Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 99:: Ta Kính Yêu Nàng ---

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:44:26
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mặc Quân Hành tâm tình , so đo với Ngụy Cẩn Chu, xoay về phía bếp, tiếp tục công việc thường ngày của , tiên là đun nước cho Hạ Gia Lam rửa mặt, đó hâm nóng những món ăn sáng thể ăn .

 

Ngụy Cẩn Chu theo : “Cậu, hôm nay thật kỳ lạ.”

 

Mặc Quân Hành nhóm lửa, ngẩng đầu Ngụy Cẩn Chu đang ở cửa: “Kỳ lạ ở điểm nào?”

 

“Hôm nay vui? Lại còn là vui mặt, ? Nộ hỏa công tâm? Hay là độc nhập tim ?”

 

Mặc Quân Hành bỏ thêm một cành củi : “Ngươi còn là ngoại sanh của ? Ta vui một chút thì ?”

 

Ngụy Cẩn Chu đối với lời của khinh thường: “Cậu chọc Nương giận mà còn dám vui ?” Nói xong, chẳng thèm để ý đến nữa, tìm Lão Ngũ luyện quyền .

 

Còn Hạ Gia Lam trong phòng, cũng cuối cùng sắp xếp suy nghĩ. Ở thế giới hiện đại một Hạ Gia Lam khác bầu bạn cùng cha , cha cùng bằng cố hữu cũng vì nàng mà đau lòng.

 

Vậy thì chuyện nàng ngã xuống vách núi, tất nhiên sẽ xảy . Theo như lời trong giấc mơ, đó là nàng vốn dĩ chỉ là mỗi về vị trí của nấy. Nàng tin.

 

chuyện xuyên kỳ lạ vốn dĩ khó giải thích, và cả sức mạnh phi thường của nàng bây giờ cũng giải thích , thế nên chuyện trong giấc mơ nàng tin.

 

Nàng thuộc về thời đại , nàng về nữa , nàng sống ở Đại Chu .

 

Hạ Gia Lam lật dậy, , thể ngủ nữa, bây giờ thể trở về, thì mau chóng kiếm tiền thôi, nếu thì sống tiếp .

 

Hạ Gia Lam bỏ qua cơn đau đầu như búa bổ, quần áo khỏi cửa. Nàng còn đang mặt Bồ Tát mà oán trách Bồ Tát, thì Mặc Quân Hành bước nhà: “Ưu Ưu, thể rửa mặt đó.”

 

Hạ Gia Lam giật , quên mất Tiểu Hắc chứ.

 

Biểu cảm của nàng là sự kinh ngạc từng , còn ngượng ngùng. Mặc Quân Hành như thể nhận sự ngượng ngùng của nàng, bước đến gần nàng, đưa tay vén những sợi tóc bên má nàng , giọng trầm thấp đầy từ tính: “Rửa mặt xong thì ăn sáng .”

 

Tiểu Hắc dịu dàng như khiến trái tim Hạ Gia Lam đập thình thịch. May mà Tiểu Hắc hỏi chuyện đêm qua, cũng nhắc đến chuyện sáng nay, nếu nàng tuyệt đối sẽ đội thổ đội đất mà c.h.ế.t, quả thật là một cảnh tượng đội thổ đội đất mà c.h.ế.t!

 

Nàng lúng túng đáp lời: “Ồ, !”

 

Cho đến khi bàn ăn, Hạ Gia Lam mấy bàn. Bánh bao là nàng hôm qua, dưa muối cũng là do nhà Chu Đại Miêu cho, Tiểu Hắc , chính là một nồi cháo trắng lớn.

 

Hạ Gia Lam bát cháo mặt liền khỏi nhớ đến bữa sáng của Tiểu Hắc , đó là thứ suýt chút nữa tiễn nàng về cõi tiên.

 

Mặc Quân Hành hôm nay sắc mặt đến lạ, thể còn bệnh yếu mà tự múc cháo cho Hạ Gia Lam.

Mèo con Kute

 

Trần Dư và Lão Lục cùng bàn một cái, chẳng ai nên lời.

 

Hai họ hướng ánh mắt về phía Ngụy Cẩn Chu, Ngụy Cẩn Chu cũng lắc đầu, tỏ ý tại Cậu đột nhiên như phát bệnh .

 

“Ưu Ưu, nếm thử , hôm nay bỏ linh tinh .”

 

Hạ Gia Lam khóe môi cong lên của , khó để liên tưởng với vị tướng quân mặt lạnh từng nghiêm nghị với thuộc hạ . Mối quan hệ vi diệu giữa hai hôm qua biến đổi hương vị vì sự bầu bạn của đêm qua.

 

Mặc Quân Hành cũng vì mấy tiếng ‘Mặc Bạch’ của Hạ Gia Lam đêm qua mà trong lòng cảm thấy thỏa mãn.

 

Đêm qua ngộ một đạo lý, một độc lập như Hạ Gia Lam, cần dựa dẫm ai, lẽ nàng sống một sẽ hơn.

 

Nếu như , thì cứ dựa nàng là . Dù ngay từ đầu dựa Hạ Gia Lam mà "ăn cơm mềm", kinh nghiệm, điều duy nhất là Hạ Gia Lam thể rời xa .

 

Cứ tưởng sáng nay Hạ Gia Lam sẽ như bình thường, nhưng từ giây phút Hạ Gia Lam vì ngại ngùng mà vùi đầu lòng , vuốt ve đầu nàng mà nàng phản đối, cả như sống .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-99-ta-kinh-yeu-nang.html.]

Hạ Gia Lam bát cháo trắng mặt còn tạm coi là giống cháo, cố tình lãnh đạm mở lời: “Mặc Bạch, nếu bát cháo thể nuốt trôi, sẽ ‘trị’ ngươi một trận đấy.”

 

Mặc Quân Hành khẽ mỉm , đáp lời, nhưng tất cả bàn đều , tâm tình của tướng quân nhà họ đang , .

 

Mấy nhanh chóng tự múc cháo, chăm chú Hạ Gia Lam, đợi nàng động đũa, họ mới dám động đũa, dù cũng là cùng bàn với nữ chủ tử, cũng cần quy củ.

 

Hạ Gia Lam chậm rãi múc cháo trắng, trong sự mong chờ của , nàng đưa cháo miệng. Sắc mặt đột nhiên đổi.

 

nàng vẫn giữ thể diện mà nuốt xuống. Khi ngẩng đầu lên, nàng vẻ mặt khó coi: “Mặc Bạch, thấy, câu ‘Quân tử viễn trù’ quả là đúng, ...... hợp chút nào.”

 

Mặc Quân Hành cúi đầu uống một ngụm: “Ta thấy khá , chỉ là nhạt một chút.”

 

Hạ Gia Lam gì, cầm lấy bánh bao c.ắ.n một miếng, lúc mới thấy khá hơn chút: “Phải, lắm, nồi cháo , và thuộc hạ cứ việc ăn hết, Chu nhi đang tuổi lớn, thể cần ăn.”

 

Ngụy Cẩn Chu nương , ngọt ngào, "Cảm ơn nương, nương ăn bánh bao ." Nói xong, đưa cho Hạ Gia Lam một cái bánh bao.

 

Bên hai con hòa thuận ấm áp, còn bên , Lão Lục nếm một ngụm, lập tức nuốt trôi. Hắn đoán chừng là do thời gian ăn quen tài nấu nướng của Hạ Gia Lam, nên giờ bát cháo thật sự khó nuốt.

 

Mặc Quân Hành sa sầm mặt, "Sao , cháo do bản tướng quân đích nấu, các ngươi còn kén chọn?"

 

Hạ Gia Lam ngẩng đầu Mặc Quân Hành, lúc đang nổi giận thật suất khí, cái giọng đó, cái uy nghiêm đó.

 

Ba cúi đầu vội vàng uống cháo, dám trái lời tướng quân, dù cái món cháo của vị tướng quân mà họ ăn thì cũng chẳng ai ăn nữa.

 

Vả , ai thể cái phúc khí ăn cháo do tướng quân đích nấu cơ chứ.

 

Mặc Quân Hành im lặng uống nửa bát, cũng thể uống thêm nữa, đẩy nồi về phía ba , "Không để thừa."

 

Ba nhất thời vẻ mặt khổ sở, Lão Lục và Hạ Gia Lam vẫn coi như hợp tính, lúc Hạ Gia Lam cầu cứu, "Cô nương, cái ......"

 

Hạ Gia Lam ngẩng đầu, "Chuyện chủ tử nhà ngươi dặn dò, thể can thiệp, mau ăn , đừng lãng phí."

 

Sau bữa sáng, Hạ Gia Lam bắt đầu t.h.u.ố.c cho Mặc Quân Hành. Vết thương của ít nhất mỗi ngày t.h.u.ố.c hai , mà trong căn phòng là đàn ông cường tráng, Hạ Gia Lam cũng yên tâm giao cho họ, chỉ sợ họ nặng tay khiến Tiểu Hắc thương, nên nàng tự t.h.u.ố.c cho Tiểu Hắc.

 

Mặc Quân Hành ghế, để n.g.ự.c trần. Hạ Gia Lam khom lưng, cẩn thận đắp t.h.u.ố.c que tre lên vết thương. Hơi thở của Mặc Quân Hành trở nên nặng nề, đặc biệt khi Hạ Gia Lam gần, ngửi thấy mùi hương nàng.

 

"Yêu Yêu, nàng...... nàng cùng !" Hắn cẩn thận thăm dò suy nghĩ của Hạ Gia Lam, đưa nàng , đến thì mang nàng đến đó.

 

Hạ Gia Lam ngẩng đầu, "Vì ? Chỉ vì cứu ?"

 

Mặc Quân Hành nuốt một ngụm nước bọt, " , vì nàng cứu , tâm nghi nàng."

 

Bốn chữ " tâm nghi nàng" thốt , Hạ Gia Lam ngẩng đầu lên khỏi lồng n.g.ự.c . Nàng hề bất ngờ lời thổ lộ của , thậm chí trong lòng còn chút mong đợi.

 

"Vậy thì ?" Hạ Gia Lam lời khiến tai Mặc Quân Hành đỏ bừng, nàng ý trêu chọc .

 

"Vậy nên, nàng hãy cùng , sẽ đối xử với nàng, mãi mãi."

 

Hạ Gia Lam mặt đỏ tim đập loạn nhưng vẫn giả vờ trấn định, "Cái ...... đây là một vấn đề, để thử thách !"

 

"Xong , t.h.u.ố.c đắp xong, nghỉ ngơi ."

 

Rồi nàng bước khỏi phòng với những bước chân vẫn coi như trấn định, chỉ là khi khỏi phòng, khóe miệng nàng ngừng nhếch lên, tâm tình thì như cưỡi mây đạp gió, thăng hoa vạn trượng.

 

 

Loading...