Cố Cẩn : "Để bà nội giúp con."
"Không cần ạ." Niệm Niệm đặt đôi đũa của lên bát nhỏ: "Mẹ , Niệm Niệm lớn , việc của học cách tự ."
Giang Thiệu Bình khen ngợi: "Niệm Niệm của chúng đúng là một đứa trẻ ngoan ngoãn."
Cố Cẩn hỏi: "Tại Niệm Niệm lời như ?"
Mấy hôm nay, Cố Cẩn chú ý thấy khi bảo bối Niệm Niệm chuyện, cô bé thích thêm cụm "Mẹ " hoặc là "Mẹ con " ở đầu câu, giống như trở thành thói quen.
Niệm Niệm ngẩng đầu, thấy lớn đều đang , cô bé nhếch môi, lộ răng nanh nhỏ xinh và với giọng tự hào: "Bởi vì, Niệm Niệm là con gái bảo bối của đó."
Cố Cẩn và Giang Thiệu Bình: "..."
Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm: "..."
"Bởi vì Niệm Niệm là con gái bảo bối của , cho nên Niệm Niệm là một đứa trẻ ngoan lời ." Hôm nay Niệm Niệm mới học từ chỗ bà nội cụm từ "con gái bảo bối của ". Ba là con trai, lời chính là con trai bảo bối của , Niệm Niệm là con gái, lời thì sẽ là con gái bảo bối của .
Niệm Niệm thích con gái bảo bối của .
Niệm Niệm hề để ý đến ánh mắt kinh ngạc của lớn, cô bé cầm bát đũa nhỏ của lên, lạch bạch chạy phòng bếp, đặt bát đũa bồn rửa chén.
Thẩm Minh Dữu bối rối : "Không Niệm Niệm học cái cụm từ ở nữa."
Cố Cẩn và Giang Trầm: "..."
Giang Thiệu Bình ở một bên hiểu hết chuyện, cúi đầu nhịn tiếp tục ăn hoành thánh trong bát của .
Sau khi ăn khuya xong, Thẩm Minh Dữu về phòng định tắm rửa . Giang Trầm cũng theo cô phòng ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-show-truyen-hinh-den-ngoi-sao-mang/chuong-299.html.]
Giang Trầm sofa trong phòng, thấy Thẩm Minh Dữu tới liền nghĩ thầm, đêm nay bố đều ở nhà, chắc chắn cô sẽ đuổi đến thư phòng ngủ một nữa.
Hơn nữa, buổi hẹn hò tối nay thành công, dường như mối quan hệ của hai hơn nhiều.
Giang Trầm thản nhiên cầm lấy một quyển sách, thư thái sofa .
Thẩm Minh Dữu tìm xong đồ ngủ, cầm đồ ngang qua Giang Trầm. Lúc cô chuẩn bước phòng tắm, bởi vì mang giày cao gót, chiếc váy hội quá dài, cô bất cẩn giẫm tà váy. Cả cô lập tức lảo đảo, mất thăng bằng. Để tránh ngã đau, Thẩm Minh Dữu theo bản năng mượn chút sức, khiến ngã sofa, đó cẩn thận ngã hẳn Giang Trầm.
Thẩm Minh Dữu: "..."
Cô thật sự cố ý.
Giang Trầm buông quyển sách tay xuống, nhân cơ hội ôm lấy eo Thẩm Minh Dữu. Bởi vì cô đang khom lưng, đường cong cơ thể lộ rõ ràng, vòng eo thon gọn đến mức gần như chỉ cần một tay ôm trọn. Cánh tay Giang Trầm đỡ eo cô dùng sức kéo, Thẩm Minh Dữu động tác của kéo , cả đổ sập trong lòng ...
"Phu nhân liên tục 'nhào lòng' như , chẳng lẽ đang ám chỉ điều gì ?"
Một ở bờ sông, một về nhà. Cả hai đều ngã lòng , Giang Trầm thực sự cho rằng, lẽ đây là tín hiệu đặc biệt nào đó từ vợ .
Thẩm Minh Dữu oan ức , mặc kệ bây giờ tay đang đặt ở , lập tức véo một cái. Sau đó cô phát hiện, thứ cứng rắn căn bản thể véo nổi.
Ánh mắt Giang Trầm tối sầm . Thẩm Minh Dữu đang véo cơ bụng sáu múi rắn chắc của .
Hành động của vợ càng củng cố suy nghĩ của Giang Trầm.
Là chồng, đương nhiên chủ động một chút.
Bàn tay Giang Trầm men theo eo nhỏ của cô chậm rãi hướng lên . Tay như lửa đốt, ngay cả đầu ngón tay cũng bắt đầu nóng lên. Anh ghé sát tai Thẩm Minh Dữu, hà ấm nóng bên tai cô, khàn giọng thì thầm: "Đêm nay chúng ngủ cùng nhé!"