thừa nhận, đúng là những khoảnh khắc từng rung động vì Ryan. quá rõ, tình yêu cuồng nhiệt tận cùng cũng sẽ kết thúc như hoàng hôn núi tuyết, tình yêu thể vượt qua cách xa xôi.
Dù là một mối tình oanh liệt đến , cuối cùng cũng sẽ kết thúc t.h.ả.m đạm sự rửa trôi của thời gian và cách.
Có một đoạn tình như là đủ . Chúng những con đường riêng để .
Lúc hề , ở bên đại dương, khi chia tay dứt khoát, ấm ném điện thoại sang một bên, b.ắ.n vài phát về phía bia ngắm đằng xa, khẩy một tiếng: "Làm đây, giả vờ ngoan ngoãn hết tác dụng ."
.
Mùa đông năm ngoái, Ryan nước Anh lạnh. hỏi lạnh hơn Băng Thành . Anh : "Không thể so sánh , Băng Thành em."
Đông Chí năm nay, chúng chia tay, đến Anh du học trao đổi. Anh chắc ngờ sẽ đến. Thậm chí còn cố tình chia tay xong mới đến, để phát hiện.
May mắn là nước Anh rộng, nếu cố tình thì khó gặp. nước Anh cũng nhỏ, gặp bạn học cấp ba ba năm gặp ở đây. Cậu cũng đang du học ở Anh, sống ngay cạnh phòng , nuôi một chú ch.ó Border Collie đáng yêu.
Lần đầu tiên chúng gặp là lúc xuống đổ rác, thấy đang chào tạm biệt ba bốn bạn.
Khi ánh mắt chạm , chào một tiếng: "Huyền Tưởng! Lâu gặp! Tiếng Anh của thật đấy. So với đây thì tiến bộ nhiều. nhớ hồi cấp ba ít khi tham gia câu lạc bộ tiếng Anh, luôn lấy cớ là . Cậu tìm gia sư nước ngoài ?"
"Không hẳn là gia sư, từng yêu qua mạng với một Anh."
xong, khẽ thành tiếng.
"Cậu cái gì?"
"Không gì, chỉ là từng thấy yêu qua mạng lừa tiền, lừa tình cảm, chứ lừa cả lớp học thì đầu thấy đấy."
"Lừa gì mỗi lớp học, nhan sắc, tình cảm gì đó, cũng lừa một ít ."
Cậu chọc , đôi mắt cong cong.
Thời Việt trông thanh tú, là học thần đúng nghĩa, hồi cấp ba nhiều nữ sinh thầm thương trộm nhớ. ai dám tỏ tình, bởi vì chính trực đến mức đáng sợ, giống như loại khi từ chối tỏ tình còn mách thầy cô .
Ở một môi trường xa lạ mà gặp quen, và Thời Việt cũng dần dần liên lạc nhiều hơn.
Tối dạo cùng , Thời Việt tặng hai hộp bánh quy và socola tự tay . Thật ngờ con trai hồi cấp ba đầu óc chỉ công thức toán học, bây giờ thích bánh nướng.
Chắc là do ăn đồ ăn Tây nhiều quá nên cảm thấy cuộc sống chẳng còn ý nghĩa gì.
Trên đường về căn hộ, một đàn ông nước ngoài trói và bắt mà lời nào.
Chiếc siêu xe màu đen lao vun vút. Có lẽ vì bất đồng ngôn ngữ nên trong xe yên tĩnh.
thử giao tiếp với bằng tiếng Anh: "I am a poor and useless person." ( là một nghèo và vô dụng.)
chẳng đáng giá là bao.
"Xin chào, cần tiền, lương, cảm ơn."
Kẻ nước ngoài dùng tiếng Trung chuẩn, từng chữ từng chữ bật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-truong-dinh-menh/chuong-3.html.]
gượng gạo: "Đã cái nghề mà còn lịch sự ghê."
"Cảm ơn lời khen của cô."
"Anh hiểu ?"
"Vâng, một nửa dòng m.á.u Trung Quốc."
Thì là con lai Trung-Anh.
Cuối cùng, chiếc xe dừng một trang viên lớn mang phong cách Gothic. Tên thuộc hạ gọi điện báo cáo đưa đến.
Cửa xe mở , một luồng gió lạnh ùa .
Kẻ sống trong màn hình điện thoại của , từng la hét rằng hận c.h.ế.t xuất hiện mắt .
Trái tim đang treo ngược của cuối cùng cũng c.h.ế.t lặng: "Ryan Arnold! Tại bắt cóc ?"
Ryan chằm chằm, vững vàng như một con rắn đang ẩn chờ thời cơ.
"Bé yêu, bắt em ở sân bay là bao dung , là em ngoan , gặp gỡ đàn ông khác."
Cánh tay lướt qua eo . gần như theo bản năng mà lùi .
Anh nheo mắt , bàn tay to lớn dán chặt eo , ôm trọn lấy phần lưng của , khẽ dùng sức ấn xuống.
"Đồ trẻ con hư hỏng ve vãn ong bướm. Chẳng lẽ nên trừng phạt em ?"
ép dựa sát , dùng sức trừng mắt . Thế nhưng nhếch môi , mặc kệ ánh mắt giận dữ của , nhanh nhẹn cởi sợi dây lụa mềm đang trói chặt cổ tay .
Ánh mắt chạm vết hằn đỏ cổ tay , sắc như d.a.o cạo mà lướt về phía tên thuộc hạ bên cạnh.
"Không nhẹ tay một chút ! Đồ ngốc!"
Anh mắng một tiếng đồ ngốc, giọng ẩn chứa vẻ lạnh lẽo.
Tên thuộc hạ mắng cúi đầu xin : "Sorry boss, she's so hard to catch." (Xin sếp, cô quá khó bắt.)
Vẻ mặt Ryan hung tợn.
sợ trừ lương mấy ông Tây. Dù thì công nhân nước nào cũng khổ, khẽ giải thích một câu: "Là khó bắt hơn cả con heo ngày Tết mà."
Ryan đưa biệt thự mang phong cách cổ điển. Anh chuẩn cho bữa ăn Trung Quốc.
ăn no uống đủ, khiêu khích mở miệng: "Cảm ơn khoản đãi, thể rời ?"
Nụ ôn hòa mặt Ryan dần dần biến mất : "Rời , gặp ? Em cứ quyến luyến như ? Cái tên xa đó tặng em một hộp bệnh tiểu đường, em cũng vui vẻ chấp nhận ?"
Một hộp bệnh tiểu đường? Cái quỷ gì mà diễn tả thế . Mới chia tay một tháng, tiếng Trung của tệ đến mức chứ.