Ngay khi đăng tải, lượt thích và bình luận của bài đăng lập tức bùng nổ.
[Ôi trời, Niệm Niệm thế mà tham gia 《Vấn Thiên》 với vai trò diễn viên khách mời!]
[Hahaha, tại đạo diễn giao cho Niệm Niệm của chúng vai tiểu tiên nữ nhỉ? Phim rõ ràng nhiều tiên nữ xinh như mà tiếc một vai cho bé Niệm Niệm . Cuối cùng bé con cũng đóng phim, nhưng vai diễn đầu tiên trong đời là một đứa nhóc ăn xin. Ha ha ha, mặc dù hóa trang rách rưới nhưng Niệm Niệm vẫn đáng yêu chịu nổi.]
[Chắc là Niệm Niệm theo ba đến thăm , đó lọt mắt xanh của đạo diễn đây mà? Phải là vị đạo diễn quá giỏi trong việc chọn diễn viên. Khi Niệm Niệm khoác lên bộ đồ rách rưới , vẻ đáng yêu của bé càng nổi bật hơn gấp bội.]
…
Giang Trầm hề việc chụp ảnh. Anh cõng Thẩm Minh Dữu thẳng về phòng. Tiểu Tây, đang ở khách sạn trông chừng Niệm Niệm, thấy tiếng động thì lập tức bước khỏi phòng ngủ.
Thấy Thẩm Minh Dữu say khướt đến mức , Tiểu Tây nhanh chóng pha t.h.u.ố.c giải rượu cho cô uống. Sau khi thấy việc , cô mới về phòng riêng.
Sau khi về đến phòng, Thẩm Minh Dữu dường như tỉnh táo hơn chút.
Niệm Niệm vẫn đang say ngủ. Cô loạng choạng bước phòng ngủ, thấy hình dáng nhỏ nhắn cuộn tròn chăn giường, cô lập tức rón rén tiến đến, hôn lên khuôn mặt bé bỏng của con gái.
tới bên giường, cô vấp thứ gì đó, ngã khụy xuống mép giường.
Niệm Niệm đang ngủ giường động tác mạnh bạo của cho giật , cô bé cau mày, xoay sang hướng khác.
Giang Trầm thấy Thẩm Minh Dữu ngã vật xuống mép giường mà dậy nổi, vội vàng tiến tới đỡ cô.
Không ngờ Thẩm Minh Dữu sang đổ cho . Cô đưa ngón trỏ lên môi "suỵt" một cái, nhẹ nhàng cằn nhằn: “Anh nhẹ nhàng chút , suýt nữa thì đ.á.n.h thức Niệm Niệm đấy.”
“...” Giang Trầm đành giơ hai tay lên đầu hàng, hiệu rằng sẽ động đậy nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-show-truyen-hinh-den-ngoi-sao-mang/chuong-222.html.]
Lúc Thẩm Minh Dữu mới tỏ vẻ hài lòng. Cuối cùng cô cũng cố gắng dậy, định cơ thể xuống mép giường. Cô khuôn mặt say ngủ của Niệm Niệm, đó cúi đầu hôn con gái một cái thật khẽ.
“Mẹ yêu con.” Thẩm Minh Dữu thầm thì, đặt nụ hôn quen thuộc lên trán con gái, hệt như nghi thức cô thực hiện mỗi đêm khi Niệm Niệm chìm giấc ngủ.
Giang Trầm: “...”
Giang Trầm tự hỏi, liệu nên với vợ rằng cô đang ôm hôn là khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, mà chỉ là chiếc gối ôm sờn cạnh Niệm Niệm !
Anh bật , đưa tay che mắt . Đây là đầu tiên thấy Thẩm Minh Dữu say xỉn, hóa ... đáng yêu đến thế .
Thẩm Minh Dữu hôn con gái xong, lảo đảo bước khỏi phòng. Người cô đầm đìa mồ hôi, rõ ràng là tắm ngay mới thể ngủ yên.
Giang Trầm cô loạng choạng qua trong phòng khách, mất phương hướng.
Anh đành tới đỡ cô, ân cần hỏi: “Em gì? Để giúp em.”
Cô tựa đầu n.g.ự.c , giọng nũng nịu: “Em tắm.”
Nghe câu , Giang Trầm nhếch mày.
Sau khi lấy đồ ngủ, dìu cô thẳng tới cửa phòng tắm. Vừa định bước , Thẩm Minh Dữu đang say lờ đờ đột ngột vịn cánh cửa, thẳng , chất vấn: “Đồ lưu manh! Anh , lén em tắm rửa đúng ?”
Dù đầu óc cô đang choáng váng vì men, cô vẫn thể nhận ý đồ trong sáng của Giang Trầm!
“…” Giang Trầm hề ý định lén Thẩm Minh Dữu tắm, nhưng định giúp cô tắm rửa. Bây giờ Thẩm Minh Dữu say đến mức , để cô tắm một thật sự yên tâm .
Giang Trầm nắm lấy tay nắm cửa, nhẹ: “Chúng cũng từng tắm chung.” Dù họ cũng là vợ chồng quá quen thuộc, những chuyện cần và cần đều trải qua hết .