Tướng Quân Sống Không Quá Ba Tháng, Sau Khi Đổi Hôn Ta Khiến Chàng Sống Trăm Năm - Chương 83: Chủ yếu là sợ ngươi chết liên lụy muội muội ta

Cập nhật lúc: 2025-09-13 13:05:28
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên bàn tiệc rượu nhiều thịt thơm.

đối với mãnh hổ đói mấy ngày mà , tất cả đều bằng mùi thịt sống.

Có hạ nhân to gan cầm gậy gỗ tiến lên cố gắng chế phục nó, nhưng hổ tuyết một cú vồ mạnh ghìm ngã xuống đất, móng vuốt sắc nhọn xé rách lồng n.g.ự.c , c.h.ế.t ngay tại chỗ.

Hổ tuyết cúi đầu l.i.ế.m một ngụm m.á.u tươi tanh nồng và ấm nóng, đôi mắt xanh biếc lập tức phát ánh sáng, như thể cuối cùng tìm thấy món ngon thể kéo dài sinh mạng .

Ngay lập tức là một tiếng hổ gầm.

Tiếng gầm của bá chủ muôn loài, gần như sở hữu sức uy h.i.ế.p khiến trái tim tê dại.

Dưới sự đe dọa cận kề cái c.h.ế.t , các vương công quý tộc bình thường tự cho là thanh cao, thể diện, tôn quý đến mấy, cũng dọa cho tè quần.

Tiếng kêu la nối tiếp , bữa tiệc càng thêm hỗn loạn.

Duệ Vương sắc mặt xanh mét.

Rắc rối ở Vân Hương Lâu mới lắng xuống, chà, bữa tiệc xảy rắc rối lớn như nữa .

Nếu truyền đến tai Hoàng thượng, e là thật sự sẽ khiến về đất phong .

Hắn mạnh mẽ đè nén nỗi sợ hãi trong lòng, lúc khác đều thể thoát , thể!

“Chư vị cần hoảng sợ!”

Hắn bình tĩnh , chủ trì cục diện: “Chẳng qua chỉ là một con súc sinh kinh hãi, hộ viện trong phủ sẽ xử lý, xin mời chư vị nhanh chóng trong nhà ẩn nấp.”

các vị khách căn bản ai , tán loạn khắp nơi để chạy thoát .

Ánh mắt Khương Trạch chợt lóe lên, nhân cơ hội hỗn loạn , thuận thế tránh khỏi đám đông, vòng vo về phía thư phòng.

đợi thoắt cái cửa, mới phát hiện, Khương Lệnh Chỉ mà cũng ở đây.

Trong mắt Khương Trạch xẹt qua một tia kinh ngạc, đó liền thờ ơ thu hồi tầm mắt, gì cả, cũng bắt đầu lục lọi khắp nơi.

Hắn điều tra Duệ Vương, một là Cảnh Dực nhờ vả, hai là hoàng mệnh trong .

Tuyệt đối sẽ vì Khương Lệnh Chỉ xuất hiện ở đây mà ảnh hưởng bởi nàng, xáo trộn kế hoạch của .

Mà Khương Lệnh Chỉ cũng nghĩ rằng, cơ hội hôm nay khó , cho phép xảy bất kỳ sai sót nào, manh mối Khương Trạch , nhất định tìm .

Nàng sẽ đặt tất cả hy vọng khác, cho nên nàng cũng đến, thậm chí còn đến sớm hơn Khương Trạch.

Sự hỗn loạn lúc đối với bọn họ mà , là sự che đậy và cơ hội nhất.

Lúc , hộ viện của Duệ Vương phủ đều chạy đến bữa tiệc ở tiền viện.

Trong đó những võ công cao cường, phi lên mái nhà, giương cung b.ắ.n tên, chuẩn b.ắ.n c.h.ế.t con hổ tuyết đang phát cuồng .

Hổ tuyết cảm nhận sự đe dọa mang theo sát ý, lập tức trở nên hung bạo. Một mũi tên sắc nhọn xé gió bay , b.ắ.n về phía cổ hổ tuyết.

bá chủ muôn loài cũng là thứ để khác tùy ý c.h.é.m giết.

Nó né tránh giữa những cú xoay chuyển, tránh mũi tên, lập tức vọt thẳng về phía Duệ Vương đang đám đông vây quanh.

Cái miệng rộng như chậu m.á.u đang giận dữ há to, dường như trực tiếp cắn đứt đầu Duệ Vương.

Phản ứng của Duệ Vương cực kỳ linh hoạt, gần như ngay khoảnh khắc hổ tuyết vồ tới, lập tức tiện tay túm một hạ nhân chắn .

Mãnh hổ cắn trúng mục tiêu, lập tức vung một móng vuốt , cho dù Duệ Vương tránh nhanh, rốt cuộc cũng vỗ trúng mặt , để một vết m.á.u sâu.

Sắc mặt Duệ Vương đột nhiên trở nên lạnh lẽo tàn nhẫn, vươn tay sờ vết m.á.u tanh nồng và ấm nóng, cả khuôn mặt tối sầm : “Giết!”

“Dạ!”

Lập tức vô mũi tên bay về phía hổ tuyết, vũ khí trong tay các hộ viện cũng mạnh dạn giáng xuống.

Con hổ tuyết là do Duệ Vương mấy tháng săn ở Phụng Thiên.

Lúc đó gặp một đôi, chỉ là con đực quá hung hãn, lập tức hạ lệnh vạn tiễn xuyên tâm mà chết.

Còn con hổ cái thức thời hơn, còn phản kháng, ngoan ngoãn bắt về.

Hai tháng , hổ cái sinh hai con hổ con, khi tặng một con , con hổ tuyết liền trở nên hung bạo, liền nhốt nó .

Cái gì gọi là nuôi hổ gây họa, hôm nay coi như .

Súc sinh thì vẫn là súc sinh, cho dù giả vờ hiền lành đến mấy, cũng thể nuôi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuong-quan-song-khong-qua-ba-thang-sau-khi-doi-hon-ta-khien-chang-song-tram-nam/chuong-83-chu-yeu-la-so-nguoi-chet-lien-luy-muoi-muoi-ta.html.]

Hôm nay g.i.ế.c con hổ tuyết xong, nhất định sẽ băm nát con hổ con còn thành thịt vụn!

Hổ tuyết nhanh chóng thương đầy máu.

Có lẽ là hôm nay sẽ mất mạng ở đây, nó đột nhiên vung đuôi một cái, hung hãn đuổi về phía hậu viện.

Hổ tuyết so với hổ thường nhạy bén hơn, nó từ mùi hương của vô sống, ngửi thấy khí tức của con hổ con đưa .

Lúc đó, Khương Tầm và Chu Uyên cùng đám công tử phận cao quý , đang hạ nhân bảo vệ chạy về nơi an ở hậu viện để thoát .

Con hổ con của hổ tuyết , chính là Duệ Vương tặng cho Chu Uyên, chỉ tiếc là, Chu Uyên nuôi, ba ngày liền nuôi c.h.ế.t .

Mặc dù một đám hộ viện ở hậu viện đuổi đánh, vết thương hổ tuyết sâu đến tận xương, nhưng cuối cùng vẫn đuổi kịp Chu Uyên và bọn họ.

“Gầm”

“Ái chà, hổ tuyết đuổi tới !”

Chu Uyên vẻ mặt hoảng sợ kêu : “Mau, chặn chúng !”

Các hạ nhân run rẩy, nhưng vẫn cần mẫn bao vây Khương Tầm và đám công tử Chu Uyên phía lưng.

Lúc Khương Tầm, trong lòng mặc dù hoảng sợ, nhưng hơn thế là đầu óc choáng váng.

Không , còn tay mà, loạn thành thế !

Lại nghĩ đến Khương Lệnh Chỉ gặp… lập tức nhớ đến cái sự dũng mãnh khi nàng phóng hỏa ở Vân Hương Lâu.

Không cần nhiều, con hổ tuyết , nhất định cũng thoát khỏi liên quan đến nha đầu .

Gan của nàng lớn đến mức nào chứ?!

Nếu thật sự xảy chuyện, thương nên thương, thì mà kết thúc đây?!

Con hổ tuyết gắt gao chằm chằm Chu Uyên, hề để ý đến vết thương , chút do dự vồ tới.

Chu Uyên lập tức sợ hãi đến mức mắt nứt , cả cứng đờ như khúc gỗ, Khương Tầm gần nhất chút do dự vươn tay đẩy .

Cùng lúc đó, những hộ viện đuổi kịp tới, gọn gàng vung trường thương trong tay, từ xuống xuyên qua lồng n.g.ự.c hổ tuyết.

Hổ tuyết cuối cùng cũng ầm ầm đổ xuống đất.

Chu Uyên như một đống bùn nhão, liệt đất, sợ đến nỗi quần cũng ướt đẫm, nhưng vẫn quên lóc thảm thiết mà gọi Khương Tầm một tiếng: “Khương nhị, đa tạ ân cứu mạng của ngươi…”

Khương Tầm: “…” Không cần khách khí quá, chủ yếu là sợ ngươi c.h.ế.t liên lụy .

Cũng chính lúc , Khương Lệnh Chỉ lục lọi một hồi trong thư phòng của Duệ Vương, cuối cùng bức họa treo tường, phát hiện một cơ quan.

Khương Trạch lập tức bắt đầu thử di chuyển bình hoa bên cạnh, Khương Lệnh Chỉ cũng theo đó bắt đầu di chuyển vị trí các cuốn sách giá sách.

Chỉ thấy một tiếng “cạch”, chỉ thấy bức tường bỗng nhiên xuất hiện một vết nứt.

Ngay đó, một chiếc hộp gấm liền xuất hiện trong hốc tường đó.

Khương Lệnh Chỉ khẽ thở phào nhẹ nhõm, chuyến , rốt cuộc cũng uổng công.

Khương Trạch chút do dự vươn tay lấy hộp gấm .

điều khiến ngờ tới là, ngay đó bức tường phía đột nhiên b.ắ.n mấy mũi tên sắc nhọn, như thể đóng đinh kẻ xâm nhập từ bên ngoài trong phòng c.h.ế.t ở đây.

Khương Trạch lập tức ôm hộp gấm, trốn giá sách cổ, thoắt cái tránh khỏi những mũi tên đó, Khương Lệnh Chỉ cũng nhanh chóng đá đổ bàn, xổm xuống trốn.

Vừa mới thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên thấy bên ngoài vang lên một tiếng “Cuốc cuốc~”

Là lời nhắc nhở của Mạnh Bạch.

Khương Lệnh Chỉ nhíu mày, lập tức Khương Trạch: “Có đến .”

“Ừ.” Khương Trạch nhanh chóng ném hộp gấm cho Khương Lệnh Chỉ, ngay đó quanh thư phòng tìm lối , ngắn gọn dứt khoát phân phó: “Mau tìm!”

“Được!”

Khương Lệnh Chỉ hề do dự, lập tức mở hộp gấm, chỉ thấy bên trong chỉ đặt những bức thư qua , còn một cuốn sổ ghi chép ngóc ngách của các đại thần triều đình.

Nàng lật bừa vài trang, đặt về chỗ cũ, lật tìm xuống phía .

Quả nhiên, thứ đặt ở cùng, là một tấm bản đồ.

Loading...