Tướng công nhà tỷ tỷ - Chương 71 (1)

Cập nhật lúc: 2025-02-23 15:38:08
Lượt xem: 128

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

71

 

Nam tử áo đỏ giày đen hình như là .

 

chỉ trong nháy mắt, nọ liền biến mất trong đám đông, một hồng y như đóa hoa nở rộ giữa tuyết trắng, yêu diễm chói mắt.

 

Tiết Nhạn khỏi Tiên Phượng Lâu, vội vàng đuổi theo bóng lưng của nọ, vén chiếc mặt nạ bạc mặt lên, xem lớp mặt nạ là khuôn mặt quen thuộc .

 

cửa Tiên Phượng Lâu chen đầy , đến báo danh tuyển tế, cũng vây xem náo nhiệt, những đó vây Tiên Phượng Lâu đến nước chảy lọt, Tiết Nhạn vội vàng đuổi theo, đám đông chen lùi , mà bóng dáng của nọ nhanh liền biến mất thấy tăm .

 

Chỉ còn một chút nữa thôi là thể gặp . Chỉ còn một chút nữa thôi là thể xác định là Hoắc Ngọc . nếu thật sự là , đưa tú cầu rơi xuống chân cho khác.

 

Một tia hy vọng nhen nhóm trong lòng tan vỡ, Tiết Nhạn thậm chí còn cảm thấy nam tử áo đỏ mà nàng thấy lúc nãy chỉ là ảo giác của nàng.

 

Nàng ngây ngốc về phía xa, nước mắt ướt đẫm khóe mi.

 

Hứa Viễn Chu giành tú cầu vui mừng khôn xiết, sợ cướp mất, liền ôm chặt tú cầu trong lòng.

 

Thấy Tiết Nhạn hình như đang đuổi theo ai đó, vội vàng ôm tú cầu đuổi theo, nhắc nhở Tiết Nhạn là giành tú cầu, nhắc nhở Tiết Nhạn rằng cuối cùng cũng thể cưới nàng thê tử.

 

Hắn vui mừng : "Nhạn Nhi ."

 

còn chạm một mảnh áo của Tiết Nhạn, Tiết Khoáng từ lúc nào đến phía , vỗ một cái lên vai , thấp giọng cảnh cáo, "Ta khuyên ngươi nhất nên an phận một chút, nhị thích ngươi, cũng sẽ gả cho ngươi, khuyên ngươi nên bỏ cái suy nghĩ đó ."

 

Hứa Viễn Chu vội vàng biện bạch: "Nàng nếu thành , tại nàng tuyển tế, còn tung tú cầu. Nàng chọn , chính là phu quân của nàng."

 

Thấy Hứa Viễn Chu ngụy biện, Tiết Khoáng tức giận : "Tóm ngươi đừng tự đa tình, nhị nỗi khổ riêng, bất đắc dĩ mới tung tú cầu tuyển tế, với đức hạnh của ngươi, Nhạn Nhi thể coi trọng ngươi, trong thành Lư Châu thiếu gì nam tử tài mạo song . Hứa Viễn Chu, khuyên ngươi nên chút tự , sớm ngày khó mà lui."

 

"Hôn sự , Tiết gia các ngươi thể nào chối bỏ ." Hứa Viễn Chu thấp giọng , xong liền ôm tú cầu trong lòng, vô cùng thất vọng, nhưng dám xung đột với Tiết Khoáng, Tiết Nhạn ở cách đó xa, siết chặt nắm đấm, xoay rời .

 

Tiết Khoáng nhíu mày : "Người còn nước tới. Còn dám tỏ thái độ."

 

Tiết Tịch kéo Tiết Khoáng , "Ta ngươi nhị gả cho , nhưng cũng cho đàng hoàng, dù cũng là nghĩa của nhị , cho dù hôn sự thành, cũng thể quá khó coi. Chúng lâu uống rượu cùng , , chúng lên Tiên Phượng Lâu uống một chén."

 

"Ta , tối nay trực ca, uống rượu mất tỉnh táo, thể ảnh hưởng đến công việc."

 

Tiết Tịch vỗ nhẹ lên lưng Tiết Khoáng, "Tam nhắc nhở , tối nay còn giảng bài cho công tử nhà Trương viên ngoại, chúng cáo từ tại đây."

 

Hứa Viễn Chu khỏi Tiên Phượng Lâu liền định đến cửa hàng tơ lụa, ngăn , "Hứa công tử, đại nhân ngươi đến đó một chuyến."

 

Hứa Viễn Chu xung quanh thấy ai, liền theo nọ đến một căn phòng riêng ở quán bên cạnh Tiên Phượng Lâu.

 

Hắn khom hành lễ với đối diện, cung kính : "Tham kiến đại nhân."

 

Người nọ tay cầm chén , khẽ nâng mí mắt Hứa Viễn Chu, "Ngươi cướp tú cầu , thì nhanh chóng cưới Tiết nhị tiểu thư !"

 

Hứa Viễn Chu phẫn nộ : " bọn họ đổi ý, còn định nuốt lời hôn sự, xin đại nhân minh xét."

 

Người nọ lạnh một tiếng, "Chẳng lẽ ngươi nghĩ cách thúc đẩy hôn sự ? Đừng quên ngươi đáp ứng bản quan chuyện gì, nếu chuyện , ngươi sẽ hậu quả gì!"

 

Sắc mặt Hứa Viễn Chu trắng bệch, siết chặt tú cầu trong tay, khỏi quán , suýt nữa thì ngã xuống đất, ngây ngốc trong tuyết hồi lâu, cho đến khi lạnh cóng, mới đội một đầu tuyết trở về Hứa gia.

 

Thấy Tiết Nhạn trở về liền cứ như mất hồn, Tiết Khoáng tưởng nàng lo lắng chuyện gả cho Hứa Viễn Chu, nên an ủi Tiết Nhạn: "Muội đừng lo lắng, nếu gả, tam ca ở đây, ai dám ép buộc ."

 

Tiết Nhạn dường như thấy lời , mà nắm c.h.ặ.t t.a.y Tiết Khoáng, gấp gáp : "Vừa tam ca ca thấy nam tử mặc áo đỏ, đeo mặt nạ bạc ?"

 

Tiết Khoáng gật đầu, "Người nọ một hồng y giữa tuyết trắng thật sự bắt mắt, tuy rõ dung mạo của nọ, nhưng nọ thật sự phóng khoáng, câu nệ, nhưng giống sát phạt quyết đoán luyện chiến trường của Ninh Vương."

 

"Tam ca ca cảm thấy nam tử áo đỏ thật sự ?"

 

bóng lưng của nọ thật sự quá quen thuộc, từ khi nàng thấy nọ, tim nàng liền đập ngừng, bóng lưng của nam tử đeo mặt nạ thật sự quá giống .

 

"Tam ca ca thể giúp điều tra đó ? Người đó đột nhiên xuất hiện ở Lư Châu, thì sẽ dấu vết, nọ thật sự quá giống , nếu điều tra, thật sự cam lòng."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuong-cong-nha-ty-ty/chuong-71-1.html.]

Lúc , Tiết Nhiên trở về Hứa phủ, thấy điều tra ai đó ở bên ngoài, liền hỏi: "Nhị , rốt cuộc xảy chuyện gì?"

 

Tiết Khoáng kể chuyện xảy ở Tiên Phượng Lâu hôm nay cho Tiết Nhiên , miêu tả đặc điểm của nam tử áo đỏ cho Tiết Nhiên , : "Nhị nghi ngờ nọ chính là Ninh Vương."

 

Tiết Nhiên lắc đầu, : "Tuyệt đối thể nào, mà tam chính là Vệ Lăng, là đầu quân theo."

 

Tiết Khoáng vui mừng : "Vậy là đại ca trở thành tướng sĩ trướng của Vệ Lăng ?"

 

" , chỉ , Vệ tướng quân còn thưởng thức , mấy ngày đề bạt hiệu úy trong quân."

 

Tiết Khoáng thật lòng cảm thấy vui mừng cho trưởng, liền cảm thán: "Thật . Nhất định là Vệ tướng quân đại ca tướng mạo của bậc tướng soái, đại ca theo Vệ tướng quân chinh chiến sa trường, nhất định thể lập nên sự nghiệp, nhất định thể trở thành đại tướng quân oai phong lẫm liệt."

 

" , Vệ tướng quân khi công hạ Dương Châu, giống hành vi cướp bóc của Trung Sơn Vương, ngài hạ quân lệnh, cho phép tướng sĩ quấy nhiễu dân chúng, càng cho phép tướng sĩ lấy của dân một đồng một hào, hủy bỏ thu thuế nặng ở Dương Châu, thật sự là một vị minh quân vì nước vì dân, theo thấy, thiên hạ hiện nay đang thiếu những minh quân như Vệ tướng quân."

 

Tiết Khoáng giật vội vàng che miệng Tiết Nhiên , "Đại ca, nhỏ giọng chút, đây là ở Lư Châu, nếu khác thấy, sống nữa ?"

 

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

Tiết Nhạn chăm chú Tiết Nhiên kể về những việc của Vệ Lăng, đột nhiên hỏi một câu: "Đại ca ở trướng Vệ tướng quân, từng thấy dung mạo thật sự của Vệ tướng quân ?"

 

Tiết Nhiên lắc đầu, "Chưa từng thấy ngài tháo chiếc mặt nạ bạc xuống. Tuy Vệ tướng quân vẻ phóng khoáng, câu nệ, nhưng chỉ tiếp xúc với ngài mới tính tình ngài lạnh lùng, chỉ cho một Hoa Thường hầu hạ bên cạnh, cho phép khác đến gần."

 

"Hoa Thường?"

 

Tiết Nhạn nhớ tới ở Ninh Vương phủ, Hoắc Ngọc chỉ cho phép Chu Toàn hầu hạ bên cạnh, hạ nhân trong phủ cũng đa phần là nam, lời đồn Hoắc Ngọc gần nữ sắc. Nàng cũng từng thấy bên cạnh xuất hiện nữ nhân nào.

 

Tiết Nhiên gật đầu : " , Vệ tướng quân chỉ tin tưởng một Hoa Thường, cũng chỉ để một Hoa Thường hầu hạ. E rằng chỉ Hoa Thường cô nương mới Vệ tướng quân rốt cuộc trông như thế nào, chúng từng lén lút bàn tán, e rằng là vì Vệ tướng quân dung mạo quá tuấn tú, cho nên mới luôn dùng mặt nạ che khuất khuôn mặt. Tránh khinh thường chiến trường, coi là tiểu bạch kiểm."

 

"Như xem nữ tử tên Hoa Thường hẳn là quan trọng đối với Vệ Lăng?"

 

Tiết Nhạn cảm thấy trong lòng chua xót khó tả, tuy nàng vẫn chắc chắn Vệ Lăng chính là Hoắc Ngọc, nhưng nàng luôn cảm thấy khi thấy nọ một loại cảm giác quen thuộc khó tả.

 

Đột nhiên, một tiếng gõ cửa truyền đến.

 

"Nhạn Nhi , mang cho bánh Đậu Xanh Đường của Tín Phong Trai, do đích Lưu sư phó , là loại bánh mà thích ăn nhất."

 

Tiết Nhạn thấp giọng dặn dò: "Đại ca ca, chuyện trướng Vệ tướng quân với bất kỳ ai, hiện giờ Lư Châu là địa bàn của Trung Sơn Vương, để tránh đêm dài lắm mộng, đại ca ca vẫn nên khiêm tốn hành sự, cẩn thận vẫn là thượng sách."

 

Tiết Khoáng thấy giọng của Hứa Viễn Chu, khỏi nhíu mày, "Muộn thế còn dám đến phòng , bảo ngay."

 

Tiết Nhạn ngăn Tiết Khoáng , "Dù Viễn Chu ca ca cũng là nghĩa của , là của nghĩa phụ, tam ca ca cũng nên khách khí với một chút, đừng nghĩa phụ khó xử."

 

"Được , nể mặt , so đo với . thấy thấy phiền, đây. Muội cũng sớm đuổi ."

 

Tiết Nhạn gật đầu, vội vàng mở cửa cho Hứa Viễn Chu, "Muộn thế , còn phiền Viễn Chu ca ca mua bánh cho ."

 

Hứa Viễn Chu đặt hộp thức ăn xuống, chào hỏi Tiết Khoáng và Tiết Nhiên: "Trùng hợp ghê, hai vị Tiết đều ở đây !"

 

Tiết Khoáng thấy Hứa Viễn Chu liền nhíu mày, "Nhớ những lời với ngươi, nếu ngươi còn dám ý đồ gì, nhất định sẽ tha cho ngươi."

 

Hắn dìu Tiết Nhiên khỏi phòng.

 

Thấy Tiết Nhiên bước chân loạng choạng, Hứa Viễn Chu nghi hoặc Tiết Nhiên, "Tiết đại ca đây là?"

 

Tiết Nhạn : "Làm Viễn Chu ca ca chê , đại ca ca và tam ca ca uống nhiều, say đến mức cũng vững."

 

Lại nháy mắt với Tiết Khoáng, Tiết Khoáng cố ý lớn: "Đại ca, chúng tối nay say về!"

 

Tiết Nhạn động tác mời với Hứa Viễn Chu, "Viễn Chu ca ca, mời ."

 

"Được." Hứa Viễn Chu đặt bánh ngọt trong hộp thức ăn lên bàn, "Nhạn Nhi nếm thử một miếng xem."

 

Tiết Nhạn lấy một miếng bánh cắn một miếng, "Quả nhiên ngon. Vẫn là hương vị quen thuộc năm xưa."

 

Hứa Viễn Chu : "Ta nghĩa phụ Nhạn Nhi thích ăn bánh của Lưu sư phó ở Tín Phong Trai, nhưng Lưu sư phó về quê nhiều năm, còn bánh nữa, may là tháng , Lưu sư phó dẫn cháu gái đến thăm , liền thử vận may, may mà Lưu sư phó cuối cùng cũng đồng ý thêm một hộp Đậu Xanh Đường."

 

"Viễn Chu ca ca lòng ."

Loading...