Giang Trầm nghĩ đẩy cửa . Khoảnh khắc mở cửa, nụ môi Giang Trầm lập tức cứng đờ, bước chân cũng khựng .
Trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ một tiểu thiên thần bé bỏng màu hồng đang yên vị.
Anh thấy Niệm Niệm đang bắt chéo đôi chân ngắn cũn, chễm chệ giường, cúi đầu chăm chú chơi món đồ chơi nhỏ trong tay.
Giang Trầm: "..."
Anh liếc phòng tắm, Thẩm Minh Dữu vẫn còn đang tắm .
Giang Trầm tiến đến xuống mép giường, ho khan một tiếng, cẩn thận hỏi: "Niệm Niệm gì ở đây thế con?"
Niệm Niệm ngẩng đầu: "Con chờ ."
"..." Giang Trầm cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Chờ gì?"
Niệm Niệm: "Chờ ngủ với ."
"..." Giang Trầm thầm rủa, cái đứa nhóc cứ mãi đối đầu với ba nó thế ?
Giang Trầm cố gắng giáo huấn con gái: "Niệm Niệm lớn , con chỉ học cách tự lập, còn học cách ngủ riêng nữa."
Niệm Niệm ngừng chơi, ngước ba . Sau khi hiểu lời ba , Niệm Niệm vui, hình như ba Niệm Niệm ngủ một và cho cô bé ngủ với .
Thực Niệm Niệm thể ngủ một từ lâu , nhưng gần đây khi bé tham gia chương trình với , bé luôn ngủ cùng . Ôm mùi thơm, ngủ thoải mái hơn nhiều so với việc ngủ một . Vì , khi ghi hình chương trình và trở về nhà, thỉnh thoảng Niệm Niệm sẽ ở và ngủ giường cùng .
Đêm nay Niệm Niệm ngủ với .
dường như ba đuổi Niệm Niệm .
Sao thể như .
Niệm Niệm thấy tủi , bé liền hạ giọng, nũng nịu: "Niệm Niệm mới ba tuổi thôi mà, vẫn lớn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-show-truyen-hinh-den-ngoi-sao-mang/chuong-301.html.]
Cái lời thề "con lớn " lúc ăn khuya rốt cuộc là đứa nhóc nào thế hả!
"Tối nay Niệm Niệm thể ngủ với bà nội. Bà nội lâu gặp Niệm Niệm, bà nhớ con lắm đấy."
"Ngày mai Niệm Niệm thể ở với bà nội." Niệm Niệm dùng ánh mắt đáng thương ba: ", ngày mai , Niệm Niệm sẽ gặp trong nhiều ngày. Đáng thương lắm."
"Tối nay ôm ngủ, Niệm Niệm sẽ ngủ ."
Cách con gái , giống như một con nai con đang bắt nạt, trông đáng thương .
mới là đáng thương nhất!
Anh lâu lắm ôm vợ, chẳng lẽ đáng thương ?
"Niệm Niệm, trong khi đang phim, chúng thể thăm ban giống như . Ba sẽ để Niệm Niệm xa lâu ." Giang Trầm tiếp tục đấu tranh, con gái với ánh mắt mong đợi: "Vậy tối nay, Niệm Niệm ngủ với bà nội nhé, con?"
Niệm Niệm kiên quyết: " mà hứa tối nay sẽ ngủ cùng Niệm Niệm cơ."
“Mẹ, hứa với con mà?” Trong lòng Giang Trầm chợt nguội lạnh. Đối với vợ , Niệm Niệm là quan trọng nhất, cô nhất định sẽ thực hiện những gì hứa với con bé. Cô hứa tối nay sẽ ngủ với Niệm Niệm, tại nãy còn đối xử mập mờ với như chứ?
Có lẽ vợ quên lời hứa với Niệm Niệm chăng?
Giang Trầm tiếp tục dỗ dành Niệm Niệm: "Chỉ cần tối nay Niệm Niệm thể tự ngủ, con gì ba cũng sẽ đồng ý."
Niệm Niệm mím môi, dường như sắp .
Con bé thiếu thứ gì, cũng chẳng cần thứ gì, con chỉ cần thôi.
Thấy con gái thể bật thật trong giây tiếp theo, Giang Trầm nhớ Niệm Niệm t.h.ả.m thiết đến mức nào. Anh chịu đựng nổi ánh mắt tủi đó, đành thỏa hiệp: “Được , , con ngủ với ba . từ nay về Niệm Niệm học cách ngủ một nhé, ?"
Niệm Niệm trả lời "" " ", nhưng thấy cuối cùng ba cũng chấp nhận cho ngủ cùng tối nay, con bé lập tức như con chim nhỏ, thoăn thoắt nhảy lên giường, trèo trong chăn. Cô bé đắp chăn kín cả , chỉ để lộ một cái đầu nhỏ nhắn đáng yêu.
---