Tuyệt Đỉnh Vương Phi - Chương 782
Cập nhật lúc: 2025-07-23 22:28:13
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vạn Húc đỡ .
Hắn Dạ Vương đánh một trận, ai cũng giúp, bởi vì, Hoàng thượng chỉ hạ chỉ bắt giữ Dạ Vương, chứ thể thương .
Vân Mộng Hạ Vũ
Hơn nữa rõ ràng, bắt bớ, động thủ với Vạn đại nhân, cũng chỉ là ân oán cá nhân, .
Đương nhiên, một điểm quan trọng nhất, là nóc nhà của phủ , một dãy cung thủ.
Ai cũng đạo lý chó cùng rứt giậu, nếu như ép Dạ Vương tới bước đường cùng, bọn họ khó bắt trở về , cơn thịnh nộ của Hoàng thượng, chỉ sợ ai cũng yên.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất nhất là Vạn Húc là phó thống lĩnh cấm quân bỗng đề bạt lên, cái chức vị tự dưng rơi xuống , bình thường đều khó lòng phục chúng, cấm quân đều là tính khí cao ngạo, vốn phục , thấy hung hăng ngang ngược như , đều lựa khoanh tay .
Dạ Vương đó dẫn .
Nói tới An Thân Vương mang Liên Thúy Ngữ trốn , vốn là chạy về phía Hàn Sơn, nhưng khi ông ở Thông Thiên Các , đuổi theo, ông chỉ đành đổi phương hướng, mang Liên Thúy Ngữ trốn đông trốn tây.
Do truy đuổi, tiếp ứng, vì thế, khỏi thành thì đuổi kịp.
Liên Thúy Ngữ cũng tỉnh , sắc trời đen xì, truy binh tay cầm đuốc, soi nơi hoang vắng ngoài thành, sáng như ban ngày.
“An Thân Vương, khuyên vẫn là ngoan ngoãn đầu hàng !” Người đuổi theo An Thân Vương, là cấm quân bảo vệ Hoàng thượng ở Thông Thiên Các, võ công cao.
Người cấm đầu đó, là trưởng tôn của Tôn đại nhân – Long võ tướng quân Tôn Hạ.
Liên Thúy Ngữ nhận Tôn Hạ, từng mấy Hi Vi Cung.
Bà nghi hoặc tình hình mắt, An Thân Vương, đó vô thức dựa An Thân Vương: “Đây là chuyện gì?”
Tôn Hạ : “Huyện chúa, An Thân Vương bắt , Hoàng thượng lệnh thần cứu trở về.”
Liên Thúy Ngữ sững sờ, lập tức lùi một bước An Thân Vương, tức giận : “Ông tại bắt cóc ?”
An Thân Vương kéo tay của bà , trường kiếm giơ lên, trầm giọng với Tôn Hạ: “Bớt phí lời, đến !”
Tôn Hạ lạnh một tiếng: “Nếu như thế thì đừng trách mạt tướng tay lưu tình.”
Mười mấy , xông tới.
là c.h.é.m An Thân Vương, mà c.h.é.m Liên Thúy Ngữ.
Hoàng thượng chỉ, An Thân Vương thể gϊếŧ, Liên Thúy Ngữ chết.
An Thân Vương ôm Liên Thúy Ngữ, nhảy vọt lên, kiếm phong tung , chính là kiếm khí lăng lệ quẹt qua, ép Tôn Hạ lùi hai bước.
Liên Thúy Ngữ thấy những đó c.h.é.m bà , khỏi sửng sốt: “Hoàng thượng là kêu các ngươi đến cứu ? Các ngươi gϊếŧ ?”
Tôn Hạ lạnh lùng : “Huyện chúa, qua đây, qua đây, liền ai thể thương .”
An Thân Vương : “Đừng qua, bọn họ lừa nàng.”
Liên Thúy Ngữ gương mặt của ông , tự dưng tin ông .
An Thân Vương lấy một con dao, đưa cho Liên Thúy Ngữ: “Nàng cầm lấy phòng .”
Liên Thúy Ngữ tay cầm chặt, cơ thể run nhẹ.
Tôn Hạ lạnh một tiếng: “Nếu huyện chúa ngay cả Hoàng thượng cũng tin, thì c.h.ế.t với An Thân Vương !”
Nói xong, tay nhấc lên, là một lượt tiến công mới.
An Thân Vương một tay cầm kiếm, một tay kéo Liên Thúy Ngữ, chỉ phòng thủ tấn công, tuy cách đánh gian nan, cũng thể tạm thời kiên trì .
Ngược là Liên Thúy Ngữ, đó bỏ thuốc, cơ thể mềm nhũn, theo kịp bước chân của An Thân Vương, mấy đều suýt nữa ngã đất, An Thân Vương thể đỡ bà , chỉ là như thế, liền khiến đối thủ cơ hội .
Hơn nữa, rõ ràng Tôn Hạ phát hiện An Thân Vương thà c.h.ế.t cũng bảo vệ Liên Thúy Ngữ, cho nên, đổi cách đánh, chia ba công kích Liên Thúy Ngữ, quả nhiên, An Thân Vương phòng hộ hai bên, lộ sơ hở, quá hơn mười chiêu, cánh tay thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-dinh-vuong-phi/chuong-782.html.]
Hơn mười chiêu nữa qua , n.g.ự.c cũng trúng một kiếm, dòng m.á.u ấm nóng b.ắ.n , b.ắ.n lên mặt của Liên Thúy Ngữ, Liên Thúy Ngữ cả giống như đơ , chân nhúc nhích, chỉ sững sờ vết thương của An Thân Vương.
Trong đầu, bỗng chốc liền đau đớn kịch liệt, nhiều chuyện, trào lên trong đầu.
Tôn Hạ thấy bà như , đột nhiên nghĩ tới lời dặn dò của Hoàng thượng, nghiêm giọng : “Huyện chúa, Hoàng thượng lệnh, gϊếŧ An Thân Vương.”
Bà trúng cổ dễ , chỉ sẽ lời của Hoàng thượng.
Liên Thúy Ngữ cầm con d.a.o trong tay lên, An Thân Vương, đáy mắt bỗng nhiều hơn một tia kiên quyết.
An Thân Vương sững , đẩy bà , ông , Tôn Hạ là mạng của bà .
Con d.a.o của Liên Thúy Ngữ, bỗng đổi phương hướng, đ.â.m sâu l*иg n.g.ự.c của , bà khó nhọc : “Ta c.h.ế.t thì ông thể trốn thoát, gánh nặng của ông!”
“Không!” An Thân Vương phát tiếng thét kinh thiên, ôm lấy cơ thể nhanh chóng ngã của Liên Thúy Ngữ.
Tôn Hạ thấy cơ hội tới , một kiếm đ.â.m , đ.â.m thẳng tim của An Thân Vương.
Chỉ một tiếng ‘keng’, là âm thanh kiếm gãy.
Tôn Hạ sững sờ kiếm của gãy hai đoạn, mà cái đánh gãy kiếm của , mà là...
Hắn thể tin, thật sự thể tin.
Đó là một đóa hoa mai khô.
Một bóng , từ từ từ trời đáp xuống.
Vừa ngọn đuốc cấm quân nứt đất còn phát ánh sáng, tới khí tức tiêu sái, gió nổi lên từ khi nào, thổi bay chiếc áo choàng màu xanh của bà .
Trong tay bà cầm một đóa hoa mai, mi tâm dường như phát sáng, nếu kỹ một chút, là một phù hiệu giống như hình chữ thập, nhưng, nhanh thì thấy nữa.
An Thân Vương đau đớn tuyệt vọng gọi một tiếng: “Lão tổ tông!”
Tôn Hạ vội quỳ xuống, cấm quân cũng quỳ xuống theo: “Thần tham kiến Thái hoàng Thái hậu!”
Lại một ngự đáp xuống, là một bà lão mặc áo choàng màu tro, bà đáp xuống liền lạnh một tiếng: “Tên giỏi, gϊếŧ .”
Ánh mắt của Long Triển Nhân nhàn nhạt quét qua mặt của Tôn Hạ: “Trở về với Hoàng đế, lão trở về .”
Tôn Hạ ngẩng đầu liếc , chỉ cảm thấy đôi mắt đó của Thái hoàng Thái hậu như giếng cổ, sâu mà lạnh lẽo, dọa cho vội vàng cúi đầu: “Vâng!”
“Dẫn !” Long Triển Nhan liếc An Thân Vương, dặn A Xà cô cô, tự xoay .
An Thân Vương thở phào một , ôm lấy Liên Thúy Ngữ, từng bước từng bước theo A Xà cô cô.
“Lão tổ tông, cầu xin cứu nàng !” An Thân Vương thương đuổi theo Long Triển Nhan, cầu xin.
Long Triển Nhan ngữ khí nhàn nhạt : “Không c.h.ế.t , về vương phủ tiếp!”
Về đến vương phủ, là về Lễ Thân Vương phủ, bởi vì, Nhϊếp Chính Vương phủ và An Thân Vương phủ bao vây.
Lễ Thân Vương mà cái gì cũng , đầu óc mờ mịt.
Ông dụi đôi mắt còn ngái ngủ, đó trợn to mắt: “Đã xảy chuyện gì? Lão tổ tông trở về , nhị ca thương , huyện chúa sắp c.h.ế.t .”
Khả năng triệt đầu triệt đuôi nhốt ở đây, thể thấy vị Lễ Thân Vương cũng thật sự hỏi chuyện đời .
Long Triển Nhan liếc ông : “Biết nàng sắp c.h.ế.t , còn mau chóng chuẩn phòng? Thật sự nàng c.h.ế.t ?”
Lễ Thân Vương bỗng đầu, lập tức căn dặn, đó lệnh gọi Vương phi A Man tới.
Vừa , hôm nay là ngày cung thỉnh an Hoàng Thái hậu, A Man dậy từ sớm , đang sửa soạn, chải tóc, bà hôm nay đều muộn , cho nên, cũng vội, chỉ là tới lộ mặt là .
Nhiều nhất mắng vài câu, mắng một chút tóm hơn thể ngủ nướng.