Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 44:: Trời gây nghiệp còn có thể sống ---
Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:43:23
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặc Quân Hành cũng vì khi ở mặt Hạ Gia Lam lời y nhiều lên như , y dứt khoát luôn bên cửa, dựa bức tường tranh tre, bầu trời đầy , “Yêu Yêu, đừng sợ, ngày mai là một ngày nắng , thứ sẽ thôi, ngươi và đều sẽ thôi.”
Nói đến cuối, lời y thà là với bản y, còn hơn là với Hạ Gia Lam.
Hạ Gia Lam vốn băn khoăn, băn khoăn đến mất ngủ, nhưng trong tiếng lẩm bẩm bên tai lúc , nàng dần dần nhắm mắt , ngủ .
Tiếp đó một đêm mộng, nàng ngủ ngon, hề tin tức nửa đêm cho sợ hãi chút nào.
Đồng hồ sinh học của nàng đúng giờ, trời tờ mờ sáng, Hạ Gia Lam thức dậy, thu dọn chỉnh tề chuẩn tìm Chu Thuận Tử, d.ư.ợ.c liệu của nàng chuẩn kha khá, đến lúc đổi chút tiền để sửa nhà .
Chỉ là Hạ Gia Lam ngờ, mở cửa, liền thấy tiểu Hắc đang ngủ dựa cửa phòng , nàng chợt nhớ , đêm qua khi thấy động tĩnh lải nhải nhiều cửa phòng nàng, ngờ canh giữ cửa phòng nàng suốt cả đêm.
Hạ Gia Lam bộ dạng của đàn ông, trong lòng chợt chua xót, hít sâu một . Thôi , mặc kệ y là ai, nhặt về thì cứ chữa trị cho , chữa trị xong y sẽ trả tiền, chúng từ nay về tương vong giang hồ .
“Yêu Yêu ngươi dậy .” Mặc Quân Hành mở mắt liền thấy Hạ Gia Lam cạnh , y thể ngủ quên bên cửa phòng Yêu Yêu chứ, bộ dạng Yêu Yêu nhất định càng cho sắc mặt .
Hạ Gia Lam giọng vẫn tương đối ôn hòa, “Buổi sáng ẩm ướt, vết thương của ngươi lành, về ngủ .”
Thấy y khó khăn khi cố gắng dậy, Hạ Gia Lam cuối cùng đành lòng, vươn tay kéo y một cái, “Ta trấn ngươi mang theo gì ?”
Mặc Quân Hành lắc đầu, “Ngươi cẩn thận một chút là , ngươi trấn bám theo ngươi, ngươi về sớm cùng Chu Triều và bọn họ, đừng một lạc hậu.”
Ý định ban đầu của Hạ Gia Lam là, xem thử y cần liên lạc gì cho y , hoặc gì đó, ngờ căn bản nghĩ đến việc để bản nàng đến trấn truyền tin cho y.
Nghĩ , lòng nàng dễ chịu hơn nhiều, ít nhất cứ lợi dụng.
Hạ Gia Lam đeo túi d.ư.ợ.c liệu lên lưng, “Ta , ngươi chuyện gì cứ gọi Chu Nhi.”
Hạ Gia Lam cuối cùng vẫn vạch trần mối quan hệ của hai , thôi , để chuyện dễ, cứ liệu mà , điều quan trọng là thằng bé Chu Nhi và nàng khá hợp cạ, nàng cũng nỡ để đứa trẻ đó rời , nếu nàng ngay cả một để chuyện cũng .
Hạ Gia Lam đến trấn , Mặc Quân Hành gọi Trần Dự , “Theo sát nàng, nhất định bảo vệ an cho nàng, đừng để lộ bản .”
Trần Dự gật đầu theo sát, là ân nhân cứu mạng của tướng quân và lục hoàng tử, cần y cũng bảo vệ cho .
Trên đường , mấy , Hạ Gia Lam cũng mang theo tất cả d.ư.ợ.c liệu chuẩn . Ngô Hà hỏi, “Gia Lam, cái thật sự thể bán tiền ?”
Hạ Gia Lam gật đầu, “Phu quân của , thể kiếm tiền, mang đến Dược Đường là thể đổi tiền.”
Ngô Hà phấn khởi hẳn lên, thấy trong gùi của Chu Thuận Tử cũng đầy một gùi d.ư.ợ.c liệu, “Vậy thì mai cũng đào cùng ngươi.”
Hạ Gia Lam cầu còn , cách mạng vẫn thành công, đội ngũ của nàng vẫn cần mở rộng a, “Được thôi, chị Ngô Hà, chị cùng Đại Miêu tỷ nhé, để nàng chỉ cho chị, đến lúc đó d.ư.ợ.c liệu hai chị đào sẽ thu mua hết, tiền trao thuốc, t.h.u.ố.c trao tiền, mười lăm văn một cân.”
Chu Triều cũng hứng thú, “Tốt đến ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-44-troi-gay-nghiep-con-co-the-song.html.]
Chu Thuận Tử hiếm hoi tiếp lời, “Đại ca, chỉ cần là loại phẩm tướng , đều thể đáng giá , các đào lúc đào cẩn thận một chút là , Gia Lam loại d.ư.ợ.c chăm sóc cẩn thận như tổ tông .”
Hai vợ chồng Chu Triều , lẽ là vì giá d.ư.ợ.c liệu , lẽ là vì thái độ của Chu Thuận Tử đối với Hạ Gia Lam phần khác biệt.
“Gia Lam, ngươi và phu quân của ngươi tình cảm thật , thấy a, con trai y cũng tệ với ngươi, ngươi xem tiếng ‘mẫu ’ gọi ngọt đến thế mà.”
Nhớ đến Chu Nhi, thằng bé quả thực là một lanh lợi, cách khác vui lòng, thật hai cháu họ rời , nàng còn thể thích nghi với cuộc sống chỉ một .
Hạ Gia Lam hiếm khi vài phần cảm thương, đôi khi thói quen thật là thứ , nếu ngay từ đầu nàng một một , thì lẽ nàng sớm quen với cuộc sống đơn độc, nhưng ngay từ đầu nàng bầu bạn, bây giờ vết thương lành thì rời , sự hụt hẫng trong lòng nàng là nhỏ.
Hạ Gia Lam khẽ đáp, “Cũng thôi, bộ dạng như thế mong cầu gì.”
Ngô Hà ngỡ nàng vì chuyện nhà chú hai mà buồn bã, vội vàng an ủi: “Đừng lung tung, ngày tháng hưởng phúc còn ở phía kìa, đừng để chuyện nhà chú hai ảnh hưởng tâm trạng. Nàng ? Con Hạ Như Hoa thím hai của nàng gả cho một lão già ở Tùng Sơn Thôn đó, lão già còn chịu xuất năm lượng bạc sính lễ đó.”
Hạ Gia Lam lạnh: “Trời nghiệt còn thể sống, kẻ tâm thuật bất chính như ắt sẽ tự gánh lấy ác quả.”
Mấy đưa ánh mắt khó hiểu nàng, Hạ Gia Lam tiện miệng nhắc đến: “Trước đây Hạ Như Hoa từng sai Chu Nhị Cẩu đến phá miếu khi dễ , nhưng đ.á.n.h cho bỏ chạy. Giờ thì Chu Nhị Cẩu ‘ăn khô lau sạch’ , đến cả Chu Nhị Cẩu cũng thèm nàng nữa, thật là hả hê bao.”
Mấy đều ngờ chuyện như , họ cũng ngạc nhiên. Giọng Chu Thuận Tử thêm mấy phần lo lắng: “Chu Nhị Cẩu dám khi dễ nàng, về sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t .”
Mèo con Kute
Hạ Gia Lam mỉm , ánh nắng ban mai ấm áp vàng óng, tôn lên vẻ dịu dàng đến cực điểm của Hạ Gia Lam lúc . Chu Thuận Tử cúi đầu dám đang phát sáng như tiên nữ mặt.
“Hắn thành công, một quyền đ.á.n.h nội thương.” Hạ Gia Lam luôn quên mất hiện giờ mới mười mấy tuổi, nên Chu Thuận Tử trong mắt nàng, chẳng khác nào một đứa trẻ mười bảy, mười tám. Nàng dùng tay vỗ vai Chu Thuận Tử: “Ngươi nghĩ là quả hồng mềm dễ bắt nạt ?”
Ba : “...”
Hạ Gia Lam: “Ư... Trước đây hình như nàng đúng là quả hồng mềm thì .”
Vừa , mấy đến trấn. Chu Triều mua ngói, Hạ Gia Lam mua thuốc, Chu Thuận Tử một cõng t.h.u.ố.c của Hạ Gia Lam và t.h.u.ố.c của , hai cùng về phía Tái Y Đường.
Mạnh lão đầu thấy Hạ Gia Lam, khóe miệng sắp toạc đến nơi. Mấy ngày nay, ông dùng phương t.h.u.ố.c , hiệu quả đến lạ thường, ông chỉ cần sửa đổi chút ít, liền thành t.h.u.ố.c thoa ngoài uống trong đều thích hợp.
Chu Thuận Tử thấy chưởng quỹ chào hỏi Hạ Gia Lam nhiệt tình, Hạ Gia Lam hề tỏ chút bối rối nào, ngược nhanh nhẹn, phóng khoáng xuống ghế, còn trò chuyện vui vẻ với Mạnh lão đầu.
“Mạnh đại phu, ngài tặng một bộ kim châm .” Mạnh lão đầu ngẩng đầu từ đống t.h.u.ố.c của lên: “Có gì , tặng nàng một bộ.”
Hạ Gia Lam vỗ tay: “Mạnh đại phu rộng rãi, vô cùng khâm phục.”
Giá cả đó thương lượng xong xuôi, Hạ Gia Lam bây giờ chỉ việc nhận tiền là . Khi tiểu nhị đưa kim châm cho Hạ Gia Lam, bốn tiểu tư đột nhiên khiêng một nam tử : “Mạnh lão, mau giúp thiếu gia xem bệnh!”
Mạnh lão đầu và những trong tiệm lập tức căng thẳng. Mạnh lão đầu sai đặt thẳng, đó liền bắt đầu chẩn mạch: “Thiếu gia phát bệnh ?”