Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 40: --- Ngươi Cứ Tự Sinh Tự Diệt Đi
Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:43:19
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai chạy nhỏ ngoài, Hạ Gia Lam xổm bên Mặc Quân Hành: “Nhìn xem, bao, cũng chơi .”
Hạ Gia Lam nhớ cảnh tượng khi còn bé về nhà bà nội ở thôn quê, cùng lũ bạn trong làng xuống sông mò cá, thực sự khiến nàng hoài niệm bao!
Mặc Quân Hành sự ngưỡng mộ trong mắt Hạ Gia Lam, bất giác hạ thấp giọng: “Lát nữa chúng cùng chứ?”
Hạ Gia Lam ngẩng đầu: “Chàng bắt ? Vậy tối nay chúng ăn cá nướng thế nào?”
Sự vui mừng của nàng rõ ràng, Mặc Quân Hành gật đầu, dịu dàng đáp: “Được, tùy nàng.”
Nam nhân , nữ nhân xổm, hai bốn mắt , nữ nhân tươi như hoa, nam nhân dịu dàng lưu luyến.
Cảnh tượng như thật , đối lập rõ rệt với những đang cặm cụi việc phía , tựa như một góc ấm áp hạnh phúc giữa chốn ồn ào.
Trần Dự với thể chật vật, mặt đầy râu ria đến thôn Tây, cẩn thận trốn trong bụi cây, thấy chính là cảnh tượng . Người mà theo gần mười năm, mà biểu cảm như thế, vẻ mặt đó là dịu dàng ? Tướng quân cũng ư?
Hắn vất vả lắm mới thoát khỏi truy binh đến Tây Trấn, tìm thấy tín hiệu Ngụy Cẩn Chu để , một đường truy tìm, nhưng khỏi thành đứt mất manh mối, sợ Ngụy Cẩn Chu g.i.ế.c, lòng nóng như lửa đốt.
Nói cũng là trời giúp, hai thôn dân rằng thôn Vĩnh Định một nam nhân tuấn tú, là kẻ què chân, còn Hạ Gia Lam chiếm tiện nghi, thật đáng tiếc, còn từng học tư thục, chút tiền nhỏ.
Hắn như quỷ thần xui khiến mà theo đến thôn Vĩnh Định, thấy phương vị, liền , Tướng quân chính là mất tích ở vùng , quả nhiên, tìm thấy Tướng quân, Tướng quân .
Đại trượng phu ngoài hai mươi tuổi lúc lập tức rưng rưng nước mắt, bởi vì Tướng quân và Lục hoàng tử đều ở đây, đều bình an vô sự. Câu của Ngụy Cẩn Chu “Bắt cá cho nương ăn” cũng thấy, nên hai họ vẫn , những thủ hạ bỏ mạng của cũng c.h.ế.t vô ích.
Nhìn mặt trời vẫn ngả về Tây, Trần Dự ẩn , bây giờ lúc thể lộ phận.
Hạ Gia Lam lật xong thuốc, dậy: “Đi, để xem vết thương của .”
Vừa , nàng liền đưa tay đỡ Mặc Quân Hành dậy. Mặc Quân Hành theo bản năng thu sức lực, cơ bản đều dựa Hạ Gia Lam. Mùi hương nàng thanh khiết, là một loại hương thảo d.ư.ợ.c khác, giống mùi đó, thích hơn.
Hai dìu đỡ về căn nhà tranh. Những đang việc đều xì xào bàn tán, hai tình cảm thật .
khoảnh khắc kế tiếp, cửa nhà tranh đẩy mạnh , Hạ Gia Lam lớn tiếng vang vọng: “Mặc Bạch, đồ vương bát đản nhà ngươi, ngươi cứ tự sinh tự diệt !”
Hạ Gia Lam giận đùng đùng , những việc đều ngẩn cả , còn tình cảm lắm mà.
Chỉ thấy phu quân nhà họ Hạ kéo lê chân vịn cửa, giọng nịnh nọt: “Uỵch uỵch, , hơn nhiều mà.”
Hạ Gia Lam trong sân đầu , trong mắt đầy phẫn nộ: “Lão nương thèm quản nữa, ngươi lãng phí của nhiều t.h.u.ố.c như , ngươi còn trả hết .”
“Uỵch uỵch...” Hạ Gia Lam tự nhiên thèm để ý, mà t.h.u.ố.c của . Vết thương ở chân của Mặc Quân Hành căn bản hề đỡ, vết thương ở bụng Hạ Gia Lam xem, nhưng nghĩ cũng , e là cũng chuyển biến hơn như cái chân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-40-nguoi-cu-tu-sinh-tu-diet-di.html.]
Hạ Gia Lam ghét nhất điều , bởi vì nó sẽ khiến nàng nghi ngờ y thuật của , chẳng lẽ tay nghề của nàng lạc hậu , đến một vết thương nhỏ cũng thể chữa khỏi ?
Hạ Gia Lam cầm lấy d.ư.ợ.c liệu bắt đầu nghiền, động tác tay nhanh gọn, xuống tay ác liệt, dường như d.ư.ợ.c liệu chính là Mặc Quân Hành , hận thể nghiền nát cả . Mặc Quân Hành nàng giận đùng đùng thuốc, khóe miệng khẽ cong lên nụ .
Hạ Gia Lam ngờ đầu thấy Mặc Quân Hành tựa cửa : “Mặc Bạch, cảnh cáo , mà còn trân trọng, thì cút .”
Mặc Quân Hành liền cúi đầu dám đối mặt với Hạ Gia Lam, chỉ sợ đuổi ngoài.
Hạ Gia Lam nhanh xong thuốc, khuôn mặt xinh giờ đây đầy vẻ lạnh lùng. Khi đến gần Mặc Quân Hành còn trừng mắt : “Vào , ch.ó cản đường chẳng lẽ ?”
Mặc Quân Hành vội vàng nhường đường, Hạ Gia Lam hai bước . Mặc Quân Hành kéo lê chân bước , giọng điệu của Hạ Gia Lam vẫn đầy giận dữ: “Cởi áo .”
Mặc Quân Hành tại chỗ tay chân nhanh nhẹn bắt đầu cởi áo: “Nằm xuống.”
Chàng theo, ngay đó y phục trong vén lên. Ánh mắt Mặc Quân Hành vẫn luôn cô gái động tác chẳng hề dịu dàng chút nào, thực sự chọc giận nàng .
“Sì...” Chàng còn nghĩ cách Hạ Gia Lam vui lòng, một trận đau đớn truyền đến từ bụng, trong cơn đau còn mang theo cảm giác nóng rát, kìm phát tiếng.
Hạ Gia Lam liếc một cái: “Biết đau ? Ta còn tưởng đồng da sắt thịt, đau đớn chứ.” Trong loại t.h.u.ố.c nàng thêm đủ lượng, duy chỉ thêm t.h.u.ố.c tê cục bộ, vì Mặc Quân Hành bây giờ giống như cưỡng ép sạch vết thương mà t.h.u.ố.c tê , Hạ Gia Lam còn thêm một vị cay thảo.
như tên gọi, vết thương sẽ cảm giác nóng rát, giống như cay . Loại t.h.u.ố.c khả năng lành vết thương cực mạnh, chỉ là khi sử dụng chịu chút khổ sở, nhưng tên vương bát đản như Tiểu Hắc , cho nếm mùi cũng chẳng gì sai, đúng là một chút cũng tôn trọng thành quả lao động của khác, xem phí y d.ư.ợ.c đòi thêm chút nữa .
Mặc Quân Hành vẫn luôn Hạ Gia Lam đang cúi đầu xử lý vết thương: “Uỵch uỵch, ... sai .”
Hạ Gia Lam ngẩng đầu, trực tiếp chuyển sang chân của Mặc Quân Hành, mạnh mẽ kéo ống quần lên: “Ngươi sai, sai là , nên nhặt ngươi về, đúng là tự tìm việc để , đúng là đồ thần kinh, đồ ngốc.”
Mặc Quân Hành nàng về như , đột nhiên vươn tay nắm lấy bàn tay đang chuẩn bôi t.h.u.ố.c cho của nàng: “Đừng về như , là sai, nàng đ.á.n.h .”
Mèo con Kute
Hạ Gia Lam lạnh một tiếng: “Sao, sống nữa ? Muốn c.h.ế.t trong tay ? Ta cho , sinh mạng trong tay Hạ Gia Lam , chỉ loại thể cứu sống, chứ loại do đích g.i.ế.c c.h.ế.t.”
Mặc Quân Hành gì đó, giọng Hạ Gia Lam trầm xuống: “Câm miệng! Tiền t.h.u.ố.c của ngươi trả gấp đôi cho , bởi vì ngươi lời thầy thuốc, mau chóng khỏe , khỏe thì trả tiền biến , từng thấy tên khốn kiếp nào quý trọng mạng sống như ngươi.”
Mặc Quân Hành đó một lời nào, vẫn luôn lắng Hạ Gia Lam giáo huấn. Chàng quả thực vết thương của nhanh lành đến . Từ khi Ngụy Cẩn Chu tìm thấy, còn nghiêm túc uống thuốc, thậm chí đôi khi còn màng vết thương đau đớn mà cử động mạnh.
Tư tâm của chẳng qua là ở ngôi miếu rách thêm chút thời gian, ở bên nàng thêm một lúc, nếu dám đ.á.n.h cược, chỉ cần khỏe , Uỵch Uỵch chắc chắn sẽ đuổi .
Cơn đau từ chân truyền đến giống hệt như ở bụng, sự chuẩn từ , nên phát tiếng. Tuy nhiên, cơn đau thực sự khó lòng bỏ qua, trán lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng.
Lúc , bên ngoài cửa truyền đến tiếng : “Gia Lam, hôm nay chúng thu công .” Bên ngoài là giọng của Chu Triều.