Niệm Niệm khen, vui vẻ dụi đầu lòng cô.
Giang Trầm bên cạnh, thấy con gái thưởng hôn, bèn Thẩm Minh Dữu, lên tiếng, giọng điệu chút hờn dỗi: "...Phần của ?"
Thẩm Minh Dữu vẫn còn đang lâng lâng chiến thắng, kịp phản ứng : "Cái gì cơ?"
Giang Trầm khóe môi khẽ cong lên, đầy ẩn ý. Anh nghiêng tới gần cô hơn, đó đưa ngón trỏ chỉ má .
Con gái thành nhiệm vụ cô hôn má , cũng thể hiện xuất sắc kém, theo lẽ thường, vợ thì nên đối xử công bằng mới .
Thẩm Minh Dữu: "..." Cô nên nên hổ ống kính nữa.
[Ha ha ha, CEO Giang đang đòi hôn công khai ? Tự nhiên đáng yêu quá mức cho phép đó!]
[Hôn , hôn ! Tình huống thế mà hôn thì còn chờ đến bao giờ nữa!]
[Dữu tỷ, mau hôn Tổng giám đốc Giang một cái !]
Ngay khi thành "Kiểm tra trí nhớ", gia đình Thẩm Minh Dữu hề nghỉ ngơi mà lập tức chạy tới cửa ải tiếp theo.
Thẩm Minh Dữu quyết định chọn cửa thứ năm là "Thám hiểm bãi bùn".
Vừa xuống xe, Thẩm Minh Dữu bắt gặp nhà Cố Ngải Phỉ cũng mới đặt chân tới.
Cố Ngải Phỉ lộ rõ vẻ mặt kinh ngạc tột độ khi thấy cô.
"Sao nhà cô vượt ải nhanh đến thế?" Sau khi Cố Ngải Phỉ rời khỏi cửa ải , cô vội vã chạy đến bãi bùn nhanh nhất thể, cố gắng để lỡ bất kỳ thời gian nào. Cô còn thầm tính toán rằng dù Giang Trầm nhanh đến mấy thì ít nhất cũng mất một tiếng đồng hồ. Như cô vẫn còn đủ thời gian đuổi kịp nhà Phương Đường đang dẫn đầu phía , là cơ hội giành hạng nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-show-truyen-hinh-den-ngoi-sao-mang/chuong-361.html.]
bây giờ, cô mới đến nơi, Thẩm Minh Dữu xuất hiện ngay đó! Chuyện thể chấp nhận ?
Trừ phi lúc cả nhà bọn họ rời , Giang Trầm vượt ải thành công ngay lập tức. điều quá mức khó tin! Con gái Thẩm Minh Dữu giải đề trong ba phút là thiên tài , ngờ chồng cô còn xuất sắc hơn thế!
Với tốc độ , còn để cho khác sống !
Không chỉ Cố Ngải Phỉ sửng sốt, Chu Cảnh Hành cũng kinh ngạc kém. Anh gượng: "Tổng giám đốc Giang, tốc độ của quả thực quá nhanh. Bắt đầu từ đầu mà còn nhanh hơn cả nhà chúng . Xem quán quân hôm nay chắc chắn thuộc về nhà ."
Giang Trầm giữ thái độ khách sáo, điềm tĩnh đáp: "Vẫn còn hai cửa cuối nữa. Chúc may mắn."
Vì thời gian gấp rút, khi trao đổi vài câu khách sáo, tất cả đều nhanh chóng di chuyển đến khu vực tổ chương trình chuẩn . Sau khi xong bộ quần yếm liền đặc thù, Giang Trầm xách một chiếc giỏ, Thẩm Minh Dữu dắt tay Niệm Niệm, cả nhà ba nhanh chóng tiến bãi bùn rộng lớn đang trải mắt.
Nhiệm vụ của họ là đào đầy chiếc giỏ giao bằng nghêu sò trong thời gian ngắn nhất. Sau khi thành, họ sẽ tiến cửa cuối cùng.
Thoạt , nhiệm vụ vẻ đơn giản. Mọi xe bán tải đặc chế và nhân viên đưa đến khu vực sâu hơn một chút trong bãi bùn. Vừa đến điểm đào nghêu sò, Thẩm Minh Dữu thấy gia đình ba nhà Khương Húc đang khom lưng, cặm cụi thực hiện nhiệm vụ của .
Giỏ của nhà Khương Húc đào non nửa. Thấy hai gia đình mới đến, Khương Húc liền thẳng lưng. Cậu nhóc hào hứng vẫy tay: "Niệm Niệm, Tử Dục, Tử Ngải, cuối cùng cũng tới !"
Mặt Khương Húc lấm lem bùn đất, trông hệt như một chú mèo hoang nghịch ngợm. Cậu nhóc toe toét: "Mau xuống đây chơi bùn ! Vui lắm đó!"
Sau khi Phương Đường chào hỏi nhóm Thẩm Minh Dữu, cô chợt thấy Khương Húc còn hứng thú với việc chơi bùn, bèn giận dữ gằn giọng: "Khương Tiểu Húc! Mẹ đưa con tới đây là để việc, để chơi đùa!"
"Đây rõ ràng là bóc lột sức lao động trẻ em mà!" Khương Húc bĩu môi cãi . Cậu nhóc định bước tới đón Niệm Niệm thì phát hiện chân thể nhúc nhích : "Ba ơi, mau, mau tới kéo con lên, con lún xuống ."
Khương Nguyên đành buông dụng cụ đang cầm, bước tới cố gắng kéo con trai lên, cảnh tượng trông hệt như đang nhổ một củ cải cứng đầu.
---