Tuyên Vương Sủng Thê Như Bảo - Chương 55: Anh em họ Giang làm chuyện xấu
Cập nhật lúc: 2025-11-27 02:39:27
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Diệu cùng Tiết Kim Nguyệt lượt từng ở đại điện lạy Bồ Tát, mới đến phòng khách hậu viện nghỉ ngơi.
Giang Diệu bên bàn gỗ t.ử đàn cạnh cửa sổ, tiếp nhận chén trong tay Bảo Cân, thổi thổi vài cái, hỏi:
“Tiết biểu tỷ ?”
Bảo cân trả lời: “Nô tỳ mới thấy Tiết tiểu thư hình như ngoài .”
Đi ngoài? Lông mày Giang Diệu cau , còn tâm tư ở đây uống . Hôm nay gặp Kỳ Trừng thật sự chỉ do ngẫu nhiên ?? Tên Kỳ Trừng , đời nàng từng thấy dáng vẻ trở mặt thành cái dạng phong lưu vô độ, cũng thấy bộ dáng khổ sở của Tiết biểu tỷ cái tên vô liêm sỉ bắt nạt, để một tính tình mềm yếu, nhẫn nhịn như Tiết biểu tỷ quyết tâm tàn nhẫn cùng ly với , thì chắc chắn tên Kỳ Trừng những chuyện cực kỳ quá đáng với Tiết biểu tỷ.
Giang Diệu suy nghĩ một chút, đem miệng tiến gần bên tai Bảo Cân dặn dò một phen.
Bảo cân đối với Giang Diệu trung thành tuyệt đối nên tiểu thư dặn dò cái gì, nàng liền theo, nhưng lúc kế hoạch của tiểu thư, đúng là nàng kinh ngạc.
Nàng l.i.ế.m liếm môi, nhíu mày : “Tiểu thư, như … Liệu ? Nếu Tiết tiểu thư phát hiện thì nhất định sẽ tức giận.”
Giang Diệu : “Ngươi yên tâm, chính là vì Tiết biểu tỷ. Ngươi mau mau an bài.”
Bảo Cân cúi hành lễ, liền ngoài an bài theo ý của tiểu thư nhà .
Qua hai khắc, Bảo Cân trở bẩm báo, : “Nô tỳ an bài xong.”
Giang Diệu gật gù, theo Bảo Cân cùng ngoài. Nàng từ nhỏ tới Pháp Hoa tự nhiều nên cực kì quen thuộc đường lối ở đây, chủ tớ ba đến nấp hòn giả sơn bên cạnh ao phóng sinh, lén lén lút lút qua khe hở.
Ước chừng nửa khắc , liền thấy Kỳ Trừng một một đây .
Bảo Cân và Bảo Lục liếc mắt , đó hướng về Giang Diệu thấp giọng :
“Tiểu thư, vị Kỳ công t.ử , quả thật là một ngụy quân t.ử vẻ đạo mạo nha.”
Theo như lời của Giang Diệu nãy, Bảo Cân cho vị Kỳ công t.ử một phong thư, trong thư là tràn ngập những lời của tiểu cô nương tỏ ý ngưỡng mộ khí độ phong lưu văn nhã của công tử, hôm nay gặp chùa, lòng tiểu cô nương xao xuyến, cuối cùng rằn lòng nên thư cùng công t.ử gặp mặt để lĩnh giáo thơ ca.
Nếu Kỳ Trừng là chính nhân quân tử, nhận bức thư biểu lộ ái mộ rõ lai lịch như thì tất nhiên sẽ hờ hững, còn nếu như động sắc tâm, gặp vị tiểu cô nương một chút thì nhất định sẽ lén lút ngoài gặp giai nhân.
Trong tay Kỳ Trừng cầm một cành hoa quế, tán cây chờ , mới đầu tâm trạng khó chịu vì tên họ Giang xen , hỏng mất cơ hội để thể thưởng thức biểu , nhưng nào ngờ bỏ lỡ một đoá hoa thì một đoá hoa khác thư chủ động bày tỏ lòng ngưỡng mộ với … Nghĩ đến đây trong lòng nhịn mà sung sướng.
Lúc Kỳ Trừng đang đợi thì rón rén từ phía dùng vải bố bịt miệng , đó chùm một bao tải lên , chói chặt ném xuống đất, và cứ thế là một trận quyền đ.ấ.m cước đá rơi bộ hạ của .
Kỳ Trừng nhốt trong bao tải thể chống cự, chỉ thể nghiến răng chịu đòn phát những âm thanh “Ô ô”
Những đang đ.á.n.h Kỳ Trừng chính là thị vệ của Trấn Quốc Công phủ theo bảo vệ Giang Diệu và Giang Thừa Hứa.
Mấy thị vệ dĩ nhiên đều một công phu quyền cước tuyệt vời, giờ đ.á.n.h tên Kỳ Trừng thì đúng là khiến ăn no đòn.
Giang Diệu thô lỗ, nhưng đối với loại nguỵ quân t.ử như Kỳ Trùng thì chỉ đ.á.n.h bộ phận hiểm hóc của thì mới .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Cuối cùng cũng coi như là thở một .
Môi nhỏ đang mím chặt của Giang Diệu cũng dãn , khuôn mặt nhỏ nhắn tràn trề nụ tươi rói.
Nhìn Kỳ Trừng đ.á.n.h thêm một lúc, Giang Diệu tủm tỉm xoay , chuẩn trở về phòng khách, mà mới đầu thì nàng thấy một nam t.ử mặc cẩm bào thẳng tắp liếc mắt hờ hững nàng, bao lâu .
Giang Diệu nhất thời liền thu nụ , vội vàng tới, hướng về hành lễ: “Vương, Vương gia.”
Lục Lưu tiểu cô nương mặt dáng vẻ cực ngoan ngoãn, dáng nàng nhỏ bé yêu kiều, con mắt to sáng, bộ dáng bé ngoan khéo léo, khiến luôn cảm thấy nàng là tiểu cô nương điềm đạm lời. một khắc , còn như một con tiểu hồ ly vụng trộm chuyện đến vui vẻ.
Giang Diệu đầu tiên chuyện , liền tóm gọn, cảm xúc chút bất an.
mà Lục Lưu giống như chú ý, chỉ tùy ý cùng nàng chuyện, hướng về phía phòng khách đến.
Giang Diệu một mặt đáp lời, một mặt lặng lẽ đ.á.n.h giá vẻ mặt của , thấy quả thực cũng như thường ngày việc gì, mới xác định căn bản thấy nàng phái đ.á.n.h Kỳ Trừng.
Trái tim đang đập loạn của Giang Diệu dần trở về bình thường, thở phào một may mắn.
Tuy nàng cùng Lục Lưu cũng qua , nhưng nàng gì cũng là nữ nhi của Trấn Quốc Công phủ, nếu một ngoại nam thấy nàng dáng dấp thô lỗ như thì mặt mũi của nàng đặt chỗ nào đặt đây?
Đi một đoạn đường, căng thẳng Giang Diệu dần dần tiêu tan. Hai nha Bảo Cân, Bảo Lục theo phía Giang Diệu cũng thở phào nhẹ nhõm, dù đây chính là chuyện ảnh hưởng đến khuê danh của cô nương gia.
Giang Diệu khóe miệng cong cong lên ý , như một tiểu bối cực ngoan ngoãn dịu hiền, ngữ khí tôn kính về Lục Lưu :
“Vương gia thật trùng hợp, nghĩ tới ngài cũng rảnh rỗi tới chỗ .”
Lục Lưu gật đầu “Ừm” một tiếng, khẽ mở môi mỏng :
“Bản vương hôm nay cùng Nguyên Ấn đại sư ước hẹn, mới cùng uống …”
Nói xong, bỗng nhiên Lục Lưu dừng bước chân, con mắt đen kịt hẹp dài liếc mắt tiểu cô nương bên đang thoáng cúi đầu, chằm chằm đỉnh đầu nàng giống như trưởng bối quan tâm hỏi:
“… Vừa nãy nam t.ử , bắt nạt ngươi?”
Giang Diệu ngơ ngác hiểu nam nhân mặt, lúc nàng mới hiểu cái gì thì lỗ tai cũng chút đỏ, nhất thời nên trả lời như thế nào —— nếu là Kỳ Trừng bắt nạt nàng thì khuê danh của nàng liền hư hỏng; nhưng nếu , đang yên đang lành, nàng phái thị vệ trong phủ đ.á.n.h thì vẻ nàng giống như nữ t.ử hung hẵn.
Nàng c.ắ.n cắn môi, do dự :
“Hắn thật sự bắt nạt , chỉ là… Chỉ là chút chuyện phía …”
Nói xong nàng lúng túng :
“… Để Vương gia chê .”
Nàng bình tĩnh trả lời, đúng là khiến Lục Lưu kinh ngạc. Vốn dĩ cũng lời hỏi nàng là thích hợp, nhưng lời hỏi nên cũng ý định thu hồi. Hắn là thích , dù bề ngoài tuấn mỹ nhưng những năm gần đây đều tích góp danh tiếng nên cũng cực ít thể cận , càng khỏi là tán gẫu chuyện như hiện tại.
Hiện nay thấy tiểu cô nương mặt thật vất vả mới thanh tĩnh , giờ dáng vẻ câu nệ với nên vẻ mặt thoáng mềm hơn chút. Còn chuyện , nàng thì cũng sẽ miễn cưỡng nàng.
Lục Lưu gật đầu, đó :
“Cũng đến trưa , cơm chay chỗ Nguyên Ấn đại sư ăn ngon, nếu ngươi từng ăn thì hãy cùng bản vương.”
Giang Diệu thấy Lục Lưu đề cập đến chuyện đó nữa nên vẻ mặt tự nhiên cũng dịu một chút, chờ đến khi thấy lời của , nàng nhíu nhíu mày , đó châm chước một phen, :
“Vương gia, sang năm sẽ mười ba.”
“… Hả?”
Lục Lưu nàng, ánh mắt hiệu nàng tiếp tục , .
Giang Diệu nghiêm túc :
“Cùng hồi đó lúc mới quen Vương gia, mới sáu tuổi nên sẽ nhiều quy củ như , Vương gia mời ăn cơm thì cũng vấn đề gì. hôm nay……” Nàng chẳng mấy chốc mà sắp mười ba, sẽ trở thành đại cô nương, nhưng Lục Lưu đang mặt nàng, nàng cảm thấy dường như vẫn coi nàng giống như tiểu hài t.ử mà cưng chiều dỗ nàng ăn, chứ ý thức đến nam nữ khác biệt. Thân phận của là thứ yếu, nhưng là nam t.ử trưởng thành, nàng thể quy củ mà thể thoải mái như hồi còn bé, nhất cứ nên rõ ràng để tránh mấy chuyện hiềm nghi.
Lục Lưu dường như là hiểu. Hắn rũ mắt xuống suy nghĩ một lúc, đó lẳng lặng nàng :
“Bản vương hiểu.”
Nói xong, về phía Lục Hà :
“Ngươi giúp Bản vương đưa Giang tiểu thư trở về.”
Lục Hà đang định tiến lên, Giang Diệu :
“Không phiền phức Vương gia, chỉ còn vài bước liền đến phòng khách .”
Hai gò má của nàng mỉm , cử chỉ khéo léo, nhún hành lễ dẫn theo hai nha của trở về.
Lục Lưu bóng lưng tiểu cô nương xa, thoáng cúi đầu, mở bàn tay .
Trong lòng bàn tay chính là một tiểu châu chấu mới bện xong, trông sống động.
。・°°・(>_<)・°°・。
Đến khi trở về phòng khách của hậu viện, Giang Diệu tiên tới gian phòng của Tiết Kim Nguyệt.
Nha Hương Nhị bên trong phòng đang chuẩn múc nước, thấy Giang Diệu liền nhanh chóng hành lễ:
“Giang tiểu thư.”
Giang Diệu gật đầu , thấy Tiết Kim Nguyệt ở giường mềm phía cửa sổ, hai tay đặt ở đầu gối, đầu nhỏ cúi xuống, vai khẽ run, dường như đang nhè. Giang Diệu nghĩ đến Kỳ Trừng, vội vàng qua nắm tay Tiết Kim Nguyệt, khẩn cấp hỏi:
“Tiết biểu tỷ ?”
Nàng thấy Tiết Kim Nguyệt vẫn lời nào, trong lòng sốt ruột sắp hỏng , ngay đó liền thấy biểu tỷ ngẩng đầu lên, một đôi mắt to đến đỏ hoe, khuôn mặt trang điểm cũng nhoè nhoẹt hết cả.
trang điểm khuôn mặt hỏng ngược chỉ là thứ yếu, điều Giang Diệu chú ý chính là bờ môi sưng của biểu tỷ.
Mặt Giang Diệu ngay lập tức nghiêm , hỏi:
“… Là Kỳ Trừng bắt nạt biểu tỷ ?”
Nói đến Kỳ Trừng, Tiết Kim Nguyệt nhanh chóng lắc lắc đầu, giải thích:
“Không Kỳ biểu ca, Kỳ biểu ca …”
Dường như nghĩ tới điều gì, Tiết Kim Nguyệt lập tức còn sức lực, hai tay bất an nắm chặt , lẩm bẩm :
“Thật sự là Kỳ biểu ca.”
Không Kỳ Trừng. Giang Diệu tiểu cô nương mặt bắt nạt, phản ứng giờ khắc của biểu tỷ, lập tức liền hiểu —— biểu tỷ là Kỳ trừng bắt nạt thì là Nhị ca nàng bắt nạt .
Giang Diệu hiểu , quan tâm biểu tỷ là ai bắt nạt, nàng là biểu , đều nên che chở cho biểu tỷ mới đúng, điều khi bắt nạt biểu tỷ là Nhị ca nghĩ đến đời biểu tỷ trở thành Nhị tẩu của nàng khiến tâm trạng nàng nhịn chút vui mừng.
mà vẻ mặt oan ức của biểu tỷ, nàng liền cảm thấy quá ích kỷ, nhịn liền âm thầm mắng c.h.ử.i bản một phen.
Giang Diệu do dự một lúc, nhỏ giọng : “Nhị ca , … Hắn thật sự hôn biểu tỷ ?”
Tiểu cô nương chính là đang đau lòng, thấy lời của Giang Diệu, chợt ngẩng đầu nàng, ánh mắt kinh ngạc. Cũng khó trách Tiết Kim Nguyệt sẽ kinh ngạc, Giang Diệu so với nàng còn nhỏ hơn hai tuổi, trong ngày thường cũng thấy nghị luận về công t.ử nhà nào, dù là Hoắc Nghiễn vẻ cận với một chút, nhưng nàng cũng thấy khi đến Hoắc Nghiễn thì sẽ vẻ thẹn thùng gì. Nàng vốn tưởng rằng sẽ , nhưng lúc lẫm lẫm liệt liệt hai chữ “Hôn môi”, Tiết Kim Nguyệt mắc cỡ khiến gò má một trận đỏ chót.
Thật sự nha, Nhị biểu ca lạnh lùng đáng sợ dĩ nhiên hôn nàng.
Nhớ lúc nãy, nàng nam nhân đè ép hòn giả sơn, miệng nàng dùng sức hôn, nghĩ đến đấy trong lòng Tiết Kim Nguyệt hốt hoảng.
Xưa nay nàng từng thấy dáng vẻ của Nhị biểu ca, giống như là ăn nàng trong bụng.
Vào lúc trong phòng cũng chỉ hai các nàng, bọn nha đưa nước nóng tới, đều thức thời ngoài.
Giang Diệu bộ dáng Tiết Kim Nguyệt như tiểu tức phụ uỷ khuất, liền tự lấy khắn giúp biểu tỷ lau mặt, :
“Chuyện là Nhị ca đúng, chờ một lúc nữa bảo Nhị ca đến xin tỷ, ?”
Nàng xác thực cho Nhị ca phản ứng, nhưng mà phản ứng cũng quá lớn , nếu tiểu cô nương dọa cho sợ chạy mất thì bây giờ?
Giang Diệu cẩn thận từng li từng tí một giúp Tiết Kim Nguyệt lau mặt, đến bờ môi của biểu tỷ vốn là mềm mại hồng hào thì giờ đều Nhị ca nàng gặm sưng cả lên, tâm trạng nàng cũng nhịn mắng vài câu.
Lại Tiết Kim Nguyệt kiên định lắc đầu, :
“Không, tỷ .”
Tiết Kim Nguyệt nắm tay Giang Diệu, vội vã cuống cuồng :
“Diệu Diệu, chuyện dừng . Đừng hỏi Nhị biểu ca, cũng đừng cho bất luận nào.”
Con ngươi của Tiết Kim Nguyệt đong đầy lệ, vẻ mặt cũng là chăm chú.
Giang Diệu thấy vẻ mặt , trong lòng liền rõ ràng. Chuyện ngày hôm nay là Nhị ca của nàng bắt nạt , nếu Nhị ca xin thì sẽ mẫu nàng , lấy tính tình mẫu , nhất định sẽ mạnh mẽ giáo huấn Nhị ca một phen, đó sẽ tới cửa cầu hôn.
Tiết biểu tỷ cho nàng , nuốt giận bụng, cũng là bởi vì chuyện một khi lớn, biểu tỷ sẽ gả cho Nhị ca nàng. Mà biểu tỷ gả.
Giang Diệu : “Tiết biểu tỷ… Tỷ chán ghét Nhị ca như thế ?”
Tiết Kim Nguyệt , nàng cùng Giang Diệu là biểu tỷ , nhưng Giang Diệu là ruột của Nhị biểu ca, quan hệ giống . Nàng :
“Diệu Diệu, kỳ thực tỷ , Nhị biểu ca là , hôm nay… Hôm nay khẳng định là quá tức giận, cho nên mới…”
“Biểu tỷ chọc Nhị ca tức giận ?”
“Không .”
Sau đó Tiết Kim Nguyệt gật đầu một cái: “mà cũng thể là .”
Nàng đối đầu cặp mắt nghi hoặc của Giang Diệu, liền đem sự tình hôm nay bộ đều cho Giang Diệu.
Hôm nay thời điểm Tiết Kim Nguyệt ở trong phòng nghỉ ngơi, Kỳ Trừng hẹn nàng ngoài một chút. Tiết Kim Nguyệt vốn hảo cảm đối với vị biểu ca , thêm ngày thể trở thành vợ chồng nên nàng tất nhiên từ chối.
Vậy mà hai tới phía chỗ hòn giả sơn, Kỳ Trừng đột nhiên nắm tay nàng gần gũi nàng, nàng đang giật tay thì lúc Giang Thừa Hứa là từ chỗ nào phi , một lời liền trực tiếp đ.á.n.h Kỳ Trừng hai quyền, đó Kỳ Trừng chạy mất, Tiết Kim Nguyệt oán Giang Thừa Hứa vô duyên vô cớ đ.á.n.h , kết quả Giang Thừa Hứa m.á.u dồn lên não tức giận liền đem nàng đặt ở hòn giả sơn hôn một trận.
Tuy rằng Tiết Kim Nguyệt kể đến đơn giản, nhưng Giang Diệu vẫn là thể rõ ràng, thể khiến cho Nhị ca nàng tức giận thì khẳng định cái tên Kỳ Trừng là vô liêm sỉ, mà Tiết biểu tỷ thì cũng là hồ đồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyen-vuong-sung-the-nhu-bao/chuong-55-anh-em-ho-giang-lam-chuyen-xau.html.]
Giang Diệu : “Vậy nếu hôm nay là Nhị ca thì chính là Kỳ Trừng bắt nạt tỷ??.”
Hai tay Tiết Kim Nguyệt xoắn xuýt với , nàng :
“Nói như thế cũng sai, nhưng mà Kỳ biểu ca đối với tỷ cũng cái gì, hơn nữa Nhị biểu ca mới…”
Giang Diệu hiểu rõ, cuối cùng Kỳ Trừng bắt nạt , ngược cho Nhị ca nàng bắt nạt, đến , vẫn là Nhị ca nàng chiếm tiện nghi nha. Nàng là vì Kỳ Trừng nên mới thiên hướng về Nhị ca; nhưng biểu tỷ thì thế, tỷ hướng về Kỳ trừng. Giang Diệu cũng thể Nhị ca, dù thì Nhị ca nàng cũng bắt nạt .
Nàng : “Vậy tỷ đừng nóng giận, Nhị ca xin tỷ, đại khái là sợ tỷ Kỳ Trừng bắt nạt, cho nên mới…”
Tiết Kim Nguyệt gật đầu, lẩm bẩm một câu: “Mới …” Trong đầu, đột nhiên nhớ tới Giang Thừa Hứa xanh mặt, nắm cổ tay của nàng nàng hổ. Nàng cũng nghĩ tới Kỳ biểu ca sẽ như , nếu mà nàng Kỳ biểu ca cùng nàng cận thì nàng chắc chắn sẽ . Nhị biểu ca cảm thấy nàng là cô nương hổ, còn hôn nàng cái gì?
Tiết Kim Nguyệt càng nghĩ càng oan ức , đôi mắt cũng đỏ hoe, hướng về Giang Diệu :
“Diệu Diệu, đáp ứng tỷ, chuyện cho bất kể nào. Tỷ gả cho Nhị biểu ca, chuyện ai , qua mấy ngày là .” Nàng sợ Giang Diệu giúp đỡ Nhị ca nhà , tức giận :
“Muội hứa.”
Giang Diệu vội : “Được , hứa vẫn ?”
Nàng Tiết Kim Nguyệt nín mỉm , nàng bèn than thở:
“Kỳ thực a… Muội tỷ là Nhị tẩu của , Nhị ca cũng nha…”
Nhìn Tiết Kim Nguyệt khuôn mặt nhỏ xị xuống, Giang Diệu vội vàng :
“Được , . Tỷ chịu gả, miễn cưỡng.”
Đều đến mức như thế nàng còn thể miễn cưỡng cái gì đây. Tiết biểu tỷ chịu gả, chuyện gấp gáp nàng, mà là Nhị ca nàng đây. Nếu là chiếm tiện nghi của nhân gia tiểu cô nương, nhưng nghĩ biện pháp dỗ dành nhân gia hài lòng, chỉ dùng sức mạnh thì dù nàng là cũng sẽ giúp đỡ Nhị ca.
Sau khi Tiết Kim Nguyệt trang điểm , ngoại trừ con mắt chút đỏ thì vấn đề gì khác, mà bờ môi tô thêm ít màu son tươi tắn thì vết sưng đỏ cũng .
Hai chuẩn trở về thì tin tức Kỳ Trừng trở , Giang Diệu cũng cảm thấy kinh ngạc. Kỳ Trừng mới của nàng đánh, cũng là bởi vì nổi sắc tâm, nếu chuyện mà dám truy cứu lên thì thanh danh của cũng sẽ trở nên , mà hôm nay nàng cũng chỉ cho đ.á.n.h tập trung phần , còn mặt tiền của vẫn nguyên vẹn, khác cũng chẳng thể là mới đập cho tơi bời, nên nơi nào còn ồn ào cái gì.
Mà Tiết Kim Nguyệt vốn là cực quan tâm Kỳ Trừng, nhưng cử chỉ hôm nay của Kỳ Trừng cũng nàng sinh mấy phần thoải mái, nên cũng hỏi nhiều về sự tình liên quan đến Kỳ Trừng, ngày nàng cũng dám đơn độc cùng gặp .
Đưa Tiết Kim Nguyệt trở về xong, hai lên xe ngựa, Giang Thừa Hứa vẫn luôn ít lời thiếu ngữ mở miệng :
“Nàng chuyện hôm nay cho ?”
Giang Diệu đầu, khuôn mặt tuấn của Nhị ca nhà , ánh mắt rơi vết rách môi mỏng, tự nhiên hiểu đây là . Nàng lên tiếng, Giang Thừa Hứa tiếp tục :
“Muội yên tâm, Nhị ca sẽ để cha Tiết phủ cầu hôn.”
“Nhị ca.” Giang Diệu nhịn mở miệng, : “ mà… mà Tiết biểu tỷ .”
Giang Thừa Hứa , : “Chuyện hôm nay, Nhị ca cũng hối hận.”
Giang Thừa Hứa đúng là Giang Thừa Hứa, bắt nạt nhân gia tiểu cô nương, còn thể bình tĩnh, thẳng thắn như . Hắn vươn tay sờ sờ đầu , :
“Diệu Diệu, còn nhỏ, một việc hiểu.”
Giang Diệu lắc đầu một cái, :
“Muội xác thực hiểu, nhưng mà Nhị ca, Nhị ca đừng miễn cưỡng Tiết biểu tỷ, ? Nhị ca nếu là yêu thích Tiết biểu tỷ, Nhị ca hãy nghĩ cách cho nàng cũng yêu thích Nhị ca, chứ là bắt nạt tỷ như . Muội là của Nhị ca, vốn là về phía Nhị ca, nhưng cảm thấy chuyện hôm nay là đúng, nếu là khác thì nhất định sẽ cảm thấy Nhị ca càng thêm . Nhị ca, Tiết biểu tỷ tính tình đơn thuần, Nhị ca nếu là cố gắng đối với tỷ ôn nhu chăm sóc thì tỷ cũng sẽ sợ Nhị ca như thế …”
Giang Thừa Hứa suy nghĩ một chút, tiếp thu lời đúng đắn, :
“Nhị ca .”
Nghĩ đến hôm nay tiểu cô nương ở trong lồng n.g.ự.c của oan ức nức nở, còn cánh môi mềm mại, vầng trán Giang Thừa Hứa liền dãn , xưa nay gương mặt tuấn tú luôn nhàn nhạt hững hờ, cũng nhiễm một chút ý ôn hoà.
。・°°・(>_<)・°°・。
Trở về phủ, Giang Thừa Hứa vốn đưa về Cẩm Tú viện, nhưng Giang Diệu để cho về .
Đi tới hành lang, Giang Diệu thấy nữ t.ử như liễu rủ trong gió đang tới, lông mày nàng theo bản năng nhíu .
Tạ di nương mặt , sáu năm cẩn thận sẩy thai, thể liền khó thể thụ thai, nên từ lúc nàng vẫn thêm hài t.ử nào. Tam thúc nàng những năm tốn ít bạc mời cho Tạ di nương nhiều danh y nhưng đều tác dụng.
Nhìn đồ Tạ di nương đang mặc đơn giản, chút nào giống như một di nương sủng ái, khuôn mặt trái xoăn trắng nõn tinh xảo ngậm lấy nụ nhàn nhạt, thấy ai cũng là dáng vẻ khanh khách khách khí.
Giang Diệu hiểu rõ, những năm , nếu Tạ di nương ở bên gối Tam thúc thổi gió thì cha nàng cùng tam thúc cũng sẽ nháo đến mức độ .
Tạ di nương dịu dàng phúc , cũng đang quan sát Giang Diệu mặt. Tiểu cô nương, tuổi còn trẻ, trong lúc vung tay nhấc chân chính là một bộ khí thế khuê nữ thế gia, một cái trâm hoa búi tóc vòng ngọc đeo cổ tay, tất cả đều là thứ .
Giang Diệu gì, trực tiếp qua. Nụ mặt Tạ di nương cứng đờ, Giang Diệu rời liền thẳng . Nha Thanh Nha bên Tạ di nương thầm :
“Di nương, tính khí tiểu tổ tông thật là kiêu ngạo”
Tạ di nương cợt, :
“Có một đại gia đình như thế sủng ái, đương nhiên là kiêu ngạo .”
Nói xong, mới nhớ tới chính mấy năm qua gặp mặt Tạ Nhân, Tạ di nương hướng về Thanh Nha, hỏi:
“Nhân Nhi tin tức gì ?”
Thanh Nha mỉm :
“Vâng, mấy ngày nữa Nhị tiểu thư sẽ lên lên đường. Từ Bình Châu đến kinh thành, đường thủy cũng mất một tháng lộ trình, đến tết năm nay di nương cuối cùng cũng coi như thể thấy Nhị tiểu thư.”
Muội chính là duy nhất của nàng nên tất nhiên nàng cũng vui vẻ khi sắp gặp . Sáu năm qua, Tam gia tuy rằng phái chăm sóc , nhưng nàng là tỷ tỷ chung quy đều ở bên cạnh .
Bây giờ là đại cô nương nên cũng đếm lúc chuyện đại sự cả đời, mà chuyện cũng nên do tỷ tỷ là nàng tự . Kinh thành phồn hoa, địa linh nhân kiệt, hơn nữa Tam gia ở đây nên nhất định sẽ tìm cho nàng một mối hôn nhân .
Trong lòng Tạ di nương vui sướng, nhưng nghĩ đến dáng vẻ Giang Diệu mới qua, nhịn hít một tiếng. Cũng khó trách lúc trong lòng nàng sẽ thoải mái, ở cạnh với một tiểu cô nương cả đại gia đình sủng ái, sống trong nhung lụa từ mới lọt lòng, bản nàng còn cảm thấy ông trời bất công, huống hồ lúc đó mới bảy tuổi.
。・°°・(>_<)・°°・。
Buổi tối gia cùng dùng bữa, bàn tràn đầy thức ăn phong phú.
Giang Thừa Ngạn mấy ngày nay đều Phu t.ử khen ngợi nên lúc sống lưng cũng ưỡn đến mức thẳng tắp, ở mặt phụ Giang Chính Mậu chuyện, cũng thấy tự tin hơn.
Vào lúc Giang Thừa Ngạn đang tự bóc vỏ tôm cho . Có lẽ là quen chuyện như nên động tác Giang Thừa Ngạn bóc vỏ tôm đến là nhanh, đem từng con tôm bóc vỏ chỉnh tề đặt ở trong đĩa sứ hoa sen, mà Giang Diệu từ bên trong đĩa gắp lên thịt tôm mềm mại trắng như tuyết, chấm một chút nước súp bắt đầu ăn.
Giang Thừa Ngạn một bên bóc vỏ tôm cho , một bên xem xét miệng Nhị ca Giang Thừa Hứa, hồn nhiên hỏi:
“Nhị ca, miệng Nhị ca ?”
Động tác gắp tôm tay Giang Diệu dừng một chút, liếc mắt về phía Nhị ca.
Giang Thừa Hứa còn mở miệng chuyện thì Kiều Thị trươc:
“Có lẽ là côn trùng cắn, cái gì nghiêm trọng, chờ một lúc nữa ăn xong bôi t.h.u.ố.c mỡ là . Ngươi mau mau dùng cơm, bớt .”
Giang Thừa Ngạn chút oan ức. Hắn chỉ là quan tâm thôi nha. Hắn đầu , :
“Diệu Diệu…”
Giang Diệu nháy mắt mấy cái, âm thanh ngọt ngào :
“Nghe mẫu .”
Kiều Thị cùng Giang Chính Mậu là từng trải, một cái liền đoán miệng nhi t.ử nhà đến cùng là . Chỉ là loại chuyện như thể mang mà bàn luận, cũng sợ sẽ thành chuyện cho .
Có điều, Kiều Thị còn lo lắng nhi t.ử chịu kết hôn, bây giờ trong lòng nhi t.ử , khóe miệng Kiều Thị cũng nhịn mà cong cong. Dù ở trong lòng Kiều Thị tin tưởng nhân phẩm của nhi tử, nàng sẽ nghĩ tới là nhi t.ử ép buộc tiểu cô nương nhà .
Ngoại trừ Giang Thừa Ngạn cùng Giang Diệu là hai cái tiểu hài t.ử thì Đại ca Giang Thừa Nhượng luôn trầm cũng rõ ràng đây là chuyện gì.
Giang Thừa Nhượng là một trong ba bào t.h.a.i sinh sớm nhất, việc hôn nhân cũng là duy nhất định .
Tuy là con trưởng đích tôn của Trấn Quốc Công phủ, việc hôn nhân thể lựa chọn theo ý như hai , nhưng Giang Thừa Nhượng đối với vị hôn thê xuất danh môn là hảo cảm. Bây giờ nghĩ đến Nhị tâm tình nhạt nhẽo sợ là cũng sẽ sắp định .
Một bữa cơm ngoại trừ thoáng yên tĩnh chút thì cũng giống như thường ngày.
Có điều trong lòng ở đây đều hiểu rõ chuyện như ban ngày, chỉ tính tình hoạt bát Giang Thừa Ngạn cả ngày chỉ chơi thì đầu óc vẫn mơ hồ chuyện gì.
Buổi tối lúc Giang Diệu tắm rửa xong, đang ở giường nhỏ để Bảo Cân lau khô tóc, còn Bảo Lục bôi tinh dầu dưỡng da cho nàng, thì mẫu Kiều Thị .
Kiều Thị từ trong tay Bảo Cân tiếp nhận khăn lau, để hai việc khác chính nàng tự lau tóc cho nữ nhi.
Kiều Thị cúi đầu mái tóc trong tay , sợi đen dài, mềm mại óng ả, đúng là dưỡng đến vô cùng .
Mà Giang Diệu thấy mẫu nãy giờ gì, lúc mới nhỏ giọng hỏi: “Nương, nương hôm nay đến là lời cùng với nữ nhi ?”
Đối mặt với đôi mắt to trong suốt của nữ nhi, Kiều Thị , như vô ý hỏi:
“Hôm nay Diệu Diệu bái Bồ Tát với A Tuyền và Nguyệt Nhi ?”
Nghe Kiều Thị hỏi như , Giang Diệu liền trong lòng mẫu đang bàn tính cái gì. Mẫu nàng hỏi Nhị ca mà đến thăm dò ý tứ bên nàng.
Giang Diệu nghĩ, nếu nàng đáp ứng biểu tỷ đem chuyện cho mẫu thì nàng là , nhưng hôm nay, dường như nàng cũng quan trọng .
Giang Diệu như thực chất :
“Vốn là gọi cả Tuyền tỷ tỷ, điều Tuyền tỷ tỷ hôm nay rảnh.”
Kiều Thị mới đầu còn nghi ngờ nhưng bây giờ nàng càng ngày càng chắc chắc mấy phần —— xem con thứ hai của nàng, xác thực là coi trọng Nguyệt Nhi.
Tiết Kim Nguyệt là Kiều Thị tận mắt nàng lớn lên, Kiều Thị cũng là chân tâm yêu thích đứa nhỏ , nhưng đứa nhỏ tâm tư đơn thuần, lá gan chút nhỏ, trong ngày thường luôn là bộ dáng e ngại con thứ hai của nàng, như chuyện ngày hôm nay… Sợ là do con trai của nàng hung hăng chủ động. Trong lòng Kiều Thị chủ ý là một chuyện, nhưng hôn sự thành là một chuyện khác. Nếu con trai của nàng thật sự yêu thích thì là nam t.ử sẽ chịu trách nhiệm, nên đem chuyện cho nàng, nàng sẽ an bài cầu hôn.
nếu mà , thì coi như xong .
Kiều Thị hỏi:
“Hôm nay ở Pháp Hoa tự, còn những chuyện khác phát sinh?”
Con thứ hai của nàng, đang yên đang lành nếu là gặp chuyện gì kích thích thì sẽ chuyện như ?
Giang Diệu lắc đầu một cái.
Nhìn nữ nhi vẻ mặt sững sờ gì, Kiều Thị cũng nữ nhi còn nhỏ, đối với chuyện nam nữ hiểu rõ nhiều nên nàng cũng hỏi nhiều nữa, chỉ căn dặn nữ nhi sớm nghỉ ngơi.
Giang Diệu thể ngủ sớm?
Nàng ở giường nhỏ lăn qua lộn đều là hình ảnh đời của Nhị ca và Tiết biểu tỷ, cùng với hôm nay nàng thấy là bộ dáng biểu tỷ oan ức, hình ảnh cứ đan xen khiến Giang Diệu phát sầu đến nỗi tiểu lông mày cũng vặn chặt mấy phần.
Sau nghĩ đến thời điểm nàng phái giáo huấn Kỳ Trừng thì Lục Lưu thấy rõ ràng…..
Nghĩ đến một lúc lâu, Giang Diệu mơ mơ màng màng ngủ , đó nàng liền mơ thấy một giấc mơ mà đến cả hai đời nàng cũng từng .
Nàng mơ thấy hôm nay ở Pháp Hoa tự, nàng ngoài tìm Tiết biểu tỷ, khi tới phía hòn giả sơn nàng thấy cảnh tượng Tiết biểu tỷ Nhị ca nàng bắt nạt. Chỉ là hai dường như nhận nàng đang ở gần nên vẫn cứ tiếp tục. Nàng chút tự nhiên xoay rời .
Không ngờ lúc , liền thấy Lục Lưu ở lưng nàng.
Gương mặt tuấn tú của Lục Lưu mỉm , cúi đầu nàng, tay cầm một xiên kẹo hồ lô, coi nàng như là tiểu hài t.ử sáu tuổi mà cho ăn.
Nàng lớn thì thấy Lục Lưu dừng một chút, đó ném kẹo hồ lô tay xuống đất, một khắc, môi liền đè ép xuống hung hăng hôn nàng, lưỡi đưa trong miệng nàng càn quét…
Giang Diệu giật tỉnh , sống lưng mồ hôi chảy ròng ròng, sợ đến thở dốc từng ngụm.
Bảo Cân bưng chậu rửa mặt , tiểu thư giường nhỏ mặc một tẩm ý sắc ngọc lan, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, cái trán lấm tấm mồ hôi, bèn hỏi:
“Tiểu thư thấy ác mộng ?”
Đó mà là ác mộng , đây chính là… Chính là nàng mộng xuân….
Giang Diệu cố gắng nghĩ tới nữa, nhưng trong đầu nàng hình ảnh càng rõ ràng, rõ ràng đến mức khiến nàng thể cảm nhận hô hấp của ấm áp đến nhường nào.
Giang Diệu vươn tay vỗ vỗ khuôn mặt đang đỏ bừng của chính , nàng nghĩ nếu như nàng mơ kiểu thì cũng mơ thấy Hoắc Nghiễn, chứ tại là Lục Lưu thế ???
Giang Diệu lắc đầu một cái, trời bên ngoài sáng, thấy ở sân hươu con kêu ô ô, mới :
“Không chuyện gì.”
Sau đó Giang Diệu liền dậy rửa mặt xiêm y, đến thời điểm nàng đang ăn sáng, Bảo Lục vui vẻ chạy , khuôn mặt nhỏ tròn tròn ngậm lấy ý xán lạn, cùng Giang Diệu một cái tin tức mà nàng mới hỏi thăm .
Kỳ Trừng – con trưởng đích tôn của Kỳ phủ, hôm qua đường trở về gây sự với ai mà đ.á.n.h gãy hai chân.