bên ngoài, Tần Như Ca chắc hẳn  sắp phát điên.
Nàng  ngu — hiểu  rõ ý nghĩa của việc Khương Tư Viễn trúng t.h.u.ố.c mà  chạy đến viện , chứ   viện nàng.
Sáng hôm , Thúy Nương đến bẩm báo, giọng  giấu nổi vẻ vui mừng:
“Phu nhân, tối qua Tần Di Nương mang theo roi đến viện Diệp Ly, còn đ.á.n.h nàng  mấy roi.”
Ta bật  khẽ.
Diệp Ly  quyền thế và địa vị.
Còn Tần Như Ca   chiếm giữ tình cảm.
Một  mưu cầu lợi, một kẻ đòi hỏi yêu — cả hai đều là con cờ trong bàn tay , chỉ cần nhẹ nhàng chạm ,  đủ khiến nội trạch dậy sóng.
Tần Như Ca  dám công khai đến gây chuyện với , nhưng nàng  thể trút giận lên Diệp Ly — mà Diệp Ly  là tâm phúc của lão phu nhân.
Như , từ trong  ngoài, phủ Quốc Công sớm muộn gì cũng “nhiệt náo” một phen.
Không ngoài dự đoán, sáng sớm Khương Tư Viễn   lão phu nhân gọi tới.
Hắn chắc chắn đang đau đầu đến mức  nổ tung.
 như thế vẫn  đủ.
Ta còn  thêm một mồi lửa nữa.
Ta khẽ hỏi Thúy Nương:
“Tiểu cô tử của  —  lén lút hẹn hò với tình lang của nàng ?”
Thúy Nương đáp, giọng nén :
“Phu nhân liệu sự như thần, nhị tiểu thư quả thực  hẹn hò cùng một công tử  đêm qua.”
Kiếp , A Tỷ từng phát hiện chuyện , vội vàng báo cho lão phu nhân và Khương Tư Viễn.
Nhờ  mà ngăn  bi kịch của tiểu cô tử.
 cả phủ Quốc Công  những chẳng cảm kích, ngược  còn hận nàng đến tận xương tủy — chỉ vì nàng  tận mắt thấy chuyện  của nhà họ Khương.
Lần ,  tuyệt đối  xen .
Ai ngu thì cứ để họ tự chuốc lấy quả báo.
Kẻ ngốc nên phạm sai lầm ngu ngốc,   con đường  thể  đầu.
annynguyen
Ta chỉ dặn Thúy Nương:
“Khi nào nhị tiểu thư thật sự gây  chuyện lớn, nhớ lập tức đến báo cho .”
Chu công tử — kẻ phá gia chi tử nổi danh khắp kinh thành, phong lưu tuấn tú, miệng lưỡi dẻo quẹo.
Nếu thật lòng,     hẹn hò lén lút giữa đêm khuya?
Khi  đến viện lão phu nhân, Tần Như Ca đang  phạt đ.á.n.h trượng.
Diệp Ly  nàng đ.á.n.h vài roi, lúc  mặt cắt  còn giọt máu,  cạnh lão phu nhân  t.h.ả.m thiết.
Khương Tư Viễn thì mặt đầy vẻ mỏi mệt, như  uống  chén đắng.
Ta dịu giọng khuyên:
“Tần Di Nương  bệnh cũ, sợ rằng  chịu nổi hình phạt, xin bà mẫu giơ cao đ.á.n.h khẽ, phạt nàng chép kinh cũng .”
Tần Như Ca  thể ngã gục quá sớm.
Ta còn cần nàng để dọn đường cho  — và để diệt Diệp Ly.
Ta đích  đỡ nàng dậy, nhưng Tần Như Ca hất tay  , nghiến răng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tu-tu-truyen-tu-hat-giong-xau-den-nguoi-nam-quyen/chuong-8-giet-nguoi-diet-tam.html.]
“Nàng bớt giả tạo !”
Nắng tháng sáu gay gắt.
Ta cố ý mặc váy cổ thấp, để lộ vết son đỏ  cổ trắng mịn.
Ánh mắt Tần Như Ca lập tức tối sầm, lửa giận gần như  thiêu cháy tất cả.
Ta  nghiêng , Khương Tư Viễn nhanh tay đỡ lấy, ánh mắt dịu dàng:
“Phu nhân.”
Hắn  sang quát Tần Như Ca:
“Đủ ! Phu nhân  lòng ,  nàng  vô lễ như thế?!”
Trên mặt Tần Như Ca hiện rõ vẻ  thể tin nổi.
Trước đây ở biên cương,  chỉ  mỗi  nàng.
Về kinh,  chẳng sủng ái ai, nên nàng nghĩ  là duy nhất.
Nào ngờ chỉ vài ngày,   khiến  đổi lòng.
G.i.ế.c ,  cần máu.
G.i.ế.c tâm — mới là đòn chí mạng.
Ta rúc  lòng Khương Tư Viễn, giọng yếu ớt:
“Tần Di Nương,  nghĩ  xuất  thấp hèn, nên luôn bao dung. Sao   thể buông lời cay độc như ? Đây là kinh đô,   quê hương . Muội dù là , cũng nên giữ thể diện cho phu quân.”
Khương Tư Viễn,  luôn trọng danh dự, lập tức sa sầm mặt.
Còn Tần Như Ca — m.á.u như trào ngược lên tận tim, nhưng chẳng thể  thêm lời nào.
Cảnh , nàng thua, thua đến tận cùng.
Hắn dù  từng sủng ái Tần Như Ca đến , cũng sẽ  thực sự yêu một nữ nhân ăn  thô tục như .
Tần Như Ca nhận  ánh mắt lạnh lùng của Khương Tư Viễn,   run lên,  như  đ.â.m trúng chỗ yếu, bật  nức nở:
“Tướng quân, Chàng lẽ nào  quên? Chàng và  từng cùng  chín  c.h.ế.t một  sống, mới   ngày hôm nay! Chàng từng … đời  tuyệt đối sẽ  phụ !”
   nam nhân nào   trói chặt bởi hai chữ “lời hứa” — huống chi là  đem  chất vấn ngay giữa đám đông.
Dù trong lòng Khương Tư Viễn vẫn còn chút áy náy, sắc mặt  lúc  cũng dần sa sầm.
“Đủ ! Đừng  ầm nữa! Phu nhân   nàng cầu xin, còn  mau lui xuống!”
Tần Như Ca  mắng đến tái mặt, c.ắ.n môi run rẩy,  tức giận   bỏ , váy lụa quét qua nền đá lạnh băng.
Bên , Diệp Ly vẫn quỳ  lóc t.h.ả.m thiết, nước mắt nước mũi ròng ròng, giọng điệu yếu đuối đáng thương khiến ai  cũng động lòng.
Lão phu nhân đập mạnh cây trượng xuống đất, giận dữ quát:
“Con xem nữ nhân con sủng ái thành cái gì ! Không kính chủ mẫu,  còn ghen tuông vô lý! Thật là  mất thể diện Khương gia!”
Ta nhân cơ hội tiến lên, nhẹ giọng khuyên giải:
“Bà mẫu đừng giận, kẻo tổn hại đến  thể thì  đáng. Tần Di Nương vốn xuất  quê dã,   dạy lễ nghi, cũng chẳng trách nàng thô lỗ. Chi bằng để phu quân  khuyên nhủ một phen. Gia hòa thì vạn sự mới hưng ạ.”
Kiếp , lão phu nhân từng chán ghét A Tỷ đến tận xương tủy.
 giờ đây, với  — bà  mỉm  hòa nhã, gật đầu :
“Vẫn là Tân Nương hiểu chuyện,  suy xét đại cục.”
Ta mỉm  đáp lễ, trong lòng khẽ dậy sóng —
Một lời nhẹ nhàng, mà đủ khiến cục diện nghiêng hẳn về .