Người quản gia Niệm Niệm đòi mang tất, định bụng tìm cho cô bé, nào ngờ thấy Niệm Niệm nhanh nhẹn tự mang cho một "đôi tất" trông khá lạ mắt.
Mang tất xong, Niệm Niệm lật đật chạy ngoài, dừng cửa thư phòng. Cô bé gõ nhẹ, đợi tiếng "mời " vọng , mới hé cửa, thò cái đầu nhỏ dò xét.
Cô bé nhận ngay trong phòng còn ba, ông và bà nội. Bầu khí giữa những lớn vẻ nghiêm nghị.
“Sao Niệm Niệm?” Giang Trầm thấy con gái mang dép, bế cô bé lên, hỏi: “Dép của con ?”
Niệm Niệm trả lời thẳng câu hỏi, mà hỏi: “Ba ơi, ba đói ạ?”
Giang Trầm lắc đầu: “Ba đói.”
Niệm Niệm tỏ vẻ vui, đôi mắt to tròn chăm chú ba mà thêm câu nào.
“...” Giang Trầm thấy con gái im lặng, chăm chú cô bé một lúc đành sửa lời: “...Ừm, ba đói một chút.”
Niệm Niệm lập tức hài lòng, tươi rói: “Vậy Niệm Niệm mời ba ăn bánh bao nha!”
Giang Trầm khó hiểu: “Bánh bao nào?”
Niệm Niệm giơ chân nhỏ lên. Đôi tất trắng muốt vẫn còn chân cô bé. Niệm Niệm tự tay cởi tất , đó dùng tất đó bao lấy bàn tay nhỏ bé của . Lập tức, đôi tất biến thành hai "cái bánh bao" múp míp.
Giang Trầm: “...”
Đôi tất hình bánh bao đồ chơi tinh xảo. Khi Niệm Niệm mang , nó trông như một đôi tất bình thường. khi bọc tay cô bé, nó biến thành hai chiếc bánh bao trắng phau. Đường nét và nếp gấp trông y như thật, nếu đặt bàn ăn mà để ý, e rằng sẽ nhầm là bánh bao thật và c.ắ.n thử mất.
Niệm Niệm tít mắt: “Cái là bánh bao nè ba, ba ăn !”
Hành động đáng yêu của Niệm Niệm khiến ông bà nội bật , khí căng thẳng trong thư phòng nhờ thế mà lập tức dịu .
Giang Trầm thì dở dở hành động ngây thơ nhưng vô cùng chu đáo của con gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-show-truyen-hinh-den-ngoi-sao-mang/chuong-290.html.]
Cố Cẩn mỉm với Giang Trầm: “Con xem, hồi nhỏ con bao giờ chơi những trò ngây thơ như Niệm Niệm ?”
Năm bốn tuổi, Giang Trầm bắt đầu theo thầy học đủ loại kiến thức. Những trò chơi nhỏ ngây thơ, đáng yêu như Niệm Niệm, cơ hội chơi.
“Thế nên mới con và Niệm Niệm khác .”
Giang Trầm cũng sớm nhận Niệm Niệm hề giống với . Niệm Niệm là cô bé độc lập, là bản hồi nhỏ của .
May mắn là kịp thời tỉnh táo nhận . Niệm Niệm vẫn đầy bốn tuổi, còn nhiều thời gian để thực sự lớn lên cùng con bé.
Giang Trầm chợt nhớ và : “Trước , từng dạy con rằng hôn nhân nên ở bên lúc. Nếu ngày nào cũng sống chung thì sẽ mất cảm giác mới lạ, thậm chí còn dễ dẫn đến ly hôn.”
Cố Cẩn cau mày suy nghĩ kỹ, cố nhớ xem câu với Giang Trầm từ bao giờ.
Hồi Giang Trầm còn bé, Cố Cẩn thường xuyên giải thích về quan niệm hôn nhân của riêng bà cho con trai . Ai ngờ Giang Trầm ghi nhớ những lời đó và lấy đó tiêu chuẩn cho hôn nhân của chính .
“Mẹ gì thì con nấy ?” Lông mày của Cố Cẩn nhíu chặt hơn: “Mẹ hề , hóa con là đồ ‘mama boy’ .”
() Mama boy: chỉ đàn ông luôn lấy tiêu chuẩn, lời tuyệt đối, luôn cho rằng đúng.
Cái quái gì mà mama boy chứ! Anh lớn như thế , thời gian sống chung với Cố Cẩn ngày càng ít , thậm chí khi còn ở cùng . Tính cách hai vốn hợp để tâm sự, mama boy thì cũng chẳng cơ hội nào!
Niệm Niệm bà nội, ba, lẩm bẩm trong lòng. Hôm nay cô bé học thêm một từ mới : Hóa lời chính là "mama boy"...
Thẩm Minh Dữu mặt tại địa điểm diễn lễ trao giải thời trang đúng giờ hẹn.
Rất đông hâm mộ tập trung bên ngoài, chủ yếu là fan của cô đến để cổ vũ.
Bất ngờ , nhà tài trợ mời Hoắc Tinh Trạch và Thẩm Minh Dữu cùng sải bước t.h.ả.m đỏ. Nhờ hào quang siêu của Hoắc Tinh Trạch, Thẩm Minh Dữu cũng xếp cùng và xuất hiện ở đêm chung kết quan trọng .
---