Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 13: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:42:51
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thật khó tin

 

Hạ Gia Lam đầu nở nụ , “Này, như mới đúng chứ, Tiểu Hắc.”

 

Có lẽ nụ của nàng quá sức lay động lòng , Mặc Quân Hành khẽ nhếch khóe môi “Ừm” một tiếng. Hạ Gia Lam như phát hiện tân lục địa, “Ngươi ư?”

 

Mặc Quân Hành lập tức thu khóe môi, y ? Y ư? Tỷ tỷ từ khi hiểu chuyện đến giờ từng thấy y bao giờ.

 

“Cười tiếp chứ, nữa? Ngươi lên đó.”

 

Mặc Quân Hành mím chặt môi, dường như đối đầu với Hạ Gia Lam, cứ nhất định cho nàng xem. Hạ Gia Lam cảm thán, đưa cho Tiểu Hắc một bát “canh gà độc” đêm khuya, “Người mà, tươi thường xuyên thì vận may tự nhiên sẽ đến, ngươi một nụ trẻ mười tuổi ?”

 

bên cạnh quả là tồi, cứ thế canh gà nấu xong , mặc dù chỉ một Hạ Gia Lam luyên thuyên ngừng. điều đó hề ảnh hưởng đến tâm trạng của Hạ Gia Lam, xem việc đưa về là đúng đắn.

 

Trong miếu đổ nát phảng phất mùi canh gà thơm lừng, Hạ Gia Lam nuốt nước bọt ừng ực. Nàng để ý, thực Mặc Quân Hành xa phía nàng cũng đang âm thầm nuốt nước bọt. Y chắc hẳn hơn mười ngày ăn một miếng đồ nóng nào , càng đừng đến một bát canh nóng.

 

Hạ Gia Lam múc cho y một bát, “Đến nếm thử xem, thêm những thứ đó.” Nhân sâm đào đó, vì dụng cụ tiện tay nên ít rễ đứt, vì nàng dùng chúng để hầm canh. Dù thì cũng giá trị d.ư.ợ.c liệu mà.

 

Mặc Quân Hành vươn tay đón lấy, “Đa tạ Hạ…”

 

“Nuốt ngược !” Ánh mắt Hạ Gia Lam chợt sắc lạnh.

 

“Đa tạ Du Du.” Hạ Gia Lam chỉnh sửa cách xưng hô của nào đó, lúc mới hài lòng múc cho .

 

“Tiểu Hắc, ngươi là trong giang hồ ư?”

 

Mặc Quân Hành lén lút đ.á.n.h giá nàng một cách kín đáo, thấy nàng chỉ là đang trò chuyện bình thường, y nuốt miếng thịt gà trong miệng, “Phải.” Thân phận của y hiện giờ nhạy cảm. Không thể để khác , nếu thể sẽ mang họa cho và những trong thôn.

 

Hạ Gia Lam bày vẻ mặt quả nhiên là , “Vậy ngươi võ nghệ cao cường , ngươi một cơ bắp rắn chắc như .” Nói xong, nàng nuốt một ngụm nước bọt.

Mèo con Kute

 

Ơ… tuyệt đối là vì thèm canh gà thôi mà.

 

Mặc Quân Hành dịch m.ô.n.g nhích vị trí, võ nghệ thứ y nên coi là cao cường , “Coi như …”

 

“Vậy ngươi vẫn thương? Thật khó tin!” Hạ Gia Lam nhớ hình tượng đại hiệp trong phim truyền hình, đó là đao kiếm xuất ắt mất mạng.

 

Mặc Quân Hành khẽ cúi đầu, y trả lời thế nào, dù thì tài cũng lúc vấp ngã mà, ?

 

Uống xong canh gà, Hạ Gia Lam rót t.h.u.ố.c cho Mặc Quân Hành, khi đưa qua một nữa nàng hỏi, “Ngươi sẽ trả tiền t.h.u.ố.c cho đúng ?”

 

Mặc Quân Hành ngẩn , lập tức gật đầu. Y đường đường là Đại tướng quân mà bỏ chạy ư? Số tiền t.h.u.ố.c đáng là bao , y trả nổi ư? Mặc dù hiện giờ quả thật y trả nổi.

 

“Ngươi chắc chắn sẽ hơn một chút là cao chạy xa bay chứ?”

 

Mặc Quân Hành cảm thấy nhiều năm qua y chắc chắn thoái hóa ngôn ngữ, bởi vì vài lời cô nương y hiểu, cũng vì thổ ngữ , y nghi hoặc mở miệng, “Cao chạy xa bay?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-13.html.]

 

Hạ Gia Lam ho khan một tiếng, quá để ý cổ đại hiểu lời nàng . "Ừm... chính là bỏ trốn, ngươi sẽ bỏ trốn chứ."

 

Mặc Quân Hành cảnh cáo sắp bùng nổ trong mắt cô gái mặt. Nếu dám hé răng nửa lời về việc bỏ trốn, thứ chờ đợi chắc chắn sẽ là nắm đ.ấ.m của cô gái , cái nắm đ.ấ.m sức mạnh tựa trâu, đây từng một quyền đ.á.n.h cho thổ huyết.

 

"Hiện tại một xu dính túi, trọng thương. Nói báo đáp cô nương lúc quả thực chút sáo rỗng. Tuy nhiên, bên chỉ thanh kiếm . Nếu cô nương chê, xin hãy nhận lấy. Chờ khi bình phục, sẽ mang ngân lượng đến chuộc , như ?"

 

Hạ Gia Lam thanh bảo kiếm hoa văn phức tạp mắt, kiếm còn treo một miếng ngọc bội. Nàng dù hiểu cách thưởng thức, nhưng ở thời cổ đại tuyệt đối sẽ ngọc nhân tạo đá hoa cương, nên cách khác, miếng ngọc bội kiếm thể đáng tiền.

 

Hạ Gia Lam chút nghĩ ngợi liền nhận lấy. "Nhất ngôn cửu đỉnh, ngươi lành lặn thì mang tiền đến chuộc."

 

"Ta thấy vết thương của ngươi quá nghiêm trọng. Nếu ngươi lời , uống t.h.u.ố.c của , thì đầy một tháng ngươi nhất định sẽ kiện bộ như phi. Vậy nên, lấy thời hạn một tháng. Sau một tháng, nếu ngươi thể trả tiền cho , thanh bảo kiếm chỉ thuộc về mà ngươi còn bồi thường phí tổn thất tinh thần, phí chăm sóc, và cả phí ăn ở trong thời gian của ngươi nữa."

 

Hạ Gia Lam hề cảm thấy đang "sư tử há mồm". Dẫu , sinh mệnh con , tiền bạc vẻ đáng kể. trong mắt Hạ Gia Lam, tiền bạc chính là thứ thể , là vật dụng thiết yếu cho những chuyến xa sinh hoạt hằng ngày.

 

Mặc Quân Hành cô gái mắt đang cầm bảo kiếm của mà hai mắt sáng rỡ, hề cảm thấy phản cảm. Hắn từ đến nay là ghét nhất những kẻ bám víu quyền thế, thích chiếm đoạt lợi lộc nhỏ ?

 

Hạ Gia Lam thấy gì, liền đặt bảo kiếm sang một bên. "Được , hợp tác thành, chúng là bạn . Mau uống t.h.u.ố.c , t.h.u.ố.c cho vết thương của ngươi."

 

Nói xong, nàng cúi xuống bên lửa bắt đầu loay hoay với các loại d.ư.ợ.c liệu, còn bảo kiếm của Tiểu Hắc thì đặt ở một góc xa , tùy tiện vứt chiếc chăn bông.

 

Hạ Gia Lam nhanh chuẩn xong t.h.u.ố.c trị thương. Chân của cũng cần thuốc, Hạ Gia Lam chút ngần ngại liền vén ống quần của Tiểu Hắc lên. Mặc Quân Hành đầu tiên sững sờ, ngay đó chân liền rụt về một chút, tránh né bàn tay Hạ Gia Lam đang đưa tới.

 

Hạ Gia Lam cầm một nắm t.h.u.ố.c dính nhớp trong tay, ngước mắt . Trong mắt sự kháng cự và một ý nghĩa mà Hạ Gia Lam thể hiểu . Hạ Gia Lam ngẫm nghĩ kỹ, thì cổ đại thực sự coi trọng chuyện nam nữ thụ thụ bất .

 

"Ngươi yên tâm, là y giả, mặt y giả phân biệt nam nữ. Huống hồ ngươi thương ở bắp chân, căn bản sẽ thấy gì khác ? Với , những gì bắp chân ngươi, cũng , sẽ nhiều ."

 

Lần đến lượt Tiểu Hắc sững sờ. Hắn ngờ cô gái thể thốt những lời đó một cách dễ dàng như , lẽ phong tục của thôn Vĩnh Định khác với kinh thành.

 

, khi Hạ Gia Lam nữa đưa tay tới, còn né tránh nữa. Hắn cô gái đang xổm bên cạnh . Để che khuất ánh lửa, thấy vết thương, Hạ Gia Lam nghiêng xổm bên cạnh .

 

Hạ Gia Lam nấu nước diếp cá để rửa vết thương cho , giờ đang dùng miếng vải sạch lau rửa tỉ mỉ những cặn t.h.u.ố.c còn sót vết thương của Tiểu Hắc.

 

Hạ Gia Lam khi việc cực kỳ nghiêm túc, hai mắt rời vết thương chân Tiểu Hắc. "Vết thương của ngươi hóa mủ , lát nữa sẽ đau. Ta ma phế tán thứ gì tương tự, ngươi ráng nhịn một chút."

 

Tiểu Hắc mái tóc đen dài buộc cao, tùy tiện dùng một dải vải buộc . Mỗi khi nàng cúi đầu, tóc trượt từ vai xuống, vướng víu.

 

Hạ Gia Lam hất mấy , cảm thấy vô cùng bực bội. Bỗng nhiên một bàn tay lớn vươn tới, nâng tóc nàng lên, cố gắng che khuất tầm và ánh sáng của Hạ Gia Lam.

 

Hạ Gia Lam ngẩng đầu mỉm nhẹ bày tỏ sự cảm ơn. Mặc dù là đang xử lý vết thương cho , Hạ Gia Lam vẫn cảm thấy bây giờ tóc còn vướng víu, động tác tay cũng nhanh nhẹn hơn.

 

Mặc Quân Hành cô gái nhẹ nhàng cẩn thận sạch vết thương cho , thậm chí còn dùng mảnh tre nhỏ khẽ khều phần thịt thối rữa miệng vết thương. Thành thật mà , đau nhưng vẫn thể chịu đựng .

 

Chỉ là mắt vẫn ngừng hiện lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Gia Lam lúc nãy và mái tóc đen nhánh mềm mượt đang trong tay lúc .

 

 

Loading...