Tướng công nhà tỷ tỷ - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-01-18 13:57:34
Lượt xem: 166

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

56

 

Đêm nay, Triệu Văn Tuệ như thường lệ, khi tan trực liền định xuất cung về nhà. Vừa đến cửa cung, liền thấy Ngưng Hương của Thừa Ân cung chờ sẵn ở đó. Nàng cung kính tiến lên, hỏi: "Là Nhu phi nương nương tìm hạ quan ?"

 

Ngưng Hương : "Triệu Thượng cung, mời theo ."

 

Sau một trận đại tuyết, tuyết đọng cành càng dày hơn. Cành hoa tuyết đè nặng, oằn xuống, run rẩy, tuyết rơi lả tả.

 

Triệu Tiệp dư theo Ngưng Hương.

 

Thấy con đường mắt càng lúc càng vắng vẻ, căn bản đường đến Thừa Ân cung.

 

Triệu Văn Tuệ nghi hoặc hỏi: "Dám hỏi Ngưng Hương cô cô, nương nương ở nơi nào gặp hạ quan?"

 

Ngưng Hương đáp: "Trích Tinh lâu."

 

" trời giá rét thế , Trích Tinh lâu là nơi cao nhất trong hoàng cung, xây dựng ở nơi trống trải, cách xa cung điện, gió rét lạnh lẽo, nơi trống trải càng lạnh hơn. Nương nương vốn sợ lạnh, vì đến Trích Tinh lâu? Nương nương xưa nay thể yếu ớt, e là sẽ nhiễm phong hàn."

 

Ngưng Hương : "Xem Triệu Thượng cung thật sự quan tâm nương nương. Chỉ Triệu phi nương nương nếu Triệu Thượng cung việc cho Nhu phi nương nương, liệu phật lòng ?"

 

"Cô mẫu sẽ ."

 

Triệu Tiệp dư vài đề cập với Triệu phi về việc Ninh vương phủ trắc phi, nhờ Triệu phi cầu xin Hoàng thượng ban hôn, nhưng đều Triệu phi cự tuyệt. Còn nữ nhi Triệu gia thể , nàng là đích nữ Triệu gia thể mất khí tiết.

 

Triệu Thượng thư và Tiết Tướng tranh đấu cả đời, nữ nhi Triệu gia thể ở Tiết gia.

 

Trước đây, Triệu Tiệp dư tiếc sai g.i.ế.t c.h.ế.t vị hôn phu Hầu Phái, chính là nhất tâm gả cho Hoắc Ngọc. Nàng thậm chí nguyện ý ở Tiết Ngưng, một lòng một hướng về Hoắc Ngọc.

 

ngờ Triệu phi gì cũng đồng ý, còn bảo nàng dẹp bỏ ý nghĩ đó, sắp xếp cho nàng gặp mặt các công tử quý tộc trong kinh thành, còn mở tiệc mời những công tử đó cung. Triệu Văn Tuệ để ứng phó với cô mẫu, đành gặp những công tử con nhà quan . ngờ tiệc, thấy bọn họ bàn tán về , nàng tuy dung mạo xinh nhưng khắc phu, Hầu Phái nàng khắc c.h.ế.t.

 

Nói thế nào cũng thể cưới loại nữ nhân về nhà.

 

Triệu Văn Tuệ nhịn nổi giận, trở về đóng cửa đập phá lung tung, thậm chí trong lòng oán hận Triệu phi.

 

Cảm thấy cô mẫu những giúp nàng, còn từ tìm những đến nhục nàng.

 

Thấy cô mẫu giúp, nàng liền bao giờ nhắc đến chuyện gả cho Hoắc Ngọc mặt bà nữa.

 

Sau đó, nàng gặp Nhu phi vài trong cung, còn từng đến cung Nhu phi đưa đồ thêu. Sau vài tiếp xúc, càng cảm thấy Nhu phi thông minh thấu đáo, thấu hiểu lòng , còn nguyện ý giúp nàng.

 

Nàng bèn đem nỗi khổ tâm ái mộ Hoắc Ngọc với Nhu phi, Nhu phi đồng ý giúp nàng.

 

Nhu phi sủng ái trong cung, Triệu Văn Tuệ bèn chuyển sang đầu quân cho Nhu phi. Ngày đó ở mai viên cũng là nàng cố ý dẫn Tiết Ngưng gặp Nhu phi. Lấy cớ đưa y phục đến Minh Nguyệt cung, cùng Tiết Ngưng đến đó.

 

Cũng là Nhu phi cố ý sai ở Minh Nguyệt cung chỗ khác, cố ý để Tiết Ngưng tin tức Ninh vương hòa ly với nàng. Triệu Văn Tuệ chính là để Tiết Ngưng rời khỏi vương phủ, để nàng thế.

 

"Cô mẫu luôn khuyên gả cho khác, Ninh vương lương duyên của . năm xưa, chẳng cô mẫu khi gặp Hoàng thượng liền kiên quyết cung ? Chuyện cô mẫu cũng , vì khuyên ?"

 

Tuy hiện giờ cô mẫu là phi vị, nhưng cũng là , bản bà cũng buông bỏ Hoàng thượng, hà tất ngăn cản nàng.

 

Triệu Văn Tuệ : "Nếu Nhu phi nương nương chọn một Ninh vương phủ tai mắt cho nương nương, giám sát nương nương, chọn . Hạ quan nguyện vì nương nương tận tâm cống hiến."

 

Ngưng Hương đột nhiên dừng , với Triệu Văn Tuệ: "Nương nương ở đó, Thượng cung đại nhân mời."

 

Vào Trích Tinh lâu, Triệu Văn Tuệ thở hổn hển khi leo lên mười tầng lầu, thấy nữ tử ăn mặc hoa lệ đang ngẩng đầu những con chim ưng tung cánh trời.

 

Nghe thấy tiếng bước chân, Nhu phi Triệu Văn Tuệ đến, cũng đầu : "Mấy ngày nay, từ bay đến nhiều chim ưng săn mồi như , nhưng thời tiết lạnh lẽo, những con chim ưng khó tìm thức ăn, e là sống sót qua mùa đông . Bổn cung liền chuẩn thức ăn cho chúng."

 

Chỉ thấy cung nữ bưng một khay lớn, trong khay đựng thịt sống cắt thành từng miếng, tỏa mùi m.á.u tanh nồng nặc.

 

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

Triệu Văn Tuệ thấy những miếng thịt sống đầy m.á.u trong khay, khỏi cảm thấy buồn nôn, suýt nữa thì nôn tại chỗ.

 

Những con chim ưng đang bay lượn trời ngửi thấy mùi m.á.u tanh, liền nhắm miếng thịt trong khay, sụt xuống, vồ lấy, ngấu nghiến xé thịt.

 

Triệu Văn Tuệ thấy cảnh tượng m.á.u me , sắc mặt biến đổi, cuối cùng cũng nhịn nữa, vịn lan can, nôn mửa dữ dội.

 

Nhu phi đưa khăn tay và nước cho nàng: "Thấy buồn nôn ?"

 

Triệu Văn Tuệ gật đầu. Nhu phi vẻ mặt đầy hưng phấn những con chim ưng , hề thấy buồn nôn sợ hãi. Những con chim ưng ăn no, bay lượn vài vòng trời, kêu lên những tiếng chói tai, như đang cảm tạ Nhu phi cho ăn.

 

Triệu Văn Tuệ nhanh chóng hiểu những con chim ưng hẳn là do Nhu phi nuôi dưỡng.

 

Mỹ nhân yếu đuối như , nuôi loài chim dữ tợn , nàng nên hình dung cảm giác như thế nào.

 

Không từ lúc nào, Nhu phi đột nhiên xuất hiện lưng nàng, nhẹ nhàng xoa lưng nàng, giúp nàng giảm bớt cảm giác buồn nôn trong dày.

 

đôi tay lạnh lẽo chút ấm, giống như tay c.h.ế.t.

 

Triệu Văn Tuệ càng thêm thấy Nhu phi đáng sợ, sợ đến mức dựng cả tóc gáy, trong thời tiết giá rét toát mồ hôi lạnh.

 

"Ngươi sợ bổn cung, sợ những con chim ưng bổn cung nuôi?"

 

Triệu Văn Tuệ run lên, vội vàng lắc đầu: "Hạ quan... sợ nương nương."

 

"Haha... ngươi là sợ đám súc sinh lông vũ ?" Nhu phi : "Kỳ thật súc sinh đáng sợ bằng con . Nếu mệnh lệnh của con , những súc sinh sẽ g.i.ế.t ."

 

Triệu Văn Tuệ xong càng thêm sợ hãi. Ý tứ của Nhu phi là những con chim ưng theo mệnh lệnh của con , còn sai khiến g.i.ế.t .

 

Nàng run rẩy hỏi: "Những con chim ưng đó là do nương nương nuôi dưỡng?"

 

Nhu phi gì, chỉ Triệu Văn Tuệ, khẽ mở môi, phát vài tiếng giống như tiếng huýt sáo gọi chim bồ câu. Một con chim ưng lông trắng đột nhiên từ trời sà xuống, đậu lan can, đôi mắt sắc bén Triệu Văn Tuệ, đảo qua đảo .

 

"Không hẳn, chỉ là bổn cung tình cờ hiểu tiếng chim. A Hằng đến chuyện với bổn cung, đó cứ cách nửa tháng nó đến, mang tin tức đến cho bổn cung. Bổn cung để thưởng cho nó, liền cho nó ăn thịt, lâu dần, nó liền bổn cung."

 

Lời của Nhu phi ẩn ý, Triệu Văn Tuệ Nhu phi. Tuy Nhu phi trông yếu đuối, như thể gió thổi liền ngã, nhưng e rằng ai ngờ tới nàng nuôi một con chim ưng săn mồi g.i.ế.t .

 

Tiết Ngưng nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông chim ưng, vẻ mặt dịu dàng như những bạn thiết.

 

Đột nhiên, nàng về phía Triệu Văn Tuệ: "Tối qua Tiết Ngưng rơi xuống nước là do ngươi đúng ?"

 

Triệu Văn Tuệ giật , sợ hãi quỳ xuống mặt Nhu phi: "Nương nương, đẩy nàng , là nàng tự chịu nổi kinh hãi, trượt chân rơi xuống hồ."

 

Thì tối qua, nàng trốn trong vườn mai lén cuộc chuyện của Nguyệt phi và Quế ma ma, liền tìm Tiết Ngưng, dùng chuyện Tiết Ngưng hạ độc Ninh vương để uy hiếp, ép Tiết Ngưng hòa ly với Ninh vương, dùng cách bức nàng rời khỏi Ninh vương phủ.

 

Nàng còn với Tiết Ngưng sẽ vạch trần tội danh mưu hại hoàng tử của nàng mặt .

 

Ban đầu, Tiết Ngưng tỏ hoảng sợ, run rẩy, nhưng cúi đầu im lặng.

 

Triệu Văn Tuệ phát hiện điều gì bất thường ở Tiết Ngưng, tưởng rằng Tiết Ngưng định giả ngu, bèn với Tiết Ngưng: "Ngươi theo diện thánh, mưu hại hoàng tử là tội c.h.ế.t!"

 

"Ta ." Ai ngờ Tiết Ngưng tiến lên túm chặt lấy nàng buông, cho nàng tố cáo .

 

Triệu Văn Tuệ ngờ Tiết Ngưng trông yếu đuối như sức lực lớn như thế, nàng dùng hết sức cũng thể hất Tiết Ngưng .

 

Lại thấy một bên mặt Tiết Ngưng sưng lên, mấy dấu tay rõ ràng, mắt cũng sưng lên như quả đào. Tiết Ngưng túm chặt lấy nàng buông, miệng còn lẩm bẩm: "Ta , ngươi cũng ."

 

Triệu Văn Tuệ ngờ Tiết Ngưng khỏe như , nàng dùng hết sức cũng thoát khỏi sự kiềm chế của Tiết Ngưng.

 

Tiết Ngưng những túm chặt lấy nàng buông, hành vi cực đoan điên cuồng, còn năng lộn xộn là hại nàng .

 

Nói là Triệu Văn Tuệ dùng thủ đoạn dẫn nàng đến vườn mai mới gặp Nhu phi, còn là Triệu Văn Tuệ cứ cùng nàng đến Minh Nguyệt cung đưa y phục, nếu như , nàng cũng sẽ những lời đó của Nguyệt phi và Quế ma ma, càng sẽ mắc bẫy của Nhu phi, cũng sẽ dùng thất hồn thảo gì đó để hại Ninh vương.

 

Tiết Ngưng liên miên, điên điên khùng khùng, Triệu Văn Tuệ nàng túm chặt buông, Triệu Văn Tuệ sức vùng vẫy , trong lúc giằng co, mu bàn tay nàng còn Tiết Ngưng cào thương.

 

Triệu Văn Tuệ chạm vết thương, đau đến mức hít một lạnh, Tiết Ngưng trong lúc giằng co cũng rối tóc, trông như điên.

 

, Triệu Văn Tuệ để thoát khỏi Tiết Ngưng, bèn lùi một bước, chỉ : "Ta thể tố cáo ngươi, chỉ cần ngươi hòa ly với Ninh vương."

 

Tiết Ngưng như phát điên, lọt tai.

 

Nghĩ đến Tiết Ngưng, nữ nhân điên đó, Triệu Văn Tuệ thầm nghĩ và nàng cùng gọi là "kinh thành song tú", quả thật là sỉ nhục.

 

Nàng thở dài một tiếng: "Không hạ quan đẩy nàng xuống nước, lúc đó hạ quan và nàng đều ở cạnh hồ, trong lúc giằng co, thật sự là nàng tự trượt chân ngã xuống."

 

Chỉ là lúc đó trời quá tối, Tiết Ngưng đột nhiên rơi xuống hồ, Triệu Văn Tuệ cũng giật , luống cuống tay chân, . Đợi nàng hồn, xem Tiết Ngưng thì thấy nàng vùng vẫy vài cái liền hết sức, chìm xuống hồ.

 

Triệu Văn Tuệ lo lắng hiểu lầm là g.i.ế.t , thấy bốn bề vắng lặng, sợ thấy, liền vội vàng bỏ chạy.

 

Nước hồ mùa đông lạnh buốt thấu xương, thể khiến c.h.ế.t cóng. Tiết Ngưng rơi xuống hồ, e là sống nổi.

 

Tuy nàng g.i.ế.t , nhưng Tiết Ngưng c.h.ế.t vì nàng, Triệu Văn Tuệ sợ hãi, nghĩ đến lúc Tiết Ngưng rơi xuống hồ băng, cũng suýt nàng kéo xuống nước, nàng vẫn còn sợ hãi.

 

Hơn nữa, dòng sông băng nhấn chìm bao nhiêu cung nữ, thậm chí còn Tạ quý nhân từng trượt chân rơi xuống nước, cũng là trong thời tiết giá rét , khi vớt lên, mang thai sáu tháng , cả lạnh cứng như băng.

 

Cũng trong hồ bao nhiêu oan hồn. Nàng trở về liền gặp ác mộng liên tục, cả đêm ngủ ngon giấc, giờ đây quầng thâm mắt rõ mệt, trông tiều tụy vô cùng.

 

"Nương nương tin tưởng hạ quan, Tiết Ngưng do hạ quan đẩy xuống nước."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuong-cong-nha-ty-ty/chuong-56.html.]

 

Nhu phi nắm lấy tay nàng, cái lạnh lẽo đó khiến Triệu Văn Tuệ run lên.

 

"Đã , thì cho triệt để, việc gì cũng lưỡng lự, do dự, thì chuyện gì!"

 

Triệu Văn Tuệ : " thật sự g.i.ế.t nàng ."

 

Nhu phi lạnh: "Ngươi g.i.ế.t nàng , nhưng nàng c.h.ế.t vì ngươi. Nàng c.h.ế.t , ngươi nên dọn dẹp hiện trường, để bất kỳ dấu vết nào, chứ hoảng hốt bỏ chạy. Nói chừng còn nắm nhược điểm."

 

Tối qua hiện trường chỉ một nàng, xảy tranh chấp với Tiết Ngưng, cũng ai tin. Nghe đến việc để nhược điểm, Triệu Văn Tuệ giật , quỳ xuống mặt Nhu phi: "Nương nương cứu !"

 

"Người , mang lên đây!"

 

Một cung nữ bịt miệng, hai thị vệ lôi lên.

 

Nhu phi đến mặt cung nữ đó, rút miếng vải bịt miệng nàng .

 

Cung nữ đó sợ hãi dập đầu lia lịa: "Nương nương tha mạng, chuyện tối qua, nô tỳ nhất định sẽ tiết lộ nửa lời, nô tỳ xin thề, nếu trái lời, sẽ c.h.ế.t tử tế."

 

Triệu Văn Tuệ đột nhiên nhớ , nàng chỉ cung nữ đó, : "Người ở bờ sông bên tối qua chính là ngươi."

 

Lúc đó, trời tối, nàng rõ mặt , nhưng thấy bộ y phục màu xanh quen thuộc .

 

Lúc đó, nàng hoảng sợ bỏ chạy, còn thấy gọi: "Hồng Nhi, nương nương bảo ngươi đưa tổ yến, còn chần chừ nữa, nương nương sẽ nổi giận đấy."

 

Triệu Văn Tuệ Hồng Nhi một cái, hỏi: "Ngươi là của Lệ tần cung?"

 

Lệ tần là nữ nhi của tiểu quan hàn môn, khi cung từng thấy thứ gì quý giá, giờ khó khăn lắm sinh tam hoàng tử, nâng vị phần, càng hận thể ngày nào cũng ăn tổ yến vi cá.

 

Hồng Nhi sợ hãi vô cùng, sáng nay, nàng nhiệm vụ đến ngự thiện phòng lấy tổ yến, đánh ngất giữa đường, đến khi tỉnh , đưa đến Trích Tinh lâu.

 

"Nhu phi nương nương xin hãy tin tưởng Hồng Nhi, Hồng Nhi dù c.h.ế.t cũng sẽ chuyện tối qua."

 

Nhu phi vỗ tay, hai cung nữ tiến lên, đưa khay thịt cho Hồng Nhi.

 

"Ngươi bổn cung cho A Hằng ăn."

 

Hồng Nhi con chim ưng oai phong lẫm liệt lan can, nàng dám trái lệnh Nhu phi, đành căng da đầu tiến lên, cho chim ưng ăn.

 

Tiếng huýt sáo vang lên, con chim ưng xòe cánh, lao về phía Hồng Nhi, chỉ tiếng kêu thảm thiết vang lên.

 

Các cung nữ đều sợ hãi run rẩy, Nhu phi : "Bổn cung vẫn là tin tưởng c.h.ế.t hơn."

 

Triệu Văn Tuệ thấy cảnh tượng mắt, kinh hãi đến c.h.ế.t lặng. Con chim ưng ăn thức ăn trong khay, mà lao cung nữ tên Hồng Nhi , trực tiếp mổ xuống hai mắt nàng . Giọng cung nữ đó khàn đặc, m.á.u mắt chảy .

 

Trên mặt để hai lỗ m.á.u rùng rợn, khiến kinh hồn bạt vía.

 

Triệu Văn Tuệ sợ hãi ngã quỳ xuống đất: "Hạ quan dám tự ý chủ nữa, xin nương nương tha tội!"

 

Lý do Nhu phi dùng thủ đoạn dọa mặt nàng là để cảnh cáo nàng, chuyện của Tiết Ngưng, nàng nên tự ý chủ.

 

răn dạy thì thôi, dù nàng còn cần dùng đến Triệu gia, Triệu Văn Tuệ vẫn còn hữu dụng với nàng .

 

Nàng phẩy tay, hiệu cho hai thị vệ lôi cung nữ đó .

 

Trích Tinh lâu hoang vắng, sẽ ai phát hiện một cung nữ c.h.ế.t ở đây, mà cung nữ sẽ đưa ngay trong đêm, vứt ở bãi tha ma.

 

Nàng tự đỡ Triệu Văn Tuệ dậy: "Bổn cung một việc nhờ Triệu Thượng cung."

 

Triệu Văn Tuệ sợ đến mức chân run lẩy bẩy. Run rẩy dậy: "Xin nương nương cứ lệnh."

 

Nhu phi : "Túc vương bất tài vô dụng, nắm nhược điểm, nhưng Tiết gia mượn chuyện thoát tội, tuyệt đối thể. Bổn cung việc nhờ Triệu Thượng cung giúp đỡ."

 

"Hạ quan nhất định tận tâm tận lực, hết lòng vì nương nương hiệu mệnh."

 

Nhu phi nhỏ vài câu bên tai Triệu Văn Tuệ.

 

Nhu phi đột nhiên hỏi: " , tìm thấy t.h.i t.h.ể của Tiết Ngưng ?"

 

Triệu Văn Tuệ lắc đầu.

 

Nhu phi nhắc nhở: "Dù thì, cứ tìm thấy t.h.i t.h.ể hãy ."

 

Lúc , Ngưng Hương bẩm báo: "Nương nương, Hoàng thượng phái đến truyền chỉ, mời nương nương đến Ôn Tuyền hành cung."

 

Ôn Tuyền hành cung xây dựng cách ngoài thành năm mươi dặm, giờ xuất phát, thể dùng bữa tối ở Ôn Tuyền hành cung.

 

"Hoàng thượng tối nay ban thưởng cho nương nương tắm suối nước nóng."

 

Nhu phi vui mừng : "Lần Hoàng thượng mang theo ai đến đó ?"

 

Ngưng Hương đáp: "Nô tỳ đến Ôn Tuyền hành cung, Hoàng thượng chỉ cho phép nương nương và Nguyệt phi nương nương cùng."

 

"Là bà ?"

 

Nhu phi nhíu mày: "Từ khi tiên Thái tử phạm tội mưu phản, tự vẫn trong Chiêu Ngục, Hoàng thượng bao lâu đến cung Nguyệt phi, bao lâu triệu kiến bà ?"

 

Ngưng Hương suy nghĩ một chút, : "Đã tròn hai năm triệu kiến ."

 

"Vậy mang bà theo?"

 

Thấy Nhu phi vẻ tức giận, Ngưng Hương : "Là vì tiểu Hàn tướng quân."

 

Đệ của Nguyệt phi, Hàn Thế Chiêu, khải trở về khi chinh phạt phương Tây, mang theo thư cầu hòa của các nước Tây Vực, Hoàng đế vui mừng, tự phong Chỉ huy sứ Cẩm Y vệ, cho phép trong cung.

 

Con cháu Hàn gia lập công, Hoàng đế mới triệu kiến Nguyệt phi, cho phép bà theo đến Ôn Tuyền hành cung.

 

Thời tiết Yến quốc mùa đông ngày càng lạnh, đoàn xe cuồn cuộn như nước, đội tuyết đến Ôn Tuyền hành cung núi Vĩnh Phúc.

 

Bên ngoài trời băng giá, trong xe ngựa ấm áp như xuân. Nhu phi đặc cách cùng xe với Hoàng đế, đó là xe ngựa của Nguyệt phi, ngay xe ngựa của Nguyệt phi là mấy vị hoàng tử cưỡi ngựa theo.

 

Thiên gia xuất hành, đầu là Cẩm Y vệ bảo vệ an .

 

Cẩm Y vệ mặc Phi Ngư phục, đeo Tú Xuân đao, uy phong lẫm liệt, mà Chỉ huy sứ Cẩm Y vệ Hàn Thế Chiêu cưỡi chiến mã càng là hùng thiếu niên, oai hùng phi phàm.

 

Đoàn khỏi thành liền về phía tây.

 

Đột nhiên, Hàn Thế Chiêu ghìm cương ngựa, hiệu cho Cẩm Y vệ phía dừng .

 

Chỉ thấy giữa trời băng giá, một nữ tử mặc áo trắng quỳ mặt đất phủ đầy tuyết, nữ tử bỏ trâm, xõa tóc, giơ cao tờ giấy, dùng giọng run rẩy lớn: "Dân nữ Tiết Nhạn tố cáo Túc vương và Hình bộ Thượng thư Triệu Khiêm, bọn họ cấu kết với , hãm hại cung phi, tàn hại mệnh quan triều đình."

 

Rõ ràng nữ tử tên Tiết Nhạn quỳ tuyết lâu , tóc tai phủ đầy tuyết, ngay cả hàng mi cũng như đóng băng, giọng khàn đặc, thậm chí còn run rẩy.

 

Tuy trang điểm, mặc áo trắng, nhưng vẫn khó che giấu vẻ như hoa như tuyết.

 

Tiết Nhạn dập đầu ba cái thật mạnh nền tuyết, trán đỏ ửng, lớn: "Kính xin Hoàng thượng cho phép dân nữ phụ minh oan, cho phép dân nữ trình bày cung từ!"

 

Hàn Thế Chiêu đầu ngựa, phi nhanh đến mặt Hoàng đế, chắp tay với thánh thượng trong xe ngựa: "Hoàng thượng, phía cáo trạng!"

 

Hoàng đế nhíu mày, hỏi: "Người quỳ tố cáo ai?"

 

Hàn Thế Chiêu đáp: "Bẩm Hoàng thượng, quỳ là thứ nữ Tiết gia, Tiết Nhạn, tố cáo Túc vương điện hạ và đương triều Hình bộ Thượng thư Triệu Khiêm."

 

"Lôi ngoài, đánh c.h.ế.t!"

 

"Chậm !"

 

Hoắc Ngọc định ngăn cản, Hàn Thế Chiêu giành một bước: "Việc liên quan đến thanh danh của Túc vương điện hạ và Triệu Thượng thư, thần cho rằng Hoàng thượng nên xem qua chứng cứ, chứng minh nữ tử vu cáo, hãy định tội!"

 

Hàn Thế Chiêu tuy bề ngoài luôn bênh vực Túc vương, nhưng thực chất là để Tiết Nhạn cơ hội diện thánh.

 

Hoắc Ngọc nữ tử quỳ nền tuyết, giống như pho tượng băng, sắc mặt tối sầm .

 

Quỳ tuyết mặt Hoàng thượng, phụ minh oan, đây là chủ ý của nàng ?

 

Hoàng đế nhíu mày, phẩy tay.

 

Tiết Nhạn thấy tình hình , một đội Cẩm Y vệ chạy nhanh đến, vây quanh nàng, tay những Cẩm Y vệ đó đặt đao bên hông, như chỉ chờ Hoàng đế lệnh, liền c.h.é.m nàng thành trăm mảnh.

 

trong lòng nàng đối sách, bèn lớn: "Từ lâu Hoàng thượng là minh quân, tự nhiên sẽ dung thứ cho sự bất công đời , sẽ dung thứ cho kẻ coi thường luật pháp, càng sẽ lẫn lộn trung gian!"

 

Lần vì cứu nhà, nàng chuẩn sẵn sàng tâm thế c.h.ế.t bất cứ lúc nào. Hoàng đế cao cao tại thượng, nếu thể hiện đủ thành ý, chắc chắn sẽ thể lay động ông , dù nàng tố cáo liên quan đến hoàng tử.

 

Tố cáo hoàng tử khiến Hoàng đế nổi giận, nàng chuẩn sẵn sàng liều c.h.ế.t một phen.

 

Chỉ thấy một đôi giày da hươu màu đen thêu hình rồng xuất hiện mắt nàng, nàng ngẩng đầu lên, liền thấy Hoàng đế khoác áo choàng đen.

 

Hoàng đế nổi giận, tỏa khí thế uy nghiêm thể chống : "Giảo hoạt, giỏi ăn , trẫm cũng sẽ g.i.ế.t ngươi."

Loading...