Từ Show Truyền Hình Đến Ngôi Sao Mạng - Chương 282

Cập nhật lúc: 2025-11-15 02:15:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qbiD78xkK

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tổ chương trình thống nhất đặt vé máy bay giúp cả đoàn.

 

Mấy Thẩm Minh Dữu thu xếp hành lý xong xuôi, đang chuẩn cửa thì chuông phòng khách sạn đột nhiên reo lên.

 

Niệm Niệm lon ton chạy tới mở cửa, lập tức thấy một khuất bó hoa tươi rực rỡ che kín cả mặt.

 

Niệm Niệm nghiêng đầu, rõ rốt cuộc là ai tới.

 

Giang Trầm ôm một bó hoa tươi rực rỡ cửa phòng khách sạn. Đây là đầu tiên tặng hoa cho Thẩm Minh Dữu.

 

Tối qua, cuộc gọi với cô, cứ trằn trọc mãi ngủ . Anh gọi điện cho quản gia cận, chăm sóc hai con cô khi họ còn ở nước ngoài, hỏi nhiều chuyện: Thẩm Minh Dữu thích hoa gì, những sở thích đặc biệt nào... tỉ mỉ ghi tất cả một cuốn sổ tay nhỏ.

 

Mặc dù Giang Trầm hiểu rõ “điều cô suy ngẫm” là gì, nhưng khi tìm kiếm mạng xã hội lâu, rằng dỗ phụ nữ vui, tặng hoa luôn là một động thái đúng đắn.

 

Hôm nay, cố tình bay từ Thành phố A đến, sáng thị sát chi nhánh tại thành phố biển , đó chờ nhóm Thẩm Minh Dữu ghi hình xong buổi trưa để đón họ về nhà. Trên đường , tranh thủ mua một bó hoa tươi.

 

cửa, ôm bó hoa , Giang Trầm cảm thấy lúng túng và ngại ngùng.

 

Vì thế, khi cánh cửa bật mở, vô thức dùng bó hoa che mặt. Anh nghĩ, Thẩm Minh Dữu thấy bó hoa cô yêu thích nhất và sự xuất hiện bất ngờ của chắc chắn sẽ ngạc nhiên lắm.

 

Giang Trầm từ từ hạ bó hoa tươi xuống, nhưng mặt là cục bột nhỏ đang nghiêng đầu .

 

Giang Trầm: "..."

 

Anh tưởng mở cửa là Thẩm Minh Dữu chứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-show-truyen-hinh-den-ngoi-sao-mang/chuong-282.html.]

 

Niệm Niệm thấy đến là ba nên mở rộng cửa mời : “Ba mau ạ.”

 

“...” Giang Trầm giọng bình tĩnh của con gái, vẻ như ba ngày gặp, cô bé hề nhớ chút nào.

 

“Niệm Niệm, ai tới thế con?” Thẩm Minh Dữu vẫn đang kiểm tra cuối trong phòng xem quên sót thứ gì . Cố Cẩn thấy tiếng động bên ngoài cũng bước xem.

 

“Mẹ, là con.” Giang Trầm về phía Cố Cẩn. Đã gần một năm gặp . Mặc dù chuyện điện thoại mấy hôm , nhưng bây giờ tận mắt thấy , Giang Trầm vẫn cảm thấy vui.

 

Cố Cẩn thấy con trai cũng mừng kém. Tính cách hai con giống , đều giỏi bộc lộ cảm xúc, nên họ chỉ ôm một lúc xem như chào hỏi.

 

Lúc , Thẩm Minh Dữu cũng từ trong phòng , thấy Giang Trầm, cô ngạc nhiên hỏi: “Sao tới đây?”

 

Bọn cô sắp về Thành phố A, chắc sẽ đặc biệt tới đón bọn cô về nhà nhỉ?

 

“Anh tới thị sát chi nhánh ở đây,” Giang Trầm giữ bó hoa trong tay, trả lời cô. “Tiện đường nên đón về nhà luôn.”

 

Cố Cẩn bèn liếc con trai một cái. Đã đón về thì là đón về , “tiện đường” là cái gì? Chẳng lẽ tiện đường thì đón ?

 

Niệm Niệm thấy ba đang cầm bó hoa tươi rực rỡ, cánh hoa dường như vẫn còn đọng nước. Cô bé thích bó hoa , nhưng cô bé từng ba tặng hoa bao giờ. Bàn tay nhỏ kéo ống quần của ba, cô bé mở to đôi mắt tròn xoe hỏi: “Ba ơi, hoa là tặng cho ai ạ?”

 

Niệm Niệm hy vọng đó là hoa tặng cho .

 

ở đây ngoài Niệm Niệm còn bà nội và , mà ba chỉ một bó hoa, căn bản là đủ để chia. Niệm Niệm đảo con ngươi đen láy, bỗng nhiên hiểu : “Con nhé, chắc chắn là tặng cho bà nội!”

 

 

Loading...