Đại ca ngày xưa luôn chuyện với chúng hợp, nay ở trong viện của nhị ca tìm tri âm, mau mau đem nha mời , nếu dáng vẻ tồi, thì để đại ca thu phòng cũng ."
A Bình thu nụ , trêu ghẹo tam thiếu gia: "Đừng vội lung tung, ở trong phòng cũng là chủ, đại thiếu gia dù nhận, e là cũng thu ."
Tam thiếu gia xong, cầm cây quạt trong tay phe phẩy, trong miệng còn : "Có chủ thì chứ, cho dù chủ, cũng nhịn thích đại ca thôi. Đại ca nhiều năm nay ngay cả một trong phòng cũng , nay nếu thực sự trúng, dù thế nào nữa phận em cũng thành cho ."
Kỳ thật tam thiếu gia nay đều đầu óc, chỉ nghĩ cái gọi là ‘ chủ’ trong lời , chính là chỉ nha nhị ca thu phòng, vì thế nghĩ bất quá là một nha dùng qua, nhị ca đưa qua cho đại ca cũng sai.
Ai ngờ A Bình hướng lưng tam thiếu gia , trong mắt vặn thấy một hầu theo vẫn khuôn phép quy củ cúi đầu gì, vóc dáng cao gầy, dáng vẻ coi như tuấn tú, lập tức mang theo ý hỏi: "Vị ở là từ nhỏ theo ngài Thường Hiên ?"
Tam thiếu gia vẫn như cũ nghĩ ẩn ý trong đó, khó hiểu : " , chính là Thường Hiên, thì ?"
A Bình chỉ , lấy ánh mắt đánh giá Thường Hiên, ánh mắt lướt về phía trong phòng.
Lúc , trong phòng A Phúc sớm mặt cũng đỏ lên, nàng đoán ở bên ngoài bên cạnh tam thiếu gia mang theo tất nhiên là Thường Hiên. A Bình ngày thường chuyện hề kiêng kị, tam thiếu gia cũng là suy nghĩ, ngờ rằng thế nhưng còn đem lời vui đùa đến tai Thường Hiên.
Một bên Liễu nhi và Thủy nhi vạn ngờ tới thể thấy chuyện vui đùa như , đều đồng tình về phía A Phúc.
Mà bên ngoài phòng, đại thiếu gia đoán ẩn ý trong đó, lập tức giận tái mặt A Bình, mở miệng : "A Bình, ngươi là nha thực sự giáo huấn một chút , lát nữa cùng nhị thiếu gia các ngươi chuyện mới ."
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay, nhị thiếu gia đỡ nhị thiếu phu nhân bụng lớn từ trong phòng lúc lắc lúc lắc , hỏi: "A Bình gì chọc đại ca mất hứng ?"
Mọi thấy nhị thiếu phu nhân , đều chào hỏi, lời đùa tạm thời gác sang một bên.
Ai nhị thiếu phu nhân vẫn như cũ quên, cố : "Vừa rốt cuộc là chuyện gì, A Bình gì ?" Nàng lấy mắt tà xem xét A Bình, trong mắt mang theo ý : "Nếu A Bình thật sự lời, rõ ràng đem nàng xử lý cho đưa đến viện của đại thiếu gia, để đại thiếu gia quản giáo một phen ."
Nàng thốt lời , A Bình mặt cũng đỏ. Kỳ thật A Bình thường ngày thầm thích đại thiếu gia, tuy rằng ở viện của nhị thiếu phu nhân, nhưng đến nay vẫn bảo vệ trong sạch, cũng trở thành trong phòng nhị thiếu gia. Lời thế nhưng nhị thiếu phu nhân toạc, rằng nàng tuy chuyện kiêng nể gì, nhưng rốt cuộc vẫn là một cô nương, loại chuyện liên quan đến chính , tất nhiên sẽ hổ.
Một bên cũng rõ, bọn họ cũng trong phòng lời là cô dâu mới mà hầu của tam thiếu gia Thường Hiên mới cưới cửa. Lập tức tam thiếu gia chuyện , đuổi theo nhị thiếu phu nhân hỏi tiếp: "Vừa trong phòng rốt cuộc là nào?"
Nhị thiếu phu nhân con ngươi lưu chuyển, cũng đoán chuyện gì xảy , nhưng nàng vẻ , thổi phù một tiếng : "Ta so với tới còn chậm hơn, trong phòng là ai chứ!" Nói xong còn hướng đến trong phòng lệnh : "Vị tài nữ trong phòng vị , ngươi đây cho chúng một cái nha."
A Phúc vốn dĩ ở trong phòng tránh thoát trận hổ , đáng lẽ qua , bên ngoài đều là thiếu gia và phu nhân, nàng một chồng cũng nên đó giúp vui. nay nhị thiếu phu nhân phân phó, nàng cũng thể , đành kiên trì cúi đầu ngoài, hướng đến bọn họ nhẹ nhàng hành lễ.