Từ Sinh Viên Đại Học Tôi Trọng Sinh Thành Tiểu Cô Nương 10 Tuổi - Chương 76

Cập nhật lúc: 2025-04-09 13:19:47
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm ngày hôm nay, Lương Giai Mộc hiện ̣i đang ngồi bên trong xe ngựa lớn, phía trước là sa phu đang chậm ̃i đánh ngựa hướng đến hoàng cung. Đáng lý hôm nay nàng sẽ cùng Nam Cung Dạ, nhưng vừa sáng sớm hắn đã nhận được mật báo quan trọng nên phải xuất phủ, ́ch bên ngoài xử lý công vụ. Cho nên Lương Giai Mộc chỉ đành cầm lấy lệnh bài của Trấn An Vương hắn mà một mình cung. Mục ́ch của ngày hôm nay chính là đến thăm Lý Lâm Ngọc.

Thông qua lệnh bài của Trấn An Vương nàng đã thuận lợi vào cung. Tuy nàng còn ở bên cạnh Ngọc Quý Phi như lúc trước nhưng chuyện nàng quyết giúp nàng ấy thuận lợi nắm quyền chốn hậu cung nàng sẽ làm được. Trả ân tình cứu mạng mà ́m năm trước Lý tiểu thư đã giúp nàng.

Nàng đến trước Loan Bảo cung, nhờ người truyền báo đến Ngọc Phi nương nương. Chuyện của nàng khắp hoàng cung ai ai cũng biết. Hiện ̣i có ít các cung nữ cùng hạ nhân nơi đây nhìn nàng mà hai mắt mở lớn, miệng cũng há to ngờ được nàng chính là Tiểu Mộc xấu xí ngày đó. Bọn họ lúc này chỉ biết á khẩu còn lời nào để . Chuyện của nàng trực tiếp biến thành một giai thoại trong mắt bọn họ. Không chỉ có bọn họ mà lâu đã thấy Lý Lâm Ngọc bước tới, vừa nhìn thấy nàng biểu tình đầu tiên chính là kinh ngạc thôi.

"Muội là..."

"Muội là Tiểu Mộc."

"Tiểu Mộc, là muội thật ? Như thế nào muội ..."

Lương Giai Mộc tươi cười bước đến dìu Lý Lâm Ngọc ngồi xuống ghế, theo thói quen rót một ít cho Ngọc Quý Phi. Nàng cũng ngồi xuống bên cạnh vui vẻ nói.

"Chuyện này về muội sẽ từ từ giải thích với tỷ. Hôm nay muội đến đây là để thăm tỷ, cùng tiểu hài nhi trong bụng ."

Ngọc Quý Phi đối diện với diện mạo đẹp đến mức khuynh thành của nàng tuy vẫn kịp tiếp thu nhưng hiện ̣i đã thấy yên tâm hơn nhiều. Từ khi nàng đột ngột mất tích thì đến nay mới có thể gặp . Lý Lâm Ngọc đối với lần gặp này vô cùng vui vẻ, ở Loan Bảo cung rộng lớn này tìm được mấy ai thật tâm cùng nàng bầu bạn.

"Muội yên tâm, sức khỏe gần đây đã tốt hơn trước rất nhiều..."

Lương Giai Mộc quan sát sắc diện của Ngọc Quý Phi đúng thật là tốt hơn nhiều so với trước. Bụng nhỏ lúc trước cũng bắt đầu nhô cao hơn rồi.

"Nhìn tỷ sống tốt như vậy muội cũng yên tâm phần nào, nhìn xem lâu nữa tỷ sẽ sinh được một tiểu hài nhi vô cùng khả ái."

Lý Lâm Ngọc ánh mắt khẽ rũ nở nụ cười ngọt ngào đưa tay sờ lên bụng mình. Tâm nguyện lớn nhất của nàng chính là thuận lợi sinh hạ một tiểu hài tử khỏe mạnh cho hoàng thượng.

"Chuyện này cũng là nhờ vào muội, từ khi A Lan phạm tội bị giam giữ thì xung quanh tỷ còn ai tính để có thể tin tưởng cả. Cũng may là có muội sắp xếp cho Tiểu Vũ, muội ấy chu đáo cẩn thận đã chăm sóc tỷ rất tốt."

Lương Giai Mộc đến đây liền đoán được tiểu cô nương đứng phía Lý Lâm Ngọc chính là Tiểu Vũ mà Lý Lâm Ngọc đã nói tới. Theo như lời , hắn đây là người mà Nam Cung Dạ đã nàng sắp xếp đến để chăm sóc bảo vệ cho Ngọc Quý Phi. Nhìn tiểu cô nương gương mặt thông minh lanh lợi, cử chỉ cẩn tính tỉ mỉ đúng thật Nam Cung Dạ đã vì nàng mà sắp xếp chu toàn.

"Ngọc tỷ, muốn hỏi tỷ một chút về chuyện của Văn Quý Phi."

Lương Giai Mộc vừa nói vừa tỉ mỉ quan sát biểu tình gương mặt của Lý Lâm Ngọc. Quả nhiên vừa nàng nhắc đến Văn Quý Phi thì Lý Lâm Ngọc liền đổi sắc mặt, trong mắt ánh lên tia lo ngại cùng sợ sệt.

"Muội...muốn hỏi gì ?"

"Ta muốn hỏi Văn Quý Phi thời gian qua có đến đây tìm cách làm khó tỷ ?"

Lý Lâm Ngọc đến đây khẽ cúi mặt, thấp giọng nói.

"Chuyện này... có."

"Tỷ hiện ̣i đang mang long thai, muội tin những ngày qua Văn Chiêu Nhiên làm động tĩnh gì."

Lý Lâm Ngọc ánh mắt chợt rũ xuống, hai tay siết chặt vào đó mới lo lắng nói tiếp.

"Đúng thật là nhiều ngày trước Văn Quý Phi có đến đây cố ý làm khó , còn nói một số lời . Có lúc trái thì cho người mang thuốc bổ thai đến, theo muội mới tìm cách âm thầm đổ bỏ. Có phải đã quá đa nghi rồi ?

Lương Giai Mộc im lặng nhìn Lý Lâm Ngọc một chút, trước mắt Văn Chiêu Nhiên chính là trở ngại lớn nhất. Hiện ̣i vì phải cẩn thận phòng việc Văn Chiêu Nhiên tay giở trò thì bằng cứ chủ động tay trước, sớm trừ khử hậu họa. Nếu lần này thuận lợi có thể loại bỏ Văn Gia thì cộng với việc Lý Lâm Ngọc mang được long thai thì rất có khả năng Nam Cung Lập sẽ thuận thế mà lập nàng làm hoàng hậu. Đến lúc có được quyền hành trong tay thì xem như nàng đã giúp Ngọc Quý Phi một phần lớn để có thể trụ vững trong chốn hậu cung này. Phần còn lại e là phải dựa vào chính bản của Lý Lâm Ngọc mà thôi.

"Việc tỷ trượt chân té ngã ở doanh trại lần đó suýt chút giữ được hài nhi trong bụng đều là do một tay Văn Chiêu Nhiên làm ."

"Chuyện này...thật vậy ?"

Lý Lâm Ngọc kinh hãi sờ vào bụng mình, lắp bắp nói nên lời. Lần đó long thai trong bụng suýt nữa giữ được thì là có người ở lưng ám hại. Nàng còn kịp ̣nh thần đã Lương Giai Mộc nói tiếp.

"Ngọc tỷ tỷ, hiện ̣i muội chỉ muốn khuyên tỷ nhất ̣nh phải tìm cách để bản thật mạnh mẽ. Tỷ thể cứ mãi mềm yếu như . Nếu lúc đầu đã quyết ̣nh bước vào chốn hậu cung nham hiểm này rồi thì tỷ phải biết tự mình bảo vệ được chính mình, hiện ̣i còn có cả hài nhi trong bụng nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-sinh-vien-dai-hoc-toi-trong-sinh-thanh-tieu-co-nuong-10-tuoi/chuong-76.html.]

Từng lời nói của Lương Giai Mộc trực tiếp đá động vào tâm trí của nàng. Đúng như vậy, nàng phải chỉ vì sợ đắc tội với người khác mà mềm yếu như vậy được. Hiện ̣i ngoài chính mình thì còn có tiểu hài nhi trong bụng, nàng nhất ̣nh cho phép bất kì ai có dã tâm ám hại hài nhi của mình. Lúc này trong ánh mắt của Lý Lâm Ngọc ẩn hiện một tia kiên ̣nh mạnh mẽ bao giờ có.

Đến giữa trưa khi cáo từ Ngọc Quý Phi thì Lương Giai Mộc cũng rời khỏi Loan Bảo cung. Vừa được một đoạn đã thấy ảnh quen thuộc của một người đứng ở phía trước. Như thể biết nàng sẽ qua nơi này nên hắn đã cố ý đứng ở đây chờ đợi nàng.

"Vũ Thiên Hàn..."

Vũ Thiên Hàn nói đúng hơn chính là Nam Cung Thiên Hàn, hắn bên người khoác ngoại bào bằng long trắng mềm mại. Tóc đen dài tương phản nổi bật bạch y thanh khiết, tà y mỏng nhẹ nhàng bay trong gió tựa lãng tử ôn nhu phiên dạt. Hắn nàng gọi liền lại nhìn nàng, mắt phương dài nhuốm tia phiền muộn, nhưng môi mỏng vẫn giương lên nụ cười vui vẻ. Cho dù nàng có ở nơi nữa thì chỉ cần gọi tên hắn, dù có trăm lần vạn lần thì hắn sẽ vì nàng mà đầu lại.

"Giai Mộc, nàng đến rồi."

Lương Giai Mộc có chút thích ứng, vì hai tiếng "sư phụ" quen thuộc thì đây đã là lần thứ hai từ ngày hôm đó hắn gọi thẳng tên của nàng.

"Ngươi đứng đây chờ ?"

"Đúng vậy."

Lương Giai Mộc lúc này biết phải đối diện với hắn như thế nào. Nàng cố gắng giữ thái độ như lúc trước nhưng cứ cảm thấy có một cảm giác gì đó rất khó nói. Lần này vì thế mà trở nên gượng gạo trước mặt hắn.

"Ngươi tìm có việc gì ?"

"Ta chỉ muốn biết thương thế nàng đã khỏi hẳn , hiện ̣i thấy sắc diện nàng hồng hào như vậy thì tốt rồi."

Lương Giai Mộc muốn trong lòng tự ̣o một khoảng cách lớn với hắn. Đối với nàng, hắn chính là bằng hữu là đồ đệ tốt nhất. Đối với tấm chân tình hắn dành cho nàng, tuy nàng thể đáp nhưng giữa nàng và hắn có thể vẫn sẽ làm bằng hữu tốt với .

"Chuyện lần đó, ..."

"Chuyện lần đó là do đường đột nói , tuy là như vậy nhưng chí ích cũng cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều. Chỉ cần nàng vẫn ghét bỏ thì cứ coi như từng nói gì, chúng còn thể như trước ?"

Câu cuối cùng hắn nói như cố ý đè nặng cảm xúc trong lòng. Nhiều ngày qua hắn rất sợ, sợ rằng đến cơ hội làm bạn cuối cùng cũng còn.

Lương Giai Mộc tất nhiên là mong như vậy, mong rằng hắn có thể buông bỏ được tình cảm trong lòng. Tìm một người thích hợp hơn nàng.

Nàng hít sâu một , lấy lại tinh thần tươi cười tiến đến vỗ mạnh vào vai hắn thật mạnh thật tiêu sái giống như trước đây.

"Được, nếu đã vậy còn mau gọi hai tiếng sư phụ."

Nam Cung Thiên Hàn cũng gượng cười thật vui vẻ, thật tiêu sái gọi lên hai tiếng "sư phụ" như che lấp tình cảm sâu kín của hắn lúc này. Đem nó một lần nữa giấu kín trong tâm thức, tốt nhất là ẩn sâu đến mức chính hắn cũng tìm được. Có như vậy mới cảm thấy đau lòng nữa. Hai tiếng "sư phụ" này cũng thật cứ như có thể phủi bỏ hết mọi tình cảm nam nữ hắn dành cho nàng.

"Sư phụ, sư đồ chúng đã lâu rồi cùng uống rượu ́n gẫu. Trong chuyện tìm kiếm sư tôn thì đồ đệ xem như công nhỏ. Hay là nhân tiện hôm nay ở kinh thành có hội thưởng đèn sông. Người có thể khao đồ nhi một bữa tốt được chứ?"

Hôm nay còn có lễ hội như thế , chả trách suốt dọc đường đến hoàng cung nàng thấy đường phố treo ít đèn giấy xinh đẹp. Trong lòng nàng chợt nhớ đến một người, tính giữa nàng và Nam Cung Dạ có một buổi gọi là hẹn hò trò.

"Sư phụ...người phải bỏ mặt đồ nhi đấy chứ?"

Lương Giai Mộc có chút chột dạ lúng túng gãi đầu, nàng nghĩ đến chuyện này chứ. Nam Cung Dạ dạo này bận rộn như vậy thì chắc chắn có thì giờ để cùng nàng.

"Như vậy cũng được, nhưng hiện ̣i cần phải trở về Trấn An Vương phủ trước một chuyến."

"Không , tối nay ở phía đông kinh thành. Ta sẽ đứng trước Kí Gia lâu mua gà nướng đợi người. Cho dù sư phụ có đến được cũng sẽ đứng trước nơi đó, cùng lắm thì lưu lại uống vài chén rượu cũng ."

"Được, sẽ đến tìm ngươi. Hiện ̣i trước đây."

"Được."

Nam Cung Thiên Hàn nhìn theo bóng lưng của nàng đến khi khuất xa hắn mới yên tâm rời khỏi. Nàng và hắn như vậy cũng tốt, chỉ cần mỗi ngày đều có thể nhìn thấy trong lòng cười một cách vui vẻ thì đã đủ rồi.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Giai Mộc, chỉ cần nàng lưng thì nhất ̣nh sẽ nhìn thấy đứng phía đợi nàng, sẽ luôn đợi nàng."

Loading...