Từ Show Truyền Hình Đến Ngôi Sao Mạng - Chương 295: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-15 02:15:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thẩm Minh Dữu: "Cũng khá thú vị."

 

Giang Trầm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem quyết định chọn địa điểm hẹn hò giản dị đúng đắn.

 

Chỉ là, đôi giày cao gót gót nhọn của Thẩm Minh Dữu phù hợp để bộ. Anh lấy một đôi giày đế bằng từ khoang ghế , đặt mặt cô: "Thay giày ."

 

Thẩm Minh Dữu lùi một bước: "Em ."

 

Giang Trầm xổm xuống, cầm lấy mắt cá chân cô, định tự tay giúp cô : "Nên , giày cao gót tiện ."

 

Thẩm Minh Dữu khẽ rụt chân khỏi tay : "Em thật sự cần mà."

 

"..." Thấy cô kiên quyết, Giang Trầm đành dậy.

 

"Tại ?" Anh nhíu mày: "Đi thế mệt, còn dễ bong gân."

 

Thẩm Minh Dữu nhún vai: "...Vì nó ."

 

Chiếc váy đỏ cô đang mặc ăn khớp với đôi giày cao gót ; độ dài tà váy chạm nhẹ giày, vặn dẫm . Nếu đổi sang giày đế bằng, chiếc váy sẽ mất vẻ hảo, thậm chí trông mắt.

 

Thẩm Minh Dữu thể trông cậy một khô khan như Giang Trầm hiểu tâm tư nhỏ của phụ nữ, nên cô đành thẳng.

 

"Em mặc kiểu gì cũng ."

 

Thẩm Minh Dữu: "..."

 

Quả thật, đêm nay miệng lưỡi Giang Trầm như thông suốt, bỗng nhiên trở nên ngọt ngào bất ngờ.

 

" giày dễ vấp ngã." Giang Trầm cất đôi giày đế bằng xe, bước đến mặt Thẩm Minh Dữu, khẽ dừng . Anh từ từ duỗi tay , lòng bàn tay ngửa lên, giọng trầm thấp: "Để dắt em . Không nắm tay sẽ ngã đấy."

 

Vừa dứt lời, trong lòng Giang Trầm đột nhiên dâng lên một nỗi căng thẳng kỳ lạ, lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-show-truyen-hinh-den-ngoi-sao-mang/chuong-295.html.]

 

Liệu cô từ chối ?

 

Dù họ kết hôn năm năm, trải qua sự mật của vợ chồng, nhưng kể từ khi cô về nước, mối quan hệ giữa họ trở nên khá mong manh. Hai vợ chồng luôn giữ một cách an nhất định, lâu lắm họ hề sự tiếp xúc da thịt nào.

 

Giang Trầm hiếm khi cảm thấy bồn chồn như . Cảm giác xa lạ và hồi hộp khiến ngay cả bản cũng hiểu tại .

 

Thẩm Minh Dữu bàn tay lớn đang ở mặt. Tay Giang Trầm thật sự , móng tay cắt tỉa gọn gàng, các ngón thon dài, khớp xương rõ ràng.

 

Lần , Thẩm Minh Dữu từ chối. Cô đưa tay trái lên, nhẹ nhàng đặt lòng bàn tay ấm áp của .

 

Gần như ngay lập tức, Giang Trầm siết c.h.ặ.t t.a.y cô .

 

từ chối.

 

Giang Trầm cong ngón tay, ghì nhẹ, như thể đảm bảo rằng tay cô sẽ thể trượt khỏi lòng bàn tay .

 

Giang Trầm nhận , lẽ vì quá lâu họ chạm , nên chỉ một cái nắm tay đơn giản cũng đủ khiến tim đập liên hồi ngớt.

 

Thẩm Minh Dữu ngẩng đầu , tươi: "Anh nắm cho chắc nhé, em mà ngã là em mắng đấy."

 

"Ừm." Giang Trầm siết tay cô chặt hơn một chút, đáp bằng ánh mắt yên tâm.

 

Thẩm Minh Dữu cầm bó hoa lan hồ điệp bằng tay , còn tay trái thì Giang Trầm nắm chặt. Hai sánh bước bên , chầm chậm dạo mát bờ sông.

 

Hơi ẩm từ gió sông thổi tới, dịu dàng lướt qua da thịt, xua tan sự nóng bức, khiến lòng cũng trở nên thư thái hơn.

 

Họ im lặng một lúc lâu, chỉ nắm tay bước trong tĩnh lặng. Giang Trầm phối hợp nhịp nhàng với bước chân của cô, nhanh chậm ở bên cạnh.

 

Gió sông những cánh lan hồ điệp trong tay Thẩm Minh Dữu khẽ lay động, hương hoa thoang thoảng lan tỏa trong khí. Cô tò mò hỏi: "Sao em thích lan hồ điệp thế?"

 

 

Loading...