Tuyên Vương Sủng Thê Như Bảo - Chương 67: Định thân

Cập nhật lúc: 2025-11-27 04:25:29
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai gò má Tiết Kim Nguyệt nóng lên, tới xuống ghế bên cạnh giường của Giang Diệu, ngẩng đầu liền đối diện với tiểu cô nương mắt to tròn đang khanh khách, lỗ tai nàng càng ngày càng nóng mấy phần, sẵng giọng:

“Diệu Diệu, cho phép .”

Muội thông minh như , khẳng định nghĩ đến… Nghĩ đến nàng cùng Nhị biểu ca chuyện.

Giang Diệu : “Được , Nhị tẩu tẩu.”

Tiết Kim Nguyệt ừ một tiếng mới phát hiện điều gì là lạ liền phản ứng , đôi mắt trợn trừng lên, vươn tay nắm khuôn mặt nhỏ bé của Giang Diệu, thẹn giận :

“Tốt, dám chê , sớm thì sẽ sang đây gặp .”

Biết thể Giang Diệu thoải mái, nàng tự nhiên cũng dám dùng nhiều lực, chậm rãi dừng tay, đầu nhỏ rũ xuống :

“… Diệu Diệu, cũng , mỗi tỷ thấy Nhị biểu ca thì đều chút sợ sệt.”

Giang Diệu cũng hiểu rõ ràng lắm, tình huống bây giờ của hai ? Nàng :

“Tỷ ghét Nhị ca của đúng ?”

Tiết Kim Nguyệt thành thực gật đầu, :

“Ừm, tỷ vốn là đáng ghét . Chỉ là… Chỉ là mỗi thấy tỷ liền táy máy tay chân, chỉ bắt nạt tỷ.”

Bên cạnh nàng bạn tâm giao, mà những chuyện nàng thể cho mẫu của , cũng chỉ thể cùng Giang Diệu.

Tiết Kim Nguyệt cúi đầu càng thấp hơn, bất mãn :

“Hắn ỷ việc tỷ sẽ cho nương tỷ.”

Xác thực là Nhị ca nàng đúng, mắt còn định mà cứ chiếm tiện nghi của tiểu cô nương như . Giang Diệu vươn tay lôi kéo ống tay áo của Tiết Kim Nguyệt, :

“Biểu tỷ …Nhị ca xác thực đúng, nếu như tỷ thể sớm chút gả cho Nhị ca , tất cả những chuyện giải quyết ?”

Tiết Kim Nguyệt bĩu môi, khẽ hừ một tiếng, :

“Hắn thú liền thú , tỷ mới chịu gả .”

Ý là…

“… Nhị ca với tỷ ?” Giang Diệu hỏi.

Tiết Kim Nguyệt gật đầu, :

“Hồi Nhị biểu ca ở Pháp Hoa tự hôn tỷ, tỷ xác thực tức giận, nguyên bản đời đều gặp . mà… khi gặp ở Kiều phủ, Nhị biểu ca khi xin tỷ thì cũng hướng về tỷ chịu tội. Hắn đợi tỷ cũng tình cảm với , chỉ cần tỷ gật đầu thì sẽ cho đến phủ cầu …”

Nhị biểu ca là thật tâm thành với nàng. nàng nhát gan, ngốc nghếch như thế, đến cùng thì Nhị biểu ca coi trọng nàng điểm gì chứ?

Có điều ——

Tiết Kim Nguyệt Giang Diệu , nghiêm túc :

“Tỷ vốn tưởng rằng Nhị biểu ca chỉ ý định chiếm tiện nghi của tỷ, nghĩ tới Nhị biểu ca là thật sự thú tỷ.”

Tiểu cô nương tâm tư đơn thuần cũng chỗ , thí dụ như lúc Tiết Kim Nguyệt thấy Giang Thừa Hứa chịu trách nhiệm khiến nàng còn truy cứu chuyện khinh bạc nữa. Gò má Tiết Kim Nguyệt ửng đỏ , :

“… Tỷ là cô nương gia giáo dưỡng, còn định thể tùy tùy tiện tiện một nam t.ử hôn như thế. Điều cho tỷ… thể gả cho khác đây?”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Chỉ là, Nhị biểu ca chịu trách nhiệm là một chuyện, nàng lấy chồng là một chuyện khác…

Nghe xong lời của Tiết Kim Nguyệt, gò má Giang Diệu cũng nóng mấy phần. Nàng vốn tưởng rằng chuyện là cái gì, thực … Nàng giơ tay theo bản năng sờ sờ miệng , nghĩ đến ngày Lục Lưu hôn nàng, nhất thời phiền não thôi. Hắn đây? Hắn chỉ là chiếm tiện nghi của nàng, vẫn … Vẫn cái gì với nàng?

“Diệu Diệu, ?”

Tiết Kim Nguyệt giơ tay sờ mặt Giang Diệu :

“Làm nóng như thế? Thân thể đến cùng là ?”

Giang Diệu tỉnh táo , đem chuyện đến nguyệt sự cho Tiết Kim Nguyệt, Tiết Kim Nguyệt xong, cũng chút tự nhiên, dù đây cũng là chuyện tư mật của cô nương gia. Khuôn mặt nhỏ bé của Tiết Kim Nguyệt đỏ bừng, cũng thẹn thùng :

“Muội thật mạnh mẽ đấy, hồi đó tỷ đến nguyệt sự còn doạ phát , cứ tưởng sắp c.h.ế.t .”

Nói xong, Tiết Kim Nguyệt thấy bàn nguội, mới :

“Bụng ấm áp thì mới thoải mái, nương của tỷ mẹo pha tra cực vi diệu, uống bảo đảm hữu hiệu, chờ tỷ một chút, tỷ nhà bếp pha cho uống.”

Giang Diệu cần phiền toái như , thấy Tiết Kim Nguyệt dậy hoạt bát ngoài.

Nàng , ôm chăn trong lòng nàng nhăn nhúm tùm la tùm lum.

Lúc , Tiết Kim Nguyệt khỏi gian nhà, nhà bếp nhỏ, thấy một , nàng đang mở miệng gọi nha , bỗng nhiên thấy ở chỗ tối một nam tử, nàng giật sợ đến nỗi chén trong tay đều rớt xuống:

“Nhị biểu ca…”

Giang Thừa Hứa tay mắt lanh lẹ, vững vững vàng vàng bắt chén đang rơi, đặt lên bàn gỗ lê ở bên cạnh.

Phản ứng đầu tiên của Tiết Kim Nguyệt chính là xoay rời .

Giang Thừa Hứa vươn tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng, kéo nàng gần phía , :

“Ta chỉ mấy câu với nàng.”

Nói mấy câu mà còn cần ôm nàng để ?

Tiết Kim Nguyệt vốn là hổ, nghĩ ở vị trí thì bất cứ lúc nào cũng đều nha nên nàng càng là sợ sệt.

Tiết Kim Nguyệt vội vã giẫm xuống chân Giang Thừa Hứa, nàng dùng sức nhưng thấy đối phương cũng rên một tiếng, nàng dám giẫm tiếp, chỉ ủy khuất :

“Vậy Nhị biểu ca đem thả , chỗ … Sẽ thấy.”

Giang Thừa Hứa : “Yên tâm, sẽ .”

Hắn đem thể nàng ôm chặt hơn một chút, mặt đối mặt nàng, hỏi:

“Chuyện với nàng, nàng suy nghĩ ?”

Tiết Kim Nguyệt c.ắ.n cắn môi, suy nghĩ một chút, :

“Ta suy nghĩ thêm.”

Nàng thấy lông mày Giang Thừa Hứa nhíu , vội vàng :

“Nếu Nhị biểu ca sốt ruột thì thú khác là .”

Nàng cũng khi việc hôn nhân của Đại biểu ca định thì dì liền vì an bài một mối hôn nhân , còn thật nhiều các cô nương khác đấy.

Trong các tiểu cô nương thì thiếu so với nàng thông tuệ và mỹ mạo hơn. Nếu ngay cả chút lòng kiên trì đều , thì cũng bao nhiêu thành tâm kết hôn cùng nàng.

Giang Thừa Hứa xong, ánh mắt bình tĩnh nàng.

Tiết Kim Nguyệt sững sờ, cảm thấy gì đó đúng, nàng xưa nay nhát gan, theo bản năng liền lùi phía vài bước.

Phía cửa đóng “Oành” một tiếng, hề điềm báo , nàng liền nam nhân áp lên ván cửa…

Bảo Lục đang định nhà bếp, thấy cửa phòng bếp bỗng nhiên đóng , vội vàng tới, nửa đường thì một nam nhân cao gầy bỗng nhiên xuất hiện, ngăn cản đường của nàng. Bảo Lục lên, thấy đối phương là Du Văn – hầu bên cạnh Nhị công tử, mới kinh ngạc :

“Du đại ca?”

Du Văn khách khí :

“Bảo Lục cô nương, nơi chuyện gì, cô nương nhà chăm sóc tiểu thư .”

Bảo Lục trong phòng Bảo Cân tỷ tỷ, nhưng nàng cũng ngốc, hiểu lẽ là một việc thể cho nàng nên nàng cũng qua. Bảo Lục hướng về phía Du Văn nhún hành lễ, :

“Vậy Du đại ca, .”

Giang Diệu ở trong phòng đợi lâu, mới thấy Tiết Kim Nguyệt chậm rì rì .

Giang Diệu cầm lấy tách Tiết Kim Nguyệt pha, mở nắp tách ngửi mùi mùi thơm phức, con ngươi nàng óng ánh, nhịn khen:

“Trà thật là thơm.”

Nàng thấy xưa nay Tiết Kim Nguyệt luôn ồn ào giờ lời nào, nàng ngẩng đầu cẩn thận liếc biểu tỷ, thấy miệng nhỏ của biểu tỷ chu lên, giống như đang giận hờn ai đó.

Hơn nữa Giang Diệu tỉ mỉ thì phát hiện mới đầu Tiết biểu tỷ thoa son hồng phấn, hiện giờ miệng nhỏ đỏ ngầu như là thoa một lớp son đỏ dày đặc, thật giống như là… Bị cái gì gặm cắn.

Giang Diệu nâng chén lên miệng uống, trong đầu rõ ràng như ban ngày, nhịn trầm thấp .

Tiết Kim Nguyệt vốn là tật giật , hiện nay thấy Giang Diệu nở nụ , liền nàng phát hiện , thẹn quá thành giận vội vàng :

“Không cho , cho , hai các ngươi đều là cùng một cái đức hạnh, luôn bắt nạt !”

Giang Diệu mím môi , khuyên can đủ đường, một tràng mấy câu nịnh nọt dỗ dành vị Nhị tẩu tẩu .

。・°°・(>_<)・°°・。

Có Lão thái thái Trấn Quốc Công phủ lo liệu nên việc hôn sự tự nhiên là thuận lợi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyen-vuong-sung-the-nhu-bao/chuong-67-dinh-than.html.]

Thêm nữa hai nhà vốn là bà con họ hàng xa, Nhị công t.ử Giang Thừa Hứa của Trấn Quốc Công phủ dung mạo và năng lực đều xuất sắc, cùng Tiết Kim Nguyệt là biểu thanh Mai Trúc mã nên hôn sự càng điều thích hợp.

Hơn nữa Kiều Thị lúc cũng hiểu tâm tư của con thứ hai mà cũng đề cập cùng với Lâm thị của Tiết phủ, cũng chính là mẫu Tiết Kim Nguyệt.

Lâm thị vốn là thưởng thức Giang Thừa Hứa tuổi còn trẻ mà cỗ khí tức trầm , ý nữ nhi nhà cũng cảm thấy thiếu niên ngày thường mặt mày biến sắc mà cũng thật là tinh mắt.

Một phen cân nhắc, thêm Trấn Quốc Công phủ uy danh như thế mà còn đưa một bà mối tới cửa mai, hôn sự cũng coi như là đủ thành ý, há thể đáp ứng ?

Lâm thị nghĩ đến lúc suýt chút nữa đem nữ nhi hứa gả cho cái tên Kỳ Trừng nguỵ công t.ử vẻ đạo mạo, mỗi nghĩ tới đều chút sợ. Nhìn nam t.ử hào hoa phong nhã cũng nhất định là như một, như Giang Thừa Hứa yêu thích chuyện nhưng đấy mới là sẽ khác đau lòng tổn thương.

Việc hôn nhân định , Tiết Kim Nguyệt ở khuê phòng của ôm mặt thẹn thùng.

Lâm thị tiến , thấy nữ nhi dáng dấp hổ như , khanh khách :

“Làm ? Lúc con Nhị biểu ca hung, sợ Nhị biểu ca ?”

Khi còn bé Tiết Kim Nguyệt xác thực sợ Giang Thừa Hứa, nhưng nàng thích Giang Diệu cùng hai vị biểu ca khác, nên mỗi Trấn Quốc Công phủ chơi tự nhiên chút xoắn xuýt.

Tiết Kim Nguyệt tự bênh :

“Nào ? Nhị biểu ca .”

Chí ít chuyện giữ lời, tuy rằng bá đạo một chút, thế nhưng vẫn chịu trách nhiệm.

Lâm thị vốn còn lo lắng nữ nhi tâm tư đơn thuần hiểu chuyện, lúc thấy nữ nhi đối với Giang Thừa Hứa cái khác, trong lòng nàng cũng coi như là thả xuống một tảng đá lớn.

Lâm thị cúi đầu nữ nhi, :

“Nguyệt Nhi, con yên tâm. Nhị biểu ca của con là một tay biểu dượng dạy dỗ, nhân phẩm quả thực . Con xem, ở bên biểu dượng của con đến hiện giờ vẫn chỉ duy nhất một là biểu dì…”

Nam t.ử nếu cả đời chỉ một nữ nhân một thê t.ử thì đó là chuyện mấy khả năng nhưng Giang Chính Mậu là nam t.ử điều . Nếu Giang Thừa Hứa giống cha như thế, đây chính là phúc phận của nữ nhi nhà nàng.

Tiết Kim Nguyệt đúng là nghĩ đến vấn đề . nàng ngay cả cha bên cũng một di nương, thật nhiều các gia đình giàu khác thì các lão gia công t.ử cũng đều kiều thê mỹ .

Nghĩ đến ngày nàng cùng Giang Thừa Hứa thành , Giang Thừa Hứa thể còn nữ nhân khác, cũng sẽ ôm các nàng, hôn các nàng như là đối với , khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiết Kim Nguyệt liền chìm xuống.

Lần nàng đáp ứng mà cũng đặt yêu cầu gì. Nàng thể quên cơ chứ?

Thật là đần c.h.ế.t … =.=

。・°°・(>_<)・°°・。

Ở bên Tiết Kim Nguyệt chính là đang buồn phiền chuyện mơ mơ hồ hồ liền đáp ứng Giang Thừa Hứa cầu hôn, mà ở bên động tác của Trấn Quốc Công phủ nhanh như , chỉ nửa tháng, liền tới phủ cầu hôn, dù Tiết Kim Nguyệt hối hận đáp ứng quá dễ dàng thì cũng muộn.

Mà Trấn Quốc Công phủ bên , Lão thái thái ngừng ngóng trông mấy Tôn nhi thể kết hôn sớm một chút.

Lão thái thái mặt mày hiền lành, ghế Vân Long, vui vẻ mà :

“Việc hôn nhân cũng sắp tới . Chờ sang năm để hôn sự của tôn nhi trưởng Giang Thừa Nhượng xong xuôi, liền đến phiên Nhị tôn nhi hỉ sự. Hài t.ử Nguyệt Nhi xác thực ngoan ngoãn khéo léo, xưa nay luôn yêu thích đứa nhỏ , khi thành , ngươi bắt nạt đấy.”

Cả Trấn Quốc Công phủ chỉ Giang Diệu là tôn nữ, Lão thái thái đối với tiểu cô nương ngoan ngoãn hiểu chuyện đặc biệt yêu thích, mà Tiết Kim Nguyệt thường xuyên đến Trấn Quốc Công phủ, mỗi cùng Giang Diệu ở bên Lão thái thái chuyện đều khiến yêu thích, Lão thái thái luôn vui vẻ nên sớm coi Tiết Kim Nguyệt như là cháu gái.

Giang Thừa Hứa : “Tổ mẫu yên tâm, Tôn nhi hiểu rõ.”

Giang Diệu đang cúi đầu bóc hạt thông, xong mấy câu của Nhị ca nàng, một đôi mắt to long lanh nhịn về phía Giang Thừa Hứa. Nhị ca của nàng, so với cha nàng còn lạnh nhạt và trầm mặc hơn, trong ngày thường bao giờ lộ buồn vui ngoài mặt, lúc ngoan ngoãn đáp ứng lời của tổ mẫu, lỗ tai cũng đều đỏ lên.

Đỏ ngầu…Nhị ca nàng là thẹn thùng nha!!!!!

Giang Diệu cảm thấy thú vị, nhịn mà thần sắc trở nên vui vẻ.

Phùng thị ánh mắt sắc bén, thấy Giang Diệu lộ ý dịu dàng, nhân tiện :

“Diệu Diệu cũng vui vẻ .”

Nói xong, Phùng thị về phía Lão thái thái, tiếp:

“Lão tổ tông, qua năm Diệu Diệu nhà chúng cũng mười ba, việc hôn nhân cũng nên chuẩn sớm mới . Diệu Diệu chúng chọn rể càng cảnh giác cao độ.”

Đang yên đang lành, như thế nào đến nàng ? Gò má Giang Diệu nóng lên, nhất thời nên cái gì.

Lão thái thái cũng tôn nữ bảo bối là đại cô nương, hiện nay thấy tôn nữ thủy linh mỹ mạo, đôi mắt ngậm nước long lanh, khuôn mặt nhỏ bé còn hết vẻ trẻ con nhưng cũng thể thấy ngày chính là một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành. chủ mẫu của gia đình giàu , đại thể sẽ tuyển quá mức đẽ, lúc hôn sự với Kiều Thị, Lão thái thái mới đầu cũng là chút bất mãn, chỉ là Giang Chính Mậu yêu thích, là nam nhân si tình, Lão quốc công gia gật đầu, Lão thái thái cũng tiện gì. qua nhiều năm như thế, Lão thái thái đối với con dâu Kiều Thị càng ngày càng hài lòng. Chỉ là, nàng như , nhưng bên ngoài cũng chắc nghĩ như .

Giang Diệu thấy Lão thái thái chằm chằm nàng, liền Lão thái thái thật sự đang suy nghĩ, nhanh chóng thả hạt thông tay xuống bên trong đĩa, ôm lấy cánh tay Lão thái thái, nũng nịu :

“Tôn nữ gả, tôn nữ cả đời bồi tiếp tổ mẫu.”

Lời êm tai ai mà thích , đặc biệt tuổi.

Lão thái thái ôm tiểu tôn nữ trong lồng ngực, mỉm , mặt là những dấu vết của năm tháng lưu , dịu dàng :

“Diệu Diệu yên tâm, tổ mẫu nhất định chọn cho con một mối hôn sự .”

Khuôn mặt của Giang Diệu đỏ bừng, ngoan ngoãn tiếp.

Kỳ thực đời , nàng cùng Lục Hành Chu định , tổ mẫu của nàng cũng là thích. Có điều tổ mẫu cũng cảm thấy Lục Hành Chu là đứa trẻ , chỉ mẫu Lục Hành Chu là gê gớm, tổ mẫu sợ chính gả sẽ chịu thiệt, dù Lục Hành Chu là đứa con hiếu thuận nên nhất định sẽ phản đối ý tứ của Mạnh thị.

những chuyện tổ mẫu lo lắng còn kịp phát sinh thì nàng cũng mất mạng khi gả cho Lục Hành Chu.

Bây giờ nghĩ đến, Giang Diệu cảm thấy thể đấy cũng là một chuyện —— kiếp nàng ốm yếu, dù cũng sống bao lâu nữa, cùng với việc c.h.ế.t bởi Lục Hành Chu và Tạ Nhân cũng khác mấy. Chỉ là tội nghiệp nhân của nàng vì nàng mà thương tâm.

。・°°・(>_<)・°°・。

Từ sảnh đường của Lão thái thái , khi Kiều Thị cùng Phùng thị và Thích thị tách , nàng mới lôi kéo Giang Diệu chuyện:

“… Ngày mùng năm tháng chạp, Bình tân Hầu phủ tổ chức tiệc một trăm ngày, Diệu Diệu cùng với nương nhé.”

Nàng mặt mày Giang Diệu đẽ non nớt một cái, căn dặn một câu:

“Liền mặc áo gấm phù dung mà Cẩm Tú phường mới đưa tới .”

Áo màu hồng nhạt thêu hoa lan phù dung, tuy tính là quá mức tươi đáng chú ý, nhưng cũng chút trang trọng, trưởng thành.

Kiều Thị sẽ lý do mà căn dặn như , Giang Diệu nghĩ một chút liền thông, chắc chắn trong lòng mẫu dự định.

Nàng cúi đầu quấn quít lấy ngón tay, nghĩ thầm: Xem mẫu nàng thật sự dự định để nàng định sớm một chút…

。・°°・(>_<)・°°・。

Ngày mùng năm tháng chạp hôm đó, Giang Diệu dậy sớm trang điểm, Kiều Thị cũng hết sức căn dặn hai nha Bảo Cân cùng Bảo Lục đem tiểu thư biến thành đoan trang, hào phóng.

Có điều Giang Diệu tuổi còn nhỏ, chính là tuổi đáng yêu hoạt bát nên trang phục chút hợp.

Chỉ là trong các gia đình quyền quý , nếu như chọn con dâu thì quan trọng nhất là đoan trang, thận trọng, còn mỹ mạo sẽ là vấn đề quyết định.

Giang Diệu là nữ nhi Trấn Quốc Công phủ, việc hôn nhân vốn là cần quá lo lắng. Chẳng qua lúc Kiều Thị ít khi mang theo nữ nhi xuất môn mà bây giờ cũng thể giấu giấu diếm diếm, nên nàng cũng khoe khoang nữ nhi xinh của .

Thời điểm Kiều Thị dẫn Giang Diệu đến Bình tân Hầu phủ thì khách nhân đến đông đủ náo nhiệt từ lâu.

Bình tân Hầu phu nhân đang ở Phương Nhã viện cùng các mệnh phụ quý nữ.

Giang Diệu ngoan ngoãn khéo léo theo phía Kiều Thị.

Hoắc Tuyền chính là đang vây quanh mẫu Chu thị, tiểu béo trắng trong tã lót, ngẩng đầu lên thấy Giang Diệu phía Kiều Thị, nhất thời ánh mắt sáng lên, dậy tới bên Giang Diệu.

Hoắc Tuyền là hiểu lễ, tiên ngọt ngào chào Kiều Thị, đó mới lôi kéo Giang Diệu :

“Diệu Diệu cũng tới nhà tỷ xem tiểu ?”

Bình tân Hầu phu nhân Chu thị hai hài t.ử là Hoắc Nghiễn, Hoắc Tuyền, bây giờ mới thêm Lân nhi, đây đúng là một việc vui.

Giang Diệu gật đầu. Trong Trấn Quốc Công phủ thì nàng cũng đường đường nào, Giang Diệu đúng là cơ hội cùng tiểu oa oa tiếp xúc, tiểu oa gần nàng nhất là Kiều Nguyên Bảo thì giờ cũng chín tuổi.

Nàng chút ngạc nhiên, giương mắt tiểu oa oa trong lồng n.g.ự.c Chu thị, ngờ ngợ thể thấy gò má béo.

Hai tháng gần đây hiếm thấy Giang Diệu đến Bình tân Hầu phủ, Hoắc Tuyền hướng về nàng nháy nháy mắt :

“Đi, tỷ dẫn một cái.”

Nói xong, liền lôi kéo Giang Diệu gần.

Chu thị xưa nay yêu thích Giang Diệu, hiện nay thấy tiểu cô nương ngoan ngoãn khéo léo chào , khuôn mặt nhỏ béo mập nộn, trang điểm đoan trang hào phóng đẽ, càng càng dời nổi mắt.

Kiều Thị cũng cùng Chu thị mấy câu, ánh mắt rơi mặt mày mỉm của Chu thị, liền Chu thị đối với khuê nữ là thực lòng yêu thích, trong lòng nàng nhịn nghĩ: Nếu thật sự tìm hơn thì Hoắc Nghiễn cũng tệ.

Mà Giang Diệu đúng là chú ý tới cái khác, ánh mắt đều tập trung cả tiểu oa oa đang đội mũ con hổ trong n.g.ự.c Chu thị, mang theo khoá trường mệnh, thấy tiểu t.ử một đôi mắt đen như mực, mắt chớp lấy một cái mặt nàng, đó giương miệng nhỏ a a a a gọi lên, nước miếng cũng đều chảy cả .

Chu thị , vội vàng lấy khăn ôn nhu lau miệng cho nhi tử.

Hoắc Tuyền nhịn thán: “Đệ yêu thích Diệu Diệu đây.”

Đời Giang Diệu vô duyên với hài tử, nhưng nàng từ nhỏ liền đối với tiểu hài t.ử một loại cảm giác thiết, hiện nay tiểu oa oa béo ị đáng yêu, trong lòng Giang Diệu nhịn : Nếu đời , nàng cũng một hài t.ử đáng yêu như thế thì thật là bao nhiêu.

Nghĩ đến đời thể của nàng khoẻ mạnh, ngày nếu là thành , sinh con cũng thành vấn đề, Giang Diệu đối với việc hôn nhân dường như cũng nhiều hơn mấy phần chờ đợi.

 

 

Loading...