Tuyệt Đỉnh Vương Phi - Chương 361

Cập nhật lúc: 2025-07-13 23:09:04
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thương Mai khẽ thở dài, xoay , để mặc cho hai thúc cháu đó ở .

Ngồi ở đầu giường của Tráng Tráng, sắc mặt yên bình của nàng, vì ăn trùng bảy đốt, hấp thu hết độc trong cơ thể, trông nàng cứ như đang ngủ say.

Mấy ngày nay thể đút cho nàng một ít nước cơm, đương nhiên là đủ dinh dưỡng, vì thể mấy ngày nàng gây nhiều.

Nắm tay nàng, mềm mại như xương, kéo ống tay áo nàng lên, thấy cổ tay nhiêu vết thương, sâu, nhưng nhiều, thấy đau lòng.

Không nàng thể chịu đựng những buổi đêm khuya dài đằng đẵng , những phương thuốc của ngự y kê toa cho nàng lúc , đa phần đều là an , nàng cần an mới thể ngủ .

Có tiếng bước chân lặng lẽ bước , Thương Mai , là Việt Đông Vương.

Thương Mai khẽ thở dài: “Ta nhớ Tráng Tráng từng với , nàng uống rượu, cũng dám uống rượu, vì khi uống rượu thì thể nào khống chế cảm xúc của bản , nàng là đang miễn cưỡng chịu đựng đến tận bây giờ.”

Giọng điệu thô bạo của Việt Đông Vương truyền từ phía lưng cô: “Hoàng Thái Hậu ngươi là đại phu, y thuật giỏi, vì ngươi cách cứu nàng chứ?” Thương Mai kéo ống tay áo của nàng xuống, cô , Việt Đông Vương thấy .

“Tất cả đều cứu nàng, nàng thể nào khác ghen ghét căm hận, nàng , giống như tiên nữ, cho rằng, bất cứ phàm phu tục tử nào đời cũng đều xứng với nàng.”

Việt Đông Vương ngu, hiểu ý trong lời của Thương Mai, lạnh lùng : “Giúp tên tiểu tử Mộ Dung Khanh ? Nếu ngươi yêu quý Tráng Tráng đến thế, chắc ngươi cũng , nếu nàng cứ thì sẽ là cô hôn vô chủ.”

“Ta tin những thứ đó, nàng là ngoại lệ.” Thương Mai ngẩng đầu, Việt Đông Vương đang đến cạnh cô:

“Nàng nàng yêu, đối với nàng mà , bắt nàng gả cho bất cứ nào khác thì chính là khinh nhục nàng.”

Việt Đông Vương gì, nhưng gương mặt vẫn lạnh lùng cứng rắn.

Thương Mai lên: “Vương gia ở cùng công chúa một chút .”

Vân Mộng Hạ Vũ

Trong lòng Thương Mai cảm thấy bàng hoàng, tuy chắc chắn thể lấy , nếu Tráng Tráng thật sự chết, dựa theo tục lệ đáng vẫn cảm thấy, thời đại chính là thời song song với thời đại của cô, mê tín dị đoan gần như trở thành một loại văn hóa.

Cũng giống như xã hội của cô, cho dù đón nhận ít văn hóa nước ngoài du nhập , nhưng một thứ ăn sâu bén rễ suốt mấy ngàn năm khó mà xóa bỏ .

Hoàng Thái Hậu và Việt Đông Vương khác yêu thương Tráng Tráng, nhưng bọn họ chắc chắn sẽ đồng ý để Tráng Tráng trở thành một cô hồn vô chủ, bởi vì đổi với bọn họ, nếu thật sự cho Tráng Tráng, thật sự yêu thương nàng, thì nhất định chọn cho nàng một con đường dễ .

Đây là vấn đề về giá trị quan, khó thể đổi chỉ dựa việc trò chuyện.

Lúc Thương Mai , thấy tiếng Mai nặng nề, đàn ông giống với phụ nữ , tiếng của phụ nữ chắc thể xúc động, nhưng mà tiếng của một con cứng cỏi giống hệt như một cây búa, từng tiếng từng tiếng đập mạnh lòng .

Lương Vương tìm Thái Tử khắp nơi, mà vẫn luôn ở trong Đông Cung chờ Thái Tử về, Tiêu Thác cũng ở cùng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-dinh-vuong-phi/chuong-361.html.]

Tiêu Thác gì, quen với Lương Vương từ lâu , bao giờ thấy vẻ mặt Lương Vương khủng bố như thế .

Hắn chính là một thùng thuốc nổ di động, cảm giác như chỉ cần lớn một chút cũng thể nổ tung , chờ đến tối giờ Hợi mới thấy thị vệ nâng Thái Tử về.

Thái Tử kiệu điện, đầy vết thương, lúc ở lúc mới hồi cung.

Vừa cung thấy Lương Vương và Tiêu Thác đang chờ, Thái Tử đang một bụng lửa giận chỗ phát tiết, thấy Lương Vương tự động dâng đến miệng, lập tức trở nên tàn bạo: “Giỏi lắm, bổn cung tìm tên vô dụng ngươi, ngươi tự chạy cung đòi đánh.”

Trong ấn tượng của , Lương Vương luôn ở trong thế yếu, cũng phản kháng, cho rằng là dám phản kháng.

Thấy Lương Vương từ từ dậy, trong mắt bùng lên lửa giận ngùn ngụt, hừ lạnh : “Bày cái mặt cho ai xem! Thứ đê tiện!”

“Là ngươi bắt Ý Nhi , đúng ?” Lương Vương khế hỏi, nắm đ.ấ.m vang lên lách cách.

Thái Tử thị vệ nâng dậy, lạnh lùng : “Là bổn cung bắt đó, thì ? Ngươi hung dữ thế là đang định đánh bổn cung hả? Đánh , ngươi gan thì cứ đánh, ngươi dám ? kỳ kiêu ngạo, khinh thường : “Tên vô dụng , dám tay ? Cho ngươi mượn lu nước lông của bổn cung, sai, bổn cung bắt đứa đê tiện đó, còn ban thưởng cho nô tài, chắc tên vô dụng như ngươi vẫn đụng đứa đê tiện đúng ? Vậy thì đúng là tiếc thật, để đám nô tài hưởng hàng ngon .”

Hắn , vươn tay võ lên mặt Lương Vương, vỗ mạnh: “Tên nhu nhược, cân bổn vương đến gặp Mẫu hậu cầu cho cũng thích hợp , cái bông hoa tàn xứng với ngươi.”

Mặt Lương Vương hề chút biểu cảm nào, thậm chí còn thu hết tất cả lửa giận, nhưng mà, ngay giây phút đó, đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt hung ác đến mức dọa Thái Tử sợ hãi lui , nhưng nhanh chóng định tinh tức giận : “Ngươi… ngươi trợn trừng hai mắt lên một tên vô dụng, sai ?”

Một nắm đ.ấ.m kéo theo tiếng gió vù vù từ bên trái Lương Vương vươn , một đ.ấ.m giống như sức dời non lấp biển, đập mạnh lên bụng Thái Tử, cơ thể Thái Tử bay lên, bay vèo cửa theo đường vòng cung.

Người vẫn rơi xuống đất, tên vô dụng mà bay vèo ngoài sút một phát chỗ hiểm của , Thái đau đớn cản trở bộ tiếng , chỉ cảm thấy cơn đau nhói từ đũng quần lan tràn đến khắp , cơn đau gần như cắt đứt cả nhịp thở.

Thống lĩnh Đông Cung Lương Thụ Lâm bước nhanh , cản Lương Vương : “Lương Vương, xin hãy nhẹ tay!”

“Cút!” Lương Vương phun một chữ, mang theo khí thế hùng mạnh của vạn quân, Lương Thụ Lâm cũng khiếp sợ, là Sao cứ như đổi thành một khác.

Tiêu Thác lên, cản Lương Thụ Lâm : “Thống lĩnh Lương, chuyện giữa hai bọn họ, ngoài nên xen .”

Lương Thụ Lâm là một điều, bây giờ thể đắc tội với Lương Vương, nhưng là thống lĩnh trong cung Thái Tử cũng thể nào khoanh tay , vì thế : “Xin Tiêu tướng quân khuyên Lương Vương báo Hoàng Hậu cũng nghĩa là mặt ở đây, thì ở đây dù xảy chuyện gì, tuy rằng cũng chịu tội nhưng cũng gánh trách nhiệm lớn nhất, cũng hơn là đối đầu tiếp với Lương Vương và Tiêu Thác.

sớm muộn gì cũng bẩm báo Hoàng Hậu, việc giấu .

Tiêu Thác cũng Lương Thụ Lâm cách xử lý ngoài dặn dò Thập Nhị Vệ canh chừng, Lương Vương thương, cũng cho phép Lương Vương Thái Tử điện hạ thương.

rõ ràng ai thể cản Lương Vương đang cực kỳ tức giận , nắm cổ áo Thái Tử lên, thù mới hận cũ suốt bao nhiêu năm đều cùng phát tiết ngoài, đ.ấ.m liên tục mấy đ.ấ.m lên mặt Thái Tử, Thái nhưng vẫn hung hăng : “Bổn cung g.i.ế.c ngươi, g.i.ế.c tên vô dụng nhà ngươi!”

Còn xong hai chữ vô dụng, một thanh kiếm bay vèo qua, rơi xuống cẳng chân , cắm thẳng .

Thái Tử tru lên như heo chọc tiết, Thập Nhị Vệ thấy Lương Vương xài vũ khí, lập tức chạy nhanh qua.

Loading...