Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 118: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:44:50
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu Hắc nhập kinh
Cánh tay Mặc Quân Hành siết chặt thêm vài phần, giọng vang lên bên tai nàng, “Doanh Doanh, Doanh Doanh.”
Hắn một tiếng một tiếng gọi tên nàng, lòng Hạ Gia Lam như lấp đầy bởi thứ gì đó. Rất lâu , hai trong căn phòng tối om, tay nắm chặt lấy , thật là Mặc Quân Hành cố ý mạnh mẽ nắm lấy tay Hạ Gia Lam.
“Hiện tại tình hình thế nào?”
Mặc Quân Hành chẳng hề để tâm, giả vờ ung dung , “Không , đều an . Trong núi, chậm nhất sáng mai là thể nhận tin tức. Đại hoàng tử công khai tay, nhất định kinh thành biến cố .”
Hạ Gia Lam nghiêng đầu , “Tình huống xem , Đại hoàng tử còn kiêng dè binh lực của ngươi nữa, tức là cách đối phó với ngươi . Tiểu Hắc, ngươi nên một chuyến ?”
Mèo con Kute
Mặc Quân Hành gật đầu, “Ta thể một chuyến kinh thành, Doanh Doanh, chỉ là ......” Lần sẽ bao lâu.
Hạ Gia Lam thông minh đến nhường nào, nàng đương nhiên ý của , nhưng nàng tỉnh táo. Triều đại lẽ những sống cả đời rụt rè nhút nhát, nhưng phần lớn ân oán gia tộc, thù hận quốc gia, ai thể rõ ràng đây?
Mặc Quân Hành sở dĩ thể trở thành thủ lĩnh ba mươi vạn đại quân, Định Bắc Đại tướng quân của Đại Chu, tự nhiên chỗ hơn của . Hạ Gia Lam cũng vì tình riêng nam nữ mà mặc kệ tất thảy .
“Không , ngươi cứ việc của , nhưng nhất định hứa với , thương.” Nàng cúi đầu, trong lòng thầm bổ sung một câu, ngươi nhất đừng thương, dù thương, cũng trong phạm vi thể chữa trị.
Sự quan tâm đột ngột của Mặc Quân Hành khiến lòng khẽ rung động, bất chấp tất cả nghiêng ôm Hạ Gia Lam lòng, “Ta thích ngươi, thích, thích.”
Hạ Gia Lam ép buộc ngả lòng , sợ đụng vết thương của , nhưng cũng tham luyến mùi hương khiến nàng say đắm. Nàng giơ tay, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng .
“Ta .”
Hạ Gia Lam trong lòng cảm thán, xem tuồng kịch quả là ít, nếu thì Hạ Gia Lam tuyệt đối tay nên đặt ở .
Đêm hôm đó, Mặc Quân Hành nhiều chuyện kinh thành, ý để nàng hiểu rõ về . Đến nửa đêm, Hạ Gia Lam mê man dựa Mặc Quân Hành mà . Mặc Quân Hành vòng tay ôm vai nàng, để nàng cứ thế dựa mà ngủ.
Mãi đến khi bên ngoài cửa sổ tiếng động: “Đại tướng quân, tin tức.”
Mặc Quân Hành mới lưu luyến bế Hạ Gia Lam đặt lên giường, đắp chăn cẩn thận cho nàng, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán nàng, đó mới xoay khẽ khàng rời .
Trần Dư ẩn trong bóng tối, Mặc Quân Hành tiến gần: “Tình hình ?”
“Đại tướng quân, tin tức từ kinh thành truyền đến, Đại hoàng tử dường như nắm giữ triều chính, cực kỳ kiêu ngạo. Còn tin tức từ Bắc địa lọt tai Đại hoàng tử, cho rằng Đại tướng quân hề chuyện , nên ngang nhiên truy nã Lục hoàng tử khắp nơi.”
Mặc Quân Hành nhếch mép lạnh: “Đây chính là ức h.i.ế.p Chu nhi còn nhỏ tuổi, mà đang ở tận Bắc địa.”
“Rất , nếu như , bản tướng quân sẽ đích đến kinh thành diện kiến Ngụy Ngôn Kiêu một phen.”
Mặc Quân Hành vận y phục đen, hòa màn đêm tĩnh mịch của Vĩnh Định thôn: “Trần Dư, Bắc địa bên hãy để Lão Nhị sắp xếp thỏa, kinh thành bên hãy đẩy nhanh việc thu thập chứng cứ phạm tội. Ngụy Ngôn Kiêu khó bề động đến, nhưng tả phụ hữu bật của thì chắc.”
“Lão Ngũ.” Hắn gọi một tiếng về phía bóng tối, Lão Ngũ đáp lời bước , cung kính cúi .
“Chu nhi và U U nhất định bảo hộ, qua năm mới, bản tướng quân sẽ đích đến đón chúng về.”
Lão Ngũ lĩnh mệnh rời , cũng cất bước, một nữa xoay phòng Hạ Gia Lam, để cho Trần Dư một câu: “Thu dọn đồ đạc, một canh giờ khởi hành.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-118.html.]
Hắn ở bên Hạ Gia Lam thêm canh giờ cuối cùng , dù nàng ngủ say cũng , thích cả dáng vẻ nàng đang say ngủ.
Tục ngữ , trộm nửa ngày nhàn rỗi. Hắn vì thương mà ở Vĩnh Định thôn ít thời gian, nhưng giờ đây rời để đến kinh thành. Có việc , cho phép suy nghĩ lung tung, nhưng sâu thẳm trong lòng, hề rời xa .
Hắn dịu dàng cô gái dung nhan an tĩnh đang ngủ giường: “Yên tâm, sẽ xử lý chuyện, đón nàng trở về.”
Ngày hôm , khi Hạ Gia Lam tỉnh dậy, trời sáng rõ, trong phòng ai, dường như những chuyện đêm qua chỉ là một giấc mộng. Nàng bước khỏi phòng, Ngụy Cẩn Chu đang luyện quyền trong sân, tiếng liền vội vã chạy .
Hạ Gia Lam Ngụy Cẩn Chu mà thấy Mặc Quân Hành, lòng chợt đau nhói: “Cha con...”
Ngụy Cẩn Chu là một tiểu quỷ tinh ranh, thấy vẻ mặt Hạ Gia Lam liền đáp: “Cha việc ngoài . Nương là nỡ xa cha ạ?”
Hạ Gia Lam để tâm đến lời trêu chọc của Ngụy Cẩn Chu, bỏ qua một tia thoải mái và cảm giác trống rỗng trong lòng, nàng xoay thắp một nén hương cho Bồ Tát bắt đầu chuẩn bữa sáng.
Giờ trong nhà chỉ còn nàng và Ngụy Cẩn Chu, đương nhiên còn hai ám vệ ẩn . Mấy bọn họ đều dùng bữa sáng trong phòng, vì ám vệ cùng ăn, Hạ Gia Lam liền còn dùng bữa ở sân nữa, dù thì quá dễ gây chú ý.
Mấy mới bắt đầu dùng bữa, bên ngoài cửa vọng tiếng : “Gia Lam, con ở nhà ?”
Là tiếng của Chu Đại Miêu. Hạ Gia Lam còn kịp hành động, Lão Lục kín đáo đặt bát đũa xuống, ngước mắt ngoài cửa.
“Có đây, Đại Miêu tỷ, mau .”
Chu Đại Miêu bước gần, sắc mặt vẫn còn tái nhợt, nhưng trông trạng thái hơn nhiều, chắc hẳn là còn đáng ngại. Hạ Gia Lam dậy định mời nàng dùng bữa, Chu Đại Miêu hai đàn ông bàn, từ chối, ăn .
Tay nàng xách một cái giỏ, nàng đến để đưa bánh cho Hạ Gia Lam. Nàng nhớ Hạ Gia Lam thích ăn bánh do nương nàng , nên Hạ Gia Lam cứu nàng, nàng cảm tạ thế nào, chỉ đành nhờ nương nàng nướng một giỏ bánh mang đến.
Chỉ là nghiêng đầu thấy vết thương mặt Lão Lục, lòng nàng chợt nóng vội, quản gì khác mà buột miệng hỏi: “Lục ca, thương ?”
Lão Lục theo bản năng sờ lên mặt, đau: “Cái ... cái cẩn thận va thôi.”
“Đâu , Đại Miêu tỷ, Lão Lục là vì bảo vệ mà đ.á.n.h đấy. Hôm qua ở trấn gặp đám lưu manh, y thương khắp , uống t.h.u.ố.c mãi mà đỡ.” Hạ Gia Lam ở phía Chu Đại Miêu chút nể nang vạch trần Lão Lục.
Lão Lục liếc nụ nơi khóe môi Hạ Gia Lam, mặt liền đỏ bừng: “Cô nương, nghiêm trọng như nàng .”
Lão Ngũ và Ngụy Cẩn Chu liếc , im lặng ăn cơm tham gia lời nào. Chu Đại Miêu vết thương của , lòng nóng vội nhưng gì , một là nàng lập trường để quan tâm . Hai là y thuật của Hạ Gia Lam xuất chúng, chắc chắn sẽ kê t.h.u.ố.c cho .
Hạ Gia Lam nhấc một túi gạo tinh từ tượng Bồ Tát lên: “Lão Lục, Đại Miêu tỷ mang đến ít bánh, giúp mang một ít gạo qua đó. Đại Miêu tỷ mới giải độc, nhất nên ít việc nặng.”
Lão Lục liền bật dậy: “Dạ, cô nương.”
Chu Đại Miêu cứ thế ngây dậy, bước nhanh đến nhận lấy túi gạo, đầu Chu Đại Miêu, Chu Đại Miêu vội vàng cúi đầu, từng lúc nào ngượng ngùng bối rối đến .
Hạ Gia Lam hai rời , nàng dùng khuỷu tay huých nhẹ Ngụy Cẩn Chu một cái: “Thế nào, lợi hại lắm đúng ? Ta thấy tiềm chất Nguyệt Lão đấy.”
Nói xong, nàng vui vẻ húp một ngụm cháo.
Ngụy Cẩn Chu nụ trở gương mặt nàng, rằng tâm trạng buồn bã vì cha rời buổi sáng chắc hẳn hơn .