Tướng công nhà tỷ tỷ - Chương 90 (2)

Cập nhật lúc: 2025-03-29 15:39:20
Lượt xem: 108

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng ẩn náu bên cạnh Lục Tiêu, âm thầm truyền tin tức cho Tiết Nhạn. Để tự bảo vệ , nàng vốn định điều chế một ít hương phấn dùng lên Lục Tiêu, nhưng Lục Tiêu dùng đến, nàng liền đưa hương phấn cho Tiết Nhạn, Hoắc Ngọc mê man.

 

Nàng đỡ Hoắc Ngọc lên xe ngựa, vội vàng rời khỏi hoàng cung. Tuy Thanh Ương c.h.ế.t, manh mối về giải dược đứt đoạn, nhưng Thất Hồn thảo mọc ở Vân Nam, mà Thanh Ương là mật thám Bắc Địch, lẽ một chuyến đến Vân Nam hoặc Bắc Địch thể tìm giải dược. Hơn nữa, nàng còn Vân Nê phường, vẫn là phường chủ của phường hội lớn nhất kinh thành, những thương nhân buôn bán khắp nơi, qua nhiều vùng đất, từng về độc Thất Hồn thảo, thể tìm manh mối về giải dược.

 

Lục Tiêu nhốt trong quan tài đá, khí ngày càng loãng, sắp nghẹt thở đến nơi, mặt đỏ tía, điên cuồng dùng móng tay cào cấu nắp quan tài, đột nhiên dùng hết sức lực đập quan tài.

 

Còn Triệu phi Lục Tiêu đánh ngất xỉu cũng tỉnh , nàng nhân đêm tối trốn ngoài, nhưng khắp nơi đều là của Hàn Thế Chiêu. Hàn Thế Chiêu là của Nguyệt phi, lúc Nguyệt phi còn sống, nàng và Nguyệt phi tranh đấu gay gắt, giờ Nguyệt phi c.h.ế.t, Hàn Thế Chiêu nhất định sẽ gây khó dễ cho nàng .

 

Nàng trốn khỏi hoàng cung, nhưng khắp nơi đều là cấm vệ quân canh phòng nghiêm nghiêm. Nàng trốn đông núp tây, từ lúc nào chạy đến địa cung, thấy tiếng động phát từ quan tài đá, nàng kinh hãi tột độ, sợ hãi đầu bỏ chạy, nhưng ngờ đột nhiên bên trong quan tài đá phát một tiếng động trầm đục, giống như lấy đầu đập mạnh quan tài.

 

Nàng tiếng động đó dọa cho ngã lăn đất, đầu cũng vô tình đập nắp quan tài, nắp quan tài bật , từ khe hở đó, đột nhiên một bàn tay bê bết m.á.u thò , Triệu phi sợ hãi hét lên.

 

Quan tài đá dịch chuyển, từ bên trong bò , thấy tiếng bước chân phía , Triệu phi sợ đến mức hai chân run rẩy, mềm nhũn, đến bước chân cũng khó nhọc.

 

Thấy nàng sắp hét lên, Lục Tiêu vội vàng bịt miệng nàng , ghé sát tai nàng : "Triệu đại tiểu thư, quý nhân quên, sống quen những ngày tháng nhung lụa trong cung, quên mất thiếu niên ốm yếu ngươi ức h.i.ế.p trong Triệu phủ năm xưa ?"

 

Không lâu khi tỷ tỷ gả cho Triệu Khiêm, nhà họ Lục sa sút, liền đến kinh thành nương nhờ tỷ tỷ, Triệu phủ. Lần đầu tiên thấy đại tiểu thư Triệu gia, dung mạo tựa như tiên nữ, Lục Tiêu liền mê hoặc, gặp yêu Triệu Thư, mỗi ngày đều tìm cơ hội gặp nàng , nhưng đó là khởi đầu của cơn ác mộng.

 

Triệu Thư sai bắt , đánh đến gần c.h.ế.t, nhốt trong nhà kho một tháng, mỗi ngày đều lôi mặt Triệu Thư đánh đập một trận. Nói tỷ tỷ mắc bệnh lao, tỷ bọn họ đều là những kẻ xúi quẩy. Thị nữ bên cạnh Triệu Thư còn mỉa mai , kẻ thấp hèn như mà cũng dám mơ tưởng đến đại tiểu thư dòng chính của Triệu phủ.

 

Triệu Thư còn ép thư, giả mạo rời khỏi phủ.

 

Cho đến , Triệu Thư cung, trở thành Triệu tiệp dư, cũng tìm cơ hội trốn ngoài.

 

Sau đó, khổ luyện võ công, tìm cơ hội cung việc, nào ngờ oan gia ngõ hẹp, gặp Triệu Thư.

 

Triệu Thư mỗi Hoàng đế trách mắng, đều trút giận lên , thậm chí còn dùng sắt nung đỏ dí .

 

Sau đó, thật sự thể chịu đựng nữa, liền định nhảy xuống hồ t.ự v.ẫ.n, may mà Tạ Huyền cứu , dùng quan hệ để điều khỏi hoàng cung, đưa quân doanh.

 

Hắn liều mạng lập công, trở nên nổi bật, trả thù tất cả những khổ cực mà chịu đựng.

 

Hắn còn nhớ rõ rốt cuộc bao nhiêu vết thương, thương nặng nhất, hai chân và bụng của mười một nhát dao, suýt chút nữa thì mất mạng.

 

"Ta kết cục bi thảm như ngày hôm nay đều là nhờ Triệu đại tiểu thư ban tặng... Triệu đại tiểu thư sống quen những ngày tháng an nhàn sung sướng, quên mất cố nhân."

 

Triệu phi sợ hãi đến mức run rẩy, thể cử động: "Ngươi là Lục Tiêu. Là tên tiểu tử năm xưa..."

 

"Triệu Thư." Lục Tiêu quát lớn.

 

Tiếng quát giận dữ đó khiến Triệu Thư sợ hãi bật . "Ngươi rốt cuộc gì?"

 

Lục Tiêu lạnh: "Trò chơi vui ? Hay là chúng chơi thêm một trò nữa?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuong-cong-nha-ty-ty/chuong-90-2.html.]

Triệu phi sợ hãi quỳ xuống mặt : "Van cầu ngươi, tha cho . Năm xưa là sai ."

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

 

"Giờ ngươi mới xin là quá muộn ? vẫn nghĩ cách nào để hành hạ ngươi, chờ nghĩ xong sẽ dùng hết những thủ đoạn tra tấn đó lên ngươi."

 

Hiện giờ nghĩ cách rời khỏi hoàng cung .

 

Hắn đánh ngất những cung nữ, thái giám đang việc ở Tử Thần cung, cho Triệu phi đồ cung nữ, tránh khỏi sự tuần tra của cấm vệ quân, lẻn Minh Châu cung nơi Triệu phi ở.

 

Xe ngựa dừng cửa Vương phủ. Vì Hoắc Ngọc bất cứ lúc nào cũng thể phát cuồng g.i.ế.t , Tiết Nhạn chỉ đành sai dùng dây xích trói .

 

Khi tỉnh dậy, thấy trói, càng thêm điên cuồng, giận dữ.

 

Tiết Nhạn vẫn dịu dàng chuyện với , kể cho những chuyện của hai , hy vọng thể nhân cơ hội đánh thức .

 

Nàng ôm , hôn , hy vọng thể xoa dịu sự bất an trong lòng , giúp nhanh chóng bình tĩnh .

 

Hoắc Ngọc dây xích trói buộc, cơn điên phát tác, khống chế bản , liều mạng giật mạnh dây xích, phát tiếng gầm gừ giận dữ, khi Tiết Nhạn cố gắng an ủi, đến gần , đột nhiên phát cuồng cắn cánh tay nàng.

 

Tiết Nhạn cắn răng chịu đựng cơn đau, nhưng vẫn ôm chặt , đầu tựa cổ nàng, khi ngửi thấy mùi hương Tiết Nhạn, thể dần dần thả lỏng, buông lỏng hàm răng, ngây nàng, đó nhíu mày, mắt đỏ hoe, quát lớn: "Cút!"

 

Tiết Nhạn cũng đỏ hoe mắt, nước mắt rơi xuống: "Hoắc lang, nhận , đúng ?"

 

khi Tiết Nhạn gần, ôm , liên tục lùi về phía , lùi đến tận góc tường, hung hăng cắn cánh tay , cho đến khi m.á.u me đầm đìa, như xé rách một miếng thịt.

 

Tiết Nhạn càng thêm đau lòng: "Chàng cắn ! Đừng hại chính , sợ đau, thật sự sợ đau."

 

Hoắc Ngọc lắc đầu nguầy nguậy, lưng , nàng nữa: "Ngươi cút , cút ngoài, thấy ngươi nữa!"

 

Thấy tự hại bản nhưng nỡ nàng thương, Tiết Nhạn cuối cùng nhịn nữa, nước mắt tuôn rơi. Hắn quá khổ , bên cạnh đều còn, trở nên như thế .

 

Đáng lẽ bọn họ nên cử hành hôn lễ, ân ái sống hết quãng đời còn , nhưng trúng độc, dẫn đến phát cuồng.

 

Ông trời bất công như , tại để chịu đựng bao nhiêu đau khổ.

 

Tiết Nhạn nức nở thành tiếng.

 

Hoa Thường và Tân Vinh ngoài cửa, thấy động tĩnh bên trong ngừng thở dài, Chu Toàn thì nức nở: "Vương gia cả đời quá khổ , từ nhỏ vứt bỏ trong lãnh cung, Hoàng thượng đoái hoài gì đến ngài , mười bốn tuổi trưởng chiến trường, gánh chịu những điều nên gánh chịu ở cái tuổi đó. Ngài coi Hoàng thái tử và Nguyệt phi nương nương như ruột thịt, dốc hết sức lực bảo vệ những bảo vệ. giờ đều rời bỏ ngài , Vương gia trúng độc Thất Hồn thảo, thần trí còn minh mẫn, trở nên như thế , tại ông trời tàn nhẫn cướp những bên cạnh ngài , cướp tất cả thứ."

 

Ngôn Quan chống gậy tới, thấy động tĩnh trong phòng, khi cứu khỏi sòng bạc lòng đất, tĩnh dưỡng hơn nửa năm, bây giờ mới thể chống gậy miễn cưỡng xuống giường , coi như cũng nhặt một mạng.

 

Hắn lo lắng hỏi: "Hoa bá bá về Điệp Ảnh cốc ?"

 

Hoa Thường lắc đầu: "Sư phụ, sư nương mỗi năm lúc đều du sơn ngoạn thủy, chắc đến mùa xuân năm mới về Điệp Ảnh cốc."

Loading...