Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 36: --- Nam nhân này sao lại anh tuấn đến thế!

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:43:15
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Gia Lam mới xách hai thùng nước trở về, liền thấy trong ngôi miếu đổ nát ồn ào náo nhiệt. Nàng bước nhanh hơn vài bước, đến gần thấy chú hai Hạ Nhị của đang mặt Chu Triều.

 

"Chu Triều, các ngươi động đến đất của thôn, đó là tù đấy! Các ngươi xây dựng rầm rộ thế , sẽ báo quan."

 

Chu Triều cũng phát chán với cái thái độ tham lam của nhà họ Hạ, "Hạ Nhị, đây là đất của Gia Lam, chúng cũng là do Gia Lam mời đến, ngươi chuyện cẩn thận một chút."

 

Ngô thị chịu nổi nữa, ngôi miếu đổ nát Hạ Gia Lam ở hai ngày thành của nàng, trong lòng lập tức ghen tỵ vô cùng. Bà kéo Hạ Nhị sang một bên, "Con nhỏ Hạ Gia Lam , cái con tiện nhân, dám tìm đàn ông hoang ngay mặt Bồ Tát, nó sống nữa ? Nó là một thiên sát cô tinh, đáng lẽ đuổi ..."

 

Từ phía vài , Hạ Gia Lam cất giọng lạnh băng: "Ngươi cứ một tiếng tiện nhân, một tiếng dâm phụ, là sống quá lâu ?"

 

Mặc Quân Hành vốn định cho gia đình một trận đòn, nhưng ngờ Hạ Gia Lam đến. Chu đại nương vội vàng tiến lên đón: "Gia Lam, đừng để ý đến bọn họ, hôm nay ngươi động thổ, nên cãi vã với cái nhà , may mắn ."

 

Ngô thị chính là nhắm ngày Hạ Gia Lam động thổ, nên mới đến gây rối. Theo cách mê tín của họ, ngày động thổ mà gây sự ồn ào, gặp chuyện may, thì cuộc sống sẽ gặp những điều thuận lợi.

 

Ngô thị hôm qua trở về suy nghĩ, bà thể để Hạ Gia Lam thoải mái sửa sang ngôi miếu đổ nát như , bèn lôi cả nhà đến gây rối. Còn Ngưu thị thì đang giao thiệp với nhà họ Chu để cho Chu Nhị Cẩu cưới Hạ Như Hoa, nên vắng mặt trong vụ gây rối hôm nay.

 

Hạ Gia Lam chầm chậm đặt xô nước trong tay xuống, còn liếc món rau đang xào trong nồi. Thơm quá, nàng cũng thấy đói .

 

"Đại nương, nên nấu sớm một chút ? Hôm nay là ngày đầu tiên, chúng ăn bữa trưa sớm một chút."

 

Chu đại nương tưởng Hạ Gia Lam để ý đến nhà họ Hạ, bèn cùng Ngô Hà với vẻ mặt vui bắt đầu bận rộn.

 

Hạ Gia Lam Chu Triều và những phía dừng tay, "Chư vị, phiền nhanh tay một chút. Làm xong việc trong tay thì nghỉ ngơi một lát nhé, bữa trưa hôm nay chúng định ăn sớm một chút."

 

Chu Triều ánh mắt kiên định của Hạ Gia Lam, giơ tay hiệu bắt đầu việc. Y lo lắng Hạ Gia Lam một cái, "Gia Lam, việc ..."

 

"Chu đại ca đừng vội, các vị đều bắt đầu việc , việc của cũng đến, cũng bắt tay thôi." Vừa , nàng nhặt lấy cây gậy lớn bên cạnh, chậm rãi bước về phía nhà họ Hạ.

 

Ngô thị và Hạ Nhị từng đánh, thấy Hạ Gia Lam cầm gậy tới, giọng Ngô thị mang theo chút sợ hãi vang lên: "Hạ Gia Lam, là bà nội của ngươi, nếu ngươi dám động một chút, sẽ báo quan phủ kiện ngươi."

 

Hạ Gia Lam hề sợ hãi, ngược còn âm trầm: "Ngươi là bà nội của ? Ta đúng là gặp vận rủi tám đời mới gặp một bà như ngươi. Ngươi đúng là quen tự dắt vàng mặt , bà nội của Hạ Gia Lam , ngươi đúng là mặt dày."

 

Ngô thị đến mức á khẩu gì. Lúc , ít vây quanh, vốn dĩ chuyện Hạ Gia Lam tiền sửa sang ngôi miếu đổ nát đối với họ là một chuyện lạ lớn, nên từng đều kéo đến. Lúc nhà họ Hạ gây sự, chính là xem một màn kịch .

 

Hạ lão đầu chép miệng, "Hạ Gia Lam, mau chuyện tử tế với bà nội ngươi , giữa thanh thiên bạch nhật thế , thấy hổ ?"

 

Hạ Gia Lam đáp lời, xem lão già thể lời gì. Hạ lão đầu chép miệng một cái, "Bà nội ngươi giận, ngươi mau đưa hết tiền của ngươi đây, nhiều , hai mươi lạng là đủ , coi như mua chút đồ bồi bổ cho bà nội ngươi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-36-nam-nhan-nay-sao-lai-anh-tuan-den-the.html.]

Lời , chỉ Hạ Gia Lam mà tất cả những mặt đều cảm thấy nhà họ Hạ thật sự là hổ.

Mèo con Kute

 

Hạ Gia Lam lão già khiến ghê tởm nôn mửa , một chút khí khái của gia chủ cũng . Muốn mất mặt thì đừng chuyện mất mặt, "Hạ Gia Lam mặt mũi ? Mặt mũi Hạ Gia Lam đều cái nhà họ Hạ các ngươi cho mất hết . Hạ Gia Lam sợ gì chứ, một kẻ ở miếu đổ nát còn sợ mất mặt ? Một kẻ ăn bữa nay lo bữa mai thì mặt mũi quan trọng ? Muốn tiền , cũng , ngày nào các ngươi c.h.ế.t nhất định sẽ đốt nhiều một chút cho các ngươi."

 

Ý của nàng vốn là châm biếm nhà họ Hạ, nhưng Mặc Quân Hành xong đau lòng. Kiểu ngày tháng như e rằng đây nàng luôn trải qua. Nàng ở miếu đổ nát bao lâu y , nàng từng sống cuộc đời như thế nào y dám hỏi, bởi y sợ vô tình chạm nỗi đau trong lòng nàng.

 

Mặc Quân Hành bước đến gần Hạ Gia Lam, Ngụy Cẩn Chu cũng bên cạnh Hạ Gia Lam với vẻ mặt cau . Cây gậy gỗ trong tay Hạ Gia Lam Mặc Quân Hành lấy , Hạ Gia Lam chỉ thấy y lạnh giọng : "Ngôi miếu đổ nát mua , nếu ai đến gây rối, quản ngươi họ gì."

 

Hạ lão đầu đây từng Hạ Gia Lam tìm một nam nhân, ngờ là một kẻ què chân, hơn nữa còn vẻ nóng nảy nhỏ. "Cháu gái nhà họ Hạ , rõ ràng lai lịch theo ngươi, ngươi còn dám lời lớn? Ngươi tin là quan phủ đến sẽ bắt cả ngươi ?"

 

Hạ Gia Lam lời đó hận thể cho lão già mấy quyền, ngờ tay nàng khác nắm lấy. "Đại Chu luật pháp điều năm trăm sáu mươi mốt: Xâm phạm đất đai của khác, chiếu luật đ.á.n.h ba mươi đại bản. Gây rối trong nhà khác, chiếu luật đ.á.n.h năm mươi đại bản, và phạt ba mươi lạng bạc. Luật pháp điều bảy trăm chín mươi: Vô cớ đuổi trực hệ thuộc ngoài, hỏi han, trực tiếp ngục ba năm."

 

Hạ Gia Lam nam nhân đang đưa một bên mặt cho nàng, dù y chỉ mặc bộ quần áo vải thô, nhưng dáng vẻ y che chở nàng thực sự quá nam tính.

 

Nàng bất giác đến ngẩn , nam nhân thể tuấn đến thế!

 

Mặc Quân Hành thậm chí nhấc mí mắt, "Sao, hiểu ? Vậy thì các ngươi cứ báo quan , xem luật pháp Đại Chu liệu họ tuân theo ."

 

Ngô thị cùng vài khác đều khí thế của Mặc Quân Hành dọa cho choáng váng. Thực , chỉ nhà họ Hạ, ngay cả Ngô Hà và Chu đại nương bên cạnh cũng vị tướng công ít của nhà họ Hạ cho kinh ngạc.

 

Người thể tùy tiện luật pháp Đại Chu như , trong thôn họ . Họ luật pháp thực sự hữu dụng , nhưng quả thật hù dọa cả nhà họ Hạ. Nói cho cùng, họ đều là những nhà quê, kiến thức hạn hẹp, hiểu cũng ít ỏi đáng thương, đoán chừng thứ họ sợ nhất chính là gặp quan.

 

Ngô thị bỗng nhiên bật thành tiếng: “Hạ Gia Lam, ngươi xem nam nhân mà ngươi tìm, những chút sính lễ nào, còn bắt trưởng bối trong nhà gặp quan, thật là đại nghịch bất đạo! Mọi mau đến xem, đây chính là phu quân của Hạ Gia Lam đó!”

 

Hạ Gia Lam thể nhịn nữa, đoạt lấy cây côn trực tiếp xông đến mặt Ngô thị: “Câm ngay cái miệng thối tha của ngươi !” Ngô thị thấy cây côn phóng lớn ngay mắt, sợ hãi run rẩy.

 

“Từ hôm nay trở , , Hạ Gia Lam, tự nguyện thoát ly Hạ gia. Từ nay về , Hạ Gia Lam cùng Hạ gia các ngươi còn chút liên quan nào. Các ngươi mà còn dám đến gây sự, vẫn cứ đ.á.n.h tha. Phu quân của thế nào cần ngươi lắm mồm, thức thời thì mau cút !” Vừa dứt lời, cây côn sắp sửa giáng xuống.

 

Ngô thị vội vàng lùi , Hạ Gia Lam trực tiếp chĩa cây côn Hạ lão đầu: “Không mau cút , ngươi cũng nếm thử ?”

 

Hạ lão đầu định nhả ngụm khói t.h.u.ố.c khỏi miệng nuốt thẳng , thêm sự sợ hãi, liền ho sù sụ.

 

Hạ Gia Lam đuổi ba , như chuyện gì xảy , đỡ tay Mặc Quân Hành: “Tướng công, chúng về nghỉ ngơi .”

 

Một tiếng “tướng công” thành công khiến đôi mắt vốn lạnh băng của Mặc Quân Hành nhuộm lên một tầng ấm áp. Đôi chân vốn thể miễn cưỡng của lúc như gãy, những dùng sức mà còn thấy thừa thãi.

 

May mà Hạ Gia Lam giờ đây sức lực lớn, cho dù Mặc Quân Hành tâm ý dựa nàng cũng cảm thấy gì.

 

 

Loading...