Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 54:: Trai đẹp ngàn vạn, nhìn ngắm đều là kiếm lời ---
Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:43:33
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Gia Lam cầm giày trở về, Mặc Quân Hành đang chẻ củi trong sân. Thấy nàng , y mỉm chào hỏi. Hạ Gia Lam thấy y chẻ củi khá thành thạo, nghĩ đến sân viện hàng rào, bèn nhờ y giúp chẻ ít gỗ hàng rào. Nàng sẽ trồng một vòng hoa quanh chân hàng rào, đợi xuân sang, cả sân viện ngập tràn hoa nở, chỉ nghĩ đến cảnh đó thôi thấy lòng vui phơi phới.
Mặc Quân Hành gật đầu: “Được, ngay đây.”
Hạ Gia Lam liếc chân y đang khập khiễng, cuối cùng nhịn : “Vào đây, xem vết thương cho ngươi.”
Mặc Quân Hành ngoan ngoãn phòng. Hạ Gia Lam rửa tay, cầm theo những thứ t.h.u.ố.c cần thiết bước phòng y. Căn phòng ngoài một cái giường thì chỉ một cái tủ.
Bởi hai đành giường kiểm tra vết thương. “Nằm xuống , xem vết thương ở bụng ngươi .”
Mặc Quân Hành chần chừ một chút, tự vén áo xuống. Hạ Gia Lam đối mặt với bệnh nhân nghiêm túc và chuyên chú, nàng vươn ngón tay ấn nhẹ quanh vết thương: “Đau ?”
Mặc Quân Hành ngẩng đầu lên, thấy hai ngón tay nàng đang đặt bụng . Bởi vì động tác ngẩng đầu dùng sức, cơ bụng y lập tức nổi lên rõ rệt, ngón tay Hạ Gia Lam chạm một khối cơ bắp rắn chắc.
Lý trí vốn tự chủ của Hạ Gia Lam bỗng chốc biến mất dấu vết. Trời ơi, là cơ bụng! Cơ bụng thật sự thể sờ , lạy trời, màu sắc , cảm giác , chậc chậc chậc...
May mà Hạ Gia Lam kịp thời ngừng những suy nghĩ lung tung, bắt đầu xem xét vết thương, xem xong bụng xem đến chân.
Vết thương ở chân lành quá nửa, xem thể châm cứu . “Ngươi dậy , châm cứu cho ngươi.”
Mèo con Kute
Hạ Gia Lam chuẩn ngân châm và rượu mạnh: “Chân ngươi là do dây thần kinh tổn thương, nên bây giờ dùng sức, bình thường. Châm cứu một liệu trình là thể như thường . Một khắc rưỡi thời gian, ngươi nhà xí ?”
Ánh mắt Mặc Quân Hành rời khỏi Hạ Gia Lam: “Không .”
Chẳng đầy một nén nhang, chân Mặc Quân Hành cắm đầy ngân châm. “Hơi đau một chút, chịu đựng , lát sẽ dễ chịu hơn nhiều.”
Mặc Quân Hành mím môi gật đầu. Hạ Gia Lam trị liệu thần kinh sẽ đau đớn đến nhường nào, thấy trán y lấm tấm mồ hôi, nàng dậy lau . Khi nàng ghé sát, Mặc Quân Hành nhịn kêu đau một tiếng.
Hạ Gia Lam giữ chặt vai y: “Không , đây là đầu tiên, đau một chút là chuyện bình thường, sẽ dần dần hơn.”
Mùi hương độc đáo Hạ Gia Lam cứ vấn vít bên cánh mũi y. Tay nàng thỉnh thoảng lau mồ hôi cho y. Mặc Quân Hành thể bỏ qua mùi hương dễ chịu , y nhịn đau tăng cường hô hấp, hít hà mùi hương đó nhiều nhất thể.
Hạ Gia Lam cho rằng y đau đến mức chuyện, khi lau mồ hôi trán cho y, nàng bèn mang một cái ghế nhỏ đến cạnh giường Mặc Quân Hành, để tiện quan sát tình hình chân của Tiểu Hắc. Bộ châm cứu cũng phù hợp với nơi đây , đành từ từ thử nghiệm .
Hạ Gia Lam thấy thời gian gần đủ, bắt đầu vê kim. Lúc vê kim là lúc đau nhất trong bộ quá trình trị liệu. Hạ Gia Lam ngẩng đầu y, nhưng vẫn cất lời: “Đừng mãi nghĩ đến cơn đau ở chân, hãy thử nghĩ về lúc ngươi vui vẻ nhất, nghĩ về cuộc sống của ngươi, ngươi thấy tương lai đáng mong đợi ?”
Mặc Quân Hành mở mắt, Hạ Gia Lam đang thấp hơn , trong mắt y là thứ thâm tình từng . Y khẽ khàng đáp một tiếng “ừm”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-54-trai-dep-ngan-van-nhin-ngam-deu-la-kiem-loi.html.]
Tay Hạ Gia Lam ngừng. Mặc Quân Hành khẽ nhíu mày, đau quá, cơn đau thấu tim gan khiến y nhịn nhíu mày. “Tiểu Hắc, chân ngươi chỉ cần vài nữa là khỏi . Khi khỏi ngươi định ?”
Mặc Quân Hành khựng , trả lời thế nào, vì dù trả lời thế nào y cũng thể hài lòng. Y trả lời là, , ở bên ngươi, nhưng điều rõ ràng là thể.
Hạ Gia Lam nhận câu trả lời, bèn ngẩng đầu y, thấy y đang trầm tư. Hạ Gia Lam như quỷ xui thần khiến, bèn hỏi tuột : “Sau ngươi , thể ?”
Mặc Quân Hành ngẩng mắt, kinh ngạc Hạ Gia Lam, nhất thời thốt nên lời. Một lát , y mới thì thầm: “Du Du...”
Hạ Gia Lam trong khoảnh khắc ngắn ngủi cũng xem như hồn, nàng khan một tiếng: “Haiz, đùa thôi mà. Các ngươi là bậc đại hiệp khách thể dễ dàng tiết lộ hành tung chứ. Không nữa, nữa, xem Chu Nhi còn về.”
Hạ Gia Lam thể là tháo chạy, bước chân vội vã ngoài cửa. Mặc Quân Hành vẫn theo bóng lưng nàng biến mất cánh cửa. Khóe môi y c.ắ.n chặt phút chốc buông lỏng, y khẽ tự nhủ: “Nơi đến nguy hiểm, thể với ngươi.”
Hạ Gia Lam khỏi phòng tự vả mấy bạt tai. lầm thế mà cũng phạm , nàng cái gì chứ? Dù Tiểu Hắc sẽ rời , thì y cứ việc của y thôi, y lẽ nào ngày tháng trôi?
Sau trong tình huống như , nàng và Tiểu Hắc cũng sẽ còn giao thiệp nữa. Việc quan trọng của nàng bây giờ là thích ai, cảm tình với ai, mà là sống sót, đó khắp Đại Chu cũng tìm đường về. Dù nơi khiến nàng tăng thêm hảo cảm gấp bội, nàng cũng sẽ từ bỏ ý định trở về.
Bởi vì từ đầu đến cuối nàng đều cảm thấy thuộc về nơi đây, nàng và nơi hợp.
Hạ Gia Lam thêm hai bước ngoài, thở dài một : “Thôi thôi bỏ , chẳng qua cũng chỉ là một chút hảo cảm mà thôi, cứ tương phùng trong giang hồ , đều là khách qua đường của cả.”
Hạ Gia Lam như thể đang tự cổ vũ , trong khoảnh khắc, tâm trạng hơn nhiều. Trai muôn vàn, thấy là lời . Hạ Gia Lam thực là một dễ thỏa mãn và cũng dễ tự lành vết thương lòng.
Ra ngoài dạo một vòng, tìm thấy Ngụy Cẩn Chu, tâm trạng nàng ngược lên ít. Tính toán thời gian, chân Tiểu Hắc đến lúc rút kim , Hạ Gia Lam bèn trong phòng.
Vừa nàng nghĩ, đợi Ngụy Cẩn Chu về dạy dỗ một trận tử tế mới , cả ngày thấy bóng dáng , một đứa trẻ con nít, nhỡ ức h.i.ế.p thì .
Vừa đẩy cửa bước , nàng : “Tiểu Hắc, đến giờ .”
Tuy nhiên Hạ Gia Lam thấy Mặc Quân Hành, chỉ thấy hình y đổ gục giường, một đầu gối vẫn cắm đầy kim châm, còn chút co giật.
Hạ Gia Lam nhanh chóng bước tới, hoảng loạn nắm lấy tay y bắt đầu bắt mạch. May mắn , y chỉ là chịu nổi đau đớn mà ngất , Hạ Gia Lam lúc mới yên tâm rút kim cho y.
Lần đầu tiên chịu đau như là bình thường, thể chịu đựng nửa thời gian coi như Tiểu Hắc sức chịu đựng cao . Hạ Gia Lam rút kim xong, bôi lên chân y bí phương độc quyền của , mới nâng chân y lên giường.
Với tình nghĩa cùng chung một mái nhà, Hạ Gia Lam cũng coi như bụng mà đắp chăn cho Mặc Quân Hành. Lúc sắp , nàng ngó mặt y một cái, thấy mặt y đầy mồ hôi. Thôi , thì cho trót, cũng chẳng kém một hai phút .
Nàng ngoài múc nước nóng, dùng khăn của Tiểu Hắc lau mồ hôi trán và cổ cho y. Khăn ấm chạm mặt Mặc Quân Hành, đôi lông mày nhíu chặt của y liền từ từ giãn .
Y thậm chí còn bắt đầu mơ. Hạ Gia Lam rõ lắm, dù thì y cũng lầm bầm nhiều.