Tuyệt Đỉnh Vương Phi - Chương 342

Cập nhật lúc: 2025-07-12 23:30:53
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thị vệ tìm thấy Tiêu Kiêu ở Tụ Hiền Cư.

Tiêu Kiêu khi từ lúc Tráng Tráng rời thì uống nhiều, Hồ Hạnh Nhi tối nay cũng hề rời mà ở đây, thấy thị vệ cầm chỉ thị tay của Mộ Dung Khanh, trong lòng nàng nặng trĩu.

Nàng đưa thị vệ đến gian tiếp khách, lạnh lùng lệnh cho ném Tiêu Kiêu xuống hồ Tụ Hiền Cư lạnh giá, để tỉnh rượu.

Tiêu Kiêu nửa say nửa tỉnh lôi tới, Hồ Hạnh Nhi xuống bên cạnh , lạnh lùng bốn chữ: “Tráng Tráng tự sát!”

Bốn chữ , Tiêu Kiêu như sét đánh bên tai.

Hắn chạy như điên đến phủ công chúa, ở cửa thở hổn hẻn, chạy dọc đường khiến tỉnh rượu hơn, tỉnh táo đến tận tim phổi.

Hắn ở cửa, , mỗi hồi kinh, đều sẽ đến đây, vẫn luôn quẩn quyến luyến ở đây, dường như ở đây thể gần gũi nàng hơn.

Cuối cùng, Lễ Thân Vương, An Thân Vương kinh ngạc khi tin chạy đến kéo .

Tất cả âm thanh ở bên tai dường như là kí ức của kiếp , ồn ào hỗn loạn, mắt tiêu điểm, nên , thể mệt mỏi, kiểm soát bên trong.

Người như đèn lồng vòng, giống như ở một thế giới khác.

Từ cửa tới bên giường, cách mấy chục bước mà giống như đến cuối cuộc đời.

nhiều , đập mắt là một khung cảnh đỏ thẩm.

Nàng mặc đồ tân nương, im giường.

Bỗng nhiên , những giọt nước mắt rơi xuống.

Năm đó, xong bộ đồ tân nương, nàng liền lập tức mặc thử, xoay một vòng mặt , cảnh tượng giống như một con bướm lộng lẫy, ánh mắt hào hứng, vô cùng tâm đắc.

“Không cho , ?” nàng giẫm lên bông hoa sen, giống như tiên nữ trong mộng.

Hắn đưa tay , nắm tay nàng, tay dừng ở giữa trung, nắm một chút khí.

Có một âm thanh len lỏi trong lòng, nàng c.h.ế.t , ngươi còn sống cái gì nữa?

Hắn run rẩy, gần, Mộ Dung Khanh lui , Thương Mai lui , Cầm Chi và Quỳnh Hoa cũng lui , vì ánh mắt tuyệt vọng tan vỡ của .

Hắn chinh chiến nhiều năm, sa trường hết sức nguy hiểm, mấy thoát chết, cũng chỉ vì nghĩ đến một chuyện, nàng còn sống, nàng còn sống, thể c.h.ế.t ?

Hắn lập chiến công, thúc ngựa chạy xa xa, ở sa mạc hoang vắng, khắc lên cây dòng chữ “Tiêu Kiêu yêu Tráng Tráng”.

Hắn dùng m.á.u của thấm lên những chữ đó, đỏ thẩm tới chói mắt, buổi chiều tà chiến trường là vẻ bi tráng nhất, nhưng cũng bằng hai chữ Tráng Tráng.

Lần đó, mắc kẹt ở núi Long Đằng, hết sạch lương thực, trong cơn tuyệt vọng, dã đưa năm nghìn sát thủ đột nhập vùng thị trấn quan trọng của kẻ địch Man Di, giữa tiếng vũ khí, d.a.o kiếm dứt, lao với quyết tâm liều mạng.

Trong trận quyết chiến đổ m.á.u đó, g.i.ế.c bao nhiêu kẻ thù, cũng b.ắ.n trúng một mũi tên ngã quỵ xuống đất, tưởng như c.h.ế.t , con quạ bay lượn đầu, lấy từ trong n.g.ự.c một chuỗi hạt, quấn một vòng quanh cổ tay, chuỗi hạt đó là Tráng Tráng tặng cho .

“Ta đến chùa Quan Âm xin cho , nhất định mang theo bên , Quan Âm Bồ Tát là chỗ dựa vững chắc cho , cái gì cũng sợ.”

Khi đó, vẫn là Ngự Lâm Quân ở trong cung.

Hắn nhiều.

Vân Mộng Hạ Vũ

Năm đó, hỏi cưới Tráng Tráng, Hoàng Thượng với , thể lấy Công chúa, nhưng mà, Tiêu gia sẽ tước quân hàm, giáng xuống thường dân, đó rút lui khỏi kinh thành, từ nay về kinh.

Và Tráng Tráng còn là công chúa, cũng giống như Tiêu gia, chỉ là thường dân, cũng thể kinh gặp của nàng.

Sau đó, Hoàng Thượng còn : “Ngươi bảo vệ Tiêu gia, bảo vệ công chúa, nếu như ngươi tổn thương công chúa, sẽ gả nàng cho khác.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-dinh-vuong-phi/chuong-342.html.]

Hắn : “Vậy thôi, thần lấy công chúa, thần cũng lấy khác, thần sẽ mãi mãi bảo vệ công chúa.”

Hoàng Thượng trả lời: “Được thôi, ngươi Lương Quốc bảo vệ công chúa, nếu như ngươi lấy vợ thì nó cũng sẽ gả cho thái tử Lương Quốc.”

Hôm đó, điên cuồng đại náo thư phòng, tất cả đề nghị của Hoàng Thượng, đều đồng ý, đó, Hoàng Thượng ném cho một bản văn thư, văn thư tố Tiêu gia cấu kết với giặc.

Hắn đó là ngụy tạo, nhưng mà văn thư , thể c.h.é.m đầu mấy trăm của Tiêu gia.

Hắn chịu khuất phục .

Hắn cưới Hàn Thanh Thu, Tiêu gia vẫn là gia tộc vinh quang lừng lẫy, vô cùng oai phong, Hoàng Đế vẫn là Hoàng Đế, cao cao tại thượng, từ đây thể bình chân như vại.

Chỉ Tiêu Kiêu và Tráng Tráng, mất trái tim, trôi dạt lênh đênh thế giới .

Lòng của họ hướng về , nhưng mà thể đồng hành cùng .

Tổ phụ : “Con là cháu đích tôn của Tiêu gia, gánh vác vinh quang của gia tộc, nam tử hán việc gì là thể , nhưng mà là một con gái, đời nhiều xuất sắc hơn công chúa.”

yêu và xuất săc, liên quan gì đến ?

Hắn từng nghĩ đến vấn đề đó.

Hắn đưa bàn tay run rẩy tới gần, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của Tráng Tráng, mặt nàng lạnh, giống như một c.h.ế.t , quá quen với chết, c.h.ế.t trong tay , chạm nhiều xác chết, nhưng cái nào khiến đau đớn như thế .

An Tức Hoàn, thuốc giải, ở trong cung nhiều năm, , rõ.

Hắn thở phào nhẹ nhõm, , Tráng Tráng, chúng ở bên , cuối cùng chúng cũng ở bên .

Mộ Dung Khanh vẫn luôn , thấy tay cử động, liền vội vàng gần.

quá muộn , một con d.a.o găm đ.â.m n.g.ự.c , m.á.u chảy liên tục.

Thân là đại tướng quân, bên luôn mang theo binh khí, con d.a.o găm đây Thái Hoàng Thái Hậu tặng cho Tráng Tráng, hai cái giống , một cái tặng cho Mộ Dung Khanh, một cái tặng cho Tráng Tráng, Tráng Tráng đem tặng cho .

Mọi nghĩ sẽ xảy chuyện , nghĩ Tiêu Kiêu sẽ một chút do dự mà tự sát, c.h.ế.t cùng Tráng Tráng.

Thương Mai cứu Tiêu Kiêu.

Cầm Chi và Quỳnh Hoa sướt mướt, ba Lễ Thân Vương ở trong phòng, những khuôn mặt biểu cảm giống , cùng nỗi đau và sự tức giận.

Ba vị ngự y và Thương Mai cứu chữa cho Tiêu Kiêu, nhưng mà Tiêu Kiêu quyết tâm chết, rõ vị trị tim , một d.a.o , trực tiếp đ.â.m nơi đó, gần như xuyên thấu tim phổi.

Cô đ.â.m kim châm lên , đả thông kinh mạch, nhưng cô rằng thể sẽ thành công, vì m.á.u chảy quá nhanh, với , vết đ.â.m cũng sâu, trong điều kiện hiện tại thì gần như thể cứu chữa.

Cây kim cuối cùng, cô dùng một cái dài, đây là phương pháp châm cứu cầm m.á.u dùng trong phẫu thuật kim châm để chữa trị vết thương, ngoài còn thể phong ấn huyệt đạo và cầm máu, nhưng mà Thương Mai rằng sẽ qua nổi một giờ.

Cuối cùng cô cũng hết cách, chỉ , thở từ từ yếu dần cho đến chết.

Thương Mai cuối cùng cũng kìm mà gào , bàn tay là máu, lau lung tung mặt của .

Hồ Hạnh Nhi cũng đến, ở ngoài cửa thấy tình cảnh , im lặng xuống.

Đầu của Tiêu Kiêu vẫn luôn hướng về phía của Tráng Tráng, khóe miệng nhếch lên.

Tiêu Thác và Tô Thanh cũng tới, Tiêu Thác thấy cảnh , hồn vía suýt nữa bay ngoài, tiếng hét trong cổ họng đè xuống, nước mắt từ từ rơi.

Không ai nghĩ rằng, trong đêm khuya yên tĩnh xảy một sự đổi lớn như , một là công chúa của Trấn Quốc, một là chiến tướng phi ngựa chiến trường tiêu diệt vô kẻ thù, trút thở cuối cùng của cuộc đời ở đây.

Mộ Dung Khanh bỗng nhiên nhớ tới một , vội vàng lao ngoài: “Hồ Hạnh Nhi…”

Hạnh Nhi chạy nhanh như bay, vươn lên ngựa, điên cuồng thúc ngựa, lao vụt ngoài.

Loading...