Suy nghĩ của vẫn như đây, sống một ngày tính một ngày, nghĩ đến đời , cũng nghĩ đến chuyện khi chết.
Tuy nhiên, hai tháng trôi qua, Thái tử như quên mất còn một thị , một cũng gặp mặt .
"Cô nương, nhà bếp bây giờ đá lạnh ít, một cục giá hai lượng bạc, nô tỳ chỉ mua chừng ."
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Khi mới đến, hạ nhân trong nhà bếp đều nịnh nọt, đừng là một cục đá, ngay cả cao lương mỹ vị cũng đều đưa đến cho .
Sau đó thấy Thái tử sủng ái, bọn họ bắt đầu qua loa, gì đều tự bỏ tiền mua, về ngay cả giá cả cũng tăng lên.
"Không , cũng cAn Ca Nhiều đến thế, cứ để đó , ngươi gọi Xuân Đào đến một lúc."
Đợi Xuân Đào , đưa cho nàng xem vài bản vẽ thiết kế trang sức: "Bông hoa lụa màu hồng cánh sen; cây trâm ngọc nhớ dùng bạch ngọc, cần trong suốt, nhưng nhất định trắng tinh, dùng ngọc trai một bông hoa."
"Còn nữa, mua cho một tấm lụa màu vàng nhạt, mua thêm ít da vụn màu trắng, để viền."
Lần đầu tiên gặp Thái tử, mặc áo vải màu vàng nhạt, đeo hoa lụa màu sen, nhất định nhớ, nhưng chuẩn đầy đủ chắc chắn hại.
"Cô nương, hoa lụa, da vụn, lụa thì còn , trâm bạch ngọc và ngọc trai đều là vật quý, thế nào cũng hai mươi mấy lượng bạc. Những ngày bọn tiêu ít, nếu thành, thì . . ."
"Đi , nếu thành, chỉ sợ chúng cũng nữa."
Thái tử đến thăm lẽ là hài lòng với sự sắp xếp của Thái hậu, nếu thì dù chỉ vì thể diện của Thái hậu, cũng sẽ ưu ái vài phần.
Khởi đầu thuận, nhưng cũng hẳn là điều .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-no-ty-den-mau-nghi-thien-ha/phan-10.html.]
Đợi Thái tử phát hiện kẻ mà cho là "tai mắt của Thái hậu" gửi đến, thực một lòng yêu mến , tốn hết tâm tư chỉ vui, liệu sinh một chút áy náy ?
Một chút áy náy đó, chính là điều .
6
Sinh nhật Thái tử, là thị của , tất nhiên chuẩn lễ vật.
Trời còn tối, dậy, lấy bột từ thùng đá , nhồi bột, cắt bột, thành hình dáng dự định.
Quy trình tương tự nhiều , nhưng hôm nay vẫn khỏi chút căng thẳng, may mà quen tay việc, cuối cùng thành công.
Ta cầm hộp thức ăn vội vã đến chính viện, nhét cho tiểu thái giám gác cổng một con cá vàng nhỏ, nhờ bọn họ dâng hộp thức ăn lên.
Con cá vàng nhỏ là Thái tử ban thưởng cho , bọn họ hẳn từng thấy những thứ tương tự, đây là mượn thế của Thái tử, hy vọng bọn họ đừng bằng mặt bằng lòng, lấy tiền việc.
Hộp thức ăn cũng là nhờ đặc biệt , hộp hoa văn thể mơ hồ thấy đồ vật bên trong mà cần mở , hoa văn là cá đùa hoa sen. Ta khi Thái hậu gửi đến nhắc đến gặp gỡ duy nhất đó , nhưng để Thái tử nhớ một chút cũng hại.
Đông cung của Thái hậu, nếu cầu bọn họ, chắc chắn bọn họ cũng sẽ giúp một tay, thực tế là, trong thời gian lạnh nhạt đến sắp xếp cho sủng ái, đều từ chối.
Bao nhiêu nỗ lực chỉ để vạch rõ ranh giới với Thái hậu, thể chủ động đầu hàng?
Ta cấm chính viện, cũng cấm dạo bên ngoài, gửi hộp thức ăn xong về tiểu viện, đợi Thái tử triệu kiến, nếu gặp .
"Cô nương dụng tâm như , điện hạ ắt sẽ nghĩ đến, nhất định sẽ triệu kiến cô nương." Xuân Đào thấy tâm trí yên nên lên tiếng an ủi.
"Hy vọng ." Nếu thành, cũng cách nào khác, đây là Đông cung, việc đều thận trọng, thà sủng ái, cũng tuyệt đối thể mạo hiểm.