Tự Tay Giec Cả Nhà - Tuyển Tập Án Sinh Tử 1 - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:32:42
Lượt xem: 894

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/12DXIUXDF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chính phủ cũng từng đề nghị, để tất cả cư dân ở đây di dời nơi khác, nhưng nhiều cụ già sống ở đây cả đời, hơn nữa tổ tiên bao đời đều ở đây, nên chịu di dời."

 

Người ở đây đón tiếp chúng nhiệt tình, khiến Dịch Hành và những khác chút quen, khác với tưởng tượng của họ.

 

thì, họ hiểu rõ về Đảo Vân, chắc chắn sẽ thành kiến, cho rằng nơi 'núi non hiểm trở, nước độc sinh dân dữ', buôn bán phụ nữ, giam cầm thiếu nữ, tội ác tày trời.

 

Tuy nhiên, thực tế, dân ở đây mộc mạc, cư dân đoàn kết yêu thương . Nơi đây môi trường tươi , khí hậu lúc cũng dễ chịu. Nhìn nụ mặt các cụ già, họ thực sự , nên bắt đầu từ .

 

Buổi trưa, chúng cùng nhận lời mời của các cụ, tụ tập ăn cơm tại nhà một bà cụ.

 

Bà cụ g.i.ế.c gà mổ ngỗng, mang hết thức ăn ngon nhất trong nhà đãi chúng .

 

Hàn huyên một lúc lâu, Dịch Hành mới dè dặt hỏi: "Bác ơi, gần đây đảo phụ nữ trẻ trung xinh nào đến ạ?"

 

Bà cụ : "Phụ nữ trẻ trung xinh đến chỗ chúng gì?"

 

"Vậy mấy ngày gần đây lạ nào đến Đảo Vân ?"

 

Bà cụ vẫn lắc đầu: "Đến đây chỉ một chuyến thuyền, , các hỏi thuyền trưởng là ."

 

Chuyện họ hỏi từ sớm, thậm chí thông tin dân cư đảo họ cũng nghiên cứu kỹ lưỡng, nhưng thu hoạch gì.

 

Dịch Hành hỏi: "Vậy khả năng nào là bơi qua ? Có ai đó lén lút đến, các bác phát hiện ?"

 

Bà cụ ha hả: "Cậu thanh niên thật đùa. Đây là biển lớn, sông suối nhỏ. Trừ phi cô là thủy thần, nếu thì đều c.h.ế.t chìm ở biển hết."

 

"Với , chỗ chúng chẳng gì cả, họ lén lút đến đây để gì? Nếu cô ở đây, thì cũng ăn uống chứ, mà chúng phát hiện ?"

 

Dịch Hành thất vọng, nhưng từ bỏ, hỏi tiếp: "Vậy bác ơi, mười năm , Đảo Vân xảy chuyện gì đặc biệt ?"

 

"Mười năm ?" Bà cụ quả nhiên suy nghĩ nghiêm túc, đó : "Chắc là chuyện gì đặc biệt ? Cuộc sống ở đây của chúng , ngày nào cũng như ngày nào, gì đặc biệt chứ?"

 

Bà hỏi một ông cụ khác, ông cụ đó nghĩ một lát : "Mười năm , một đứa bé đời ở đây. Là thằng nhóc nhà Lợi Dân, vốn là về quê thăm họ hàng ăn Tết, ai ngờ sinh non. Khi đó đảo ít lắm , cũng bác sĩ thường trú. Sau đó, mời bà Lưu chuyên đỡ đẻ cho lợn nái đến đỡ, vất vả lắm đấy. Lúc đứa bé cất tiếng đầu tiên, đều mừng phát ."

 

Bà cụ lập tức hùa theo "đúng đúng đúng", đó mấy cụ già nhớ một chuyện ấn tượng sâu sắc, nhưng đều liên quan đến chuyện .

 

Họ ăn chậm, ăn nhanh. Thấy bà cụ chuẩn hoa quả cho chúng , liền qua đó dùng d.a.o gọt hoa quả gọt vỏ, cắt miếng cho họ.

 

Dịch Hành bất giác liếc một cái, trong mắt đầy vẻ hoài nghi, hỏi: "Ở đây loại hoa nhỏ màu tím nào ạ?"

 

Các cụ đồng loạt lắc đầu: "Chắc là , hoa màu tím đặc biệt, nếu , chúng chắc chắn ."

 

Toang !

 

cảm thấy Dịch Hành hận thể đ.á.n.h một trận, vì dối, còn cũng bực bội, vì tin .

 

, đúng lúc , bên ngoài gọi: "Chị, em mang củi đến cho chị đây."

 

Bà cụ nhiệt tình chạy đón: "Vừa đang ăn cơm, em ăn , chị lấy bát đũa cho."

 

Người đàn ông , tuy trẻ hơn các cụ già khác một chút, nhưng tóc cũng sợi bạc, chúng : "Ồ, khách ?"

 

"Là của chính phủ, mang rau củ đến cho chúng đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-tay-giec-ca-nha-tuyen-tap-an-sinh-tu-1/chuong-10.html.]

 

Người đàn ông lau mồ hôi trán, chào hỏi chúng .

 

Tuy nhiên, lúc , sự chú ý của đều còn ở ông nữa. Mắt Dịch Hành chằm chằm con d.a.o rừng dắt bên hông ông .

 

"Chú ơi, con d.a.o của chú, thể cho cháu xem một chút ?"

 

Người đàn ông tuy chút thắc mắc, nhưng vẫn sảng khoái tháo con d.a.o rừng xuống đưa cho : "Con d.a.o gì đáng xem chứ?"

 

Dịch Hành trao đổi ánh mắt với các đồng nghiệp, hỏi đàn ông: "Con d.a.o vẻ giống lắm với d.a.o rừng bên ngoài."

 

"Tất nhiên là giống . Dao ở chỗ chúng chỉ dùng để đốn củi, mà còn dùng để phòng , nó dài hơn d.a.o rừng bình thường một chút, phần đầu giống như d.a.o găm, nối liền , trông giống ai, nhưng chúng dùng quen , thuận tay."

 

Người đàn ông hỏi: "Các thấy lạ lắm ?"

 

Dịch Hành trả lời, vẻ mặt nặng nề, cầm cán d.a.o khua khua mấy cái trong khí.

 

Đội trưởng Trần thở dài một , gì đó, nhưng dường như nên thế nào.

 

Cũng !

 

Hung khí để hiện trường, họ nghiên cứu lâu mà vẫn ban đầu con d.a.o đó dùng để gì.

 

Mãi cho đến khi nhắc đến "Đảo Vân", họ mới nghĩ đến việc tra cứu.

 

ít dùng loại d.a.o .

 

Do đó, đều nhận câu trả lời chắc chắn. Giờ phút , tất cả chứng cứ dường như khép thành một vòng tròn.

 

Nghi phạm trốn quan trọng, nhưng cô nhất định mối quan hệ nghìn tơ vạn sợi với Đảo Vân.

 

CHƯƠNG 9: VÁN CỜ THẬT SỰ, VỪA MỚI BẮT ĐẦU

 

Mọi đều còn tâm trạng ăn cơm nữa.

 

Dịch Hành dậy cáo từ, : "Chúng cháu cần xem xét xung quanh đảo một chút, loại trừ một nguy cơ mất an ."

 

Người đàn ông vui vẻ : "Chính phủ thật, cái gì cũng nghĩ cho chúng ."

 

Bà cụ : "Bây giờ bão cũng , sóng thần cũng , đều thể dự báo , đều cách ứng phó. Nếu nguy cơ, thì chỉ thể là hỏa hoạn do con gây , ở đây nhiều nhà vẫn đun củi, nhưng nhà nào cũng bình cứu hỏa, cũng lính cứu hỏa định kỳ đến tập huấn cho chúng , an lắm."

 

Hà Hạo Vũ hỏi: "Vậy vách đá đảo thì ?"

 

Người đàn ông : "Chúng đến những nơi đó, với già cả tay chân yếu , cũng leo lên nổi."

 

Dịch Hành : "Chúng vẫn đến đó xem ."

 

Nơi càng nguy hiểm, thì càng ít qua .

 

Mọi đều ngầm hiểu vách đá là nơi nguy hiểm, do đó, cũng ít leo lên, vì suốt đường ai nấy đều vất vả.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Đội trưởng Trần : "Anh cảnh sát Dịch, các đang nghi ngờ điều gì ? Nghi phạm trốn vách đá ? Bà cụ lý đấy, cho dù cô bơi đến đây, thì cũng ăn uống chứ, nhưng cư dân ở đây đều phát hiện điều gì bất thường."

 

Loading...