Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dự án nghiên cứu mà Cố Cẩn tham gia mới thành. Ban đầu bà kế hoạch hai ngày nữa sẽ về nước sum họp với gia đình. Vừa Giang Trầm hỏi bà thời gian , bà chậm trễ một khắc nào, lập tức thu xếp hành lý và bay thẳng đến hòn đảo nơi Thẩm Minh Dữu cùng đang ghi hình, kịp gặp họ ngay tại sân bay.
Nhìn Cố Cẩn gật đầu, Hứa Thục Lan : "Bà khỏe khoắn thật đấy. Con dâu nhà sinh đôi, nhưng nó cống hiến cho công việc nên thể tự chăm sóc con . Là chồng, chỉ thể giúp con bé chăm sóc hai đứa trẻ, để hai vợ chồng yên tâm việc. Chăm sóc trẻ con hề đơn giản chút nào, nhất là khi chúng còn quá nhỏ, thể rời bà nội nửa bước. Điều khiến mấy năm nay thể , bao du lịch nhưng đều thành."
"Con dâu nhà bà chỉ sinh mỗi một đứa cháu gái là Niệm Niệm, còn sống an nhàn ở nhà mấy năm qua. Bà chồng chẳng cần bận tâm chuyện gì, thì , gì thì ." Hứa Thục Lan thở dài một , chất chứa đầy ẩn ý: "Thôi đừng nữa, thật sự hâm mộ chị già sống thảnh thơi như ."
Cố Cẩn liếc bà một cái: "Chị già ư? Bà cứ gọi là bà nội Niệm Niệm là ."
Hứa Thục Lan: "..."
[Không ảo giác chứ, chồng Hứa Thục Lan chuyện kỳ quặc.]
[Haha, kiếp, cái danh "chị già"! Bà nội Niệm Niệm trông trẻ hơn bà nội Tử Dục nhiều. Bà gọi là chị già mà thấy ngại ?]
[Thôi nào, bà Hứa Thục Lan chỉ đang cố gắng bắt chuyện thôi. Các bà nội khác ít quá, bà gì thì khí sẽ tẻ nhạt. Không gì chế giễu cả, nhiều lớn tuổi cũng lan man chuyện thường ngày, ý .]
[Bà nội Niệm Niệm đáp trả cái danh "chị già" đỉnh thật, thấy mặt bà Hứa Thục Lan đơ luôn hahaha.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-show-truyen-hinh-den-ngoi-sao-mang/chuong-242.html.]
Gương mặt Hứa Thục Lan thoáng chút hổ, nhưng bà nhanh chóng lấy bình tĩnh. Điều cốt yếu trong lời bà là ở chỗ ? Điều cốt yếu là Cố Cẩn đến giờ chỉ một đứa cháu gái là Giang Niệm Niệm! Với một gia tộc lớn như nhà họ Giang, việc thừa kế là điều tất yếu, bà tin Cố Cẩn lo lắng về chuyện con dâu sinh đứa thứ hai.
Hứa Thục Lan chuyển đề tài: " , chúng đều tuổi , bây giờ là đến thế hệ trẻ. Con dâu nhà bà chắc hẳn kế hoạch sinh đứa thứ hai chứ? Ý là nên sinh sớm một chút, để lâu quá sẽ cho sức khỏe."
Tâm trí Cố Cẩn đặt ở Hứa Thục Lan. Bà đang về phía nhóm nước ngoài gần đó, dường như họ gặp mâu thuẫn với khác vì rào cản ngôn ngữ. Cố Cẩn trả lời Hứa Thục Lan mà nắm tay Niệm Niệm thẳng về phía họ.
Hứa Thục Lan phớt lờ : "..."
" thể giúp gì cho quý vị ?" Cố Cẩn tiến đến hỏi.
Bà dùng tiếng Trung tiếng Anh, mà là tiếng Hà Lan, bởi vì bà thấy nhóm đó đang giao tiếp bằng ngôn ngữ .
Nhóm nước ngoài gặp hiểu ngôn ngữ của họ, nhất thời vui mừng và phấn khích, rào rào bằng tiếng Hà Lan: "Chúng đến đây du lịch, nhưng hướng dẫn viên và phiên dịch viên thuê đó t.a.i n.ạ.n xe đường nên đến kịp. Chúng đành tự taxi đến khách sạn. Chúng tiếng Trung, giao tiếp với tài xế , đang hoảng loạn và ."
Sau khi nguyên nhân, Cố Cẩn nhanh chóng phiên dịch, giúp họ giải quyết vấn đề. Nhóm vội vàng cảm ơn Cố Cẩn: "Cảm ơn bà nhiều, thật may mắn khi gặp bà!"