Tuyệt Đỉnh Vương Phi - Chương 896

Cập nhật lúc: 2025-07-25 23:25:03
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trở nhà trọ, Tần Châu liên tục hạ hai đạo thánh chỉ.

Đạo thứ nhất, tìm Mộ Dung Khanh khắp thiên hạ, bất kể , lên trời xuống đất thì cũng tìm về.

Đạo thứ hai, cầm thủ dụ của nàng đến doanh trại quân đội ở gần đây điều động ba ngàn nhân mã tới.

"Hoàng Thượng, nếu như sẽ đánh rắn động cỏ."

Cái gọi là đánh rắn động cỏ, là đối với quan viên ở Phong Châu.

Tần Châu : "Trẫm ở ngay chỗ , đánh rắn động cỏ cũng , nếu rắn độc thì thể bắt luôn."

Nhu Dao và A Cảnh thấy liền nàng ở đây một thời gian.

Lại khi Mộ Dung Khanh rời khỏi Kinh Thành vốn tìm Thái hoàng Thái hậu, nhưng tìm Thái hoàng thái hậu cũng khó khăn như tìm Thương Mai , nên cuối cùng về Miêu Cương.

Gần như một lượt vùng lân cận Miêu Cương.

Các châu huyện lân cận đó cũng qua mấy , cầm chân dung của Thương Mai hỏi khắp nơi nhưng vẫn ai .

Hôm nay, huyện Bắc An, nơi thuộc địa giới nước Tần nhưng còn tới đây nào.

Vẫn cầm chân dung hỏi thăm khắp nơi như cũ, thật hỏi nhiều cũng thế thôi, bởi vì, hai năm qua vẫn từng nhận tin tức nào cả.

Chỉ điều, hỏi ông chủ quán , ông chủ quan sát hồi lâu như điều suy nghĩ : "Nếu hỏi trong bức tranh thì thấy bao giờ, nhưng từng gặp một bé gái mặt mũi giống với nữ tử , quả thực giống như đúc từ cùng một khuôn ."

Mộ Dung Khanh đang từ từ cuộn bức tranh , thấy ông chủ quán đạp một cước lên ghế đẩu, nắm chặt vạt áo ông chủ, kích động đến mức hai mắt đỏ lên: "Bé gái? Lớn bằng nào? Lúc nào? Ở ? Là ai mang theo bé gái ? Người cùng bé gái đó trong bức tranh ?"

Ông chủ quán dọa cho phát run: "Gia, tiểu nhân... Tiểu nhân . Chỉ là hôm đó dẫn tới đây uống , tiểu nhân thấy bé gái xinh xắn nên hỏi thăm vài câu, hai tuổi, cùng cô bé... Là phụ của cô bé!"

Hai tuổi, hai tuổi, khớp, khớp.

còn, phụ cô bé?

"Ông chắc chắn đó là phụ của cô bé chứ? Không thúc thúc ngoài nào đó?" Trong đầu Mộ Dung Khanh lập tức nghĩ tới trăm ngàn khả năng, lẽ là cứu Thương Mai cũng chừng.

Thậm chí ngay cả chuyện Thương Mai vì báo ân mà lấy báo đáp cũng từng nghĩ đến, ngại, chỉ cần nàng còn sống thì cái gì cũng ngại.

Mộ Dung Khanh quá khích động khiến chủ quán sợ hãi, lập tức buông vuốt phẳng y phục của ông chủ: "Biết tới ?"

Chủ quán vội vàng lui mấy bước để giữ một cách với cái tên điên : "Nghe giọng hẳn là Bắc An , còn cụ thể chỗ nào thì thực sự ."

Người địa phương Bắc An? Vậy thì dễ , Bắc An lớn nên nhất định thể tìm .

Hắn lập tức truyền tin cho Cao Phụng Thiên, để phái tới hỗ trợ tìm kiếm.

Nơi là nước Tần nên của Đại Chu tới đây.

Hắn chờ Cao Phụng Thiên đến huyện Bắc An.

Ở trong huyện Bắc An bất ngờ phát hiện một .

Chính là Đao lão đại, ăn mặc giống như nước Tần, một y phục vải thô đang vác một bao tải nhanh chóng xuyên qua đám .

Lúc Mộ Dung Khanh giữ , thấy là Mộ Dung Khanh thì sợ ngây : "Vương... Vương gia?"

"Tiểu Đao, ngươi ở đây?" Mộ Dung Khanh hỏi.

Đao lão đại vội vàng đặt bao tải xuống, hạ giọng : "Ta đang tìm Vương phi."

Trái tim Mộ Dung Khanh đập thình thịch: "Vương phi đang ở đây ?"

Đao lão đại lắc đầu: "Không chắc lắm, nhưng từng gặp một đứa bé gái giống Vương phi như đúc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-dinh-vuong-phi/chuong-896.html.]

"Ở ?" Mộ Dung Khanh vui mừng khôn xiết, khi bắt đầu tìm kiếm ở đây lập tức đầu mối, thật sự là quá .

Vẻ mặt Đao lão đại chán nản: "Ta , nhưng ở trong huyện Bắc An thôi, lúc cũng chỉ thấy từ xa thôi, cảm thấy giống Vương phi, chờ chạy tới nơi thì thấy nữa."

Mộ Dung Khanh hề thất vọng, hai liên tiếp đều trông thấy chứng minh rằng Thương Mai đúng là đang ở nơi , mặc dù chỉ là một đứa bé gái giống nàng nhưng so tuổi tác thì phù hợp.

Trái tim Mộ Dung Khanh vẫn còn đang đập thình thịch cuồng loạn ngừng, nữ nhi, Thương Mai sinh nữ nhi cho .

"Chúng cùng tìm, bây giờ ngươi đang ở ?" Mộ Dung Khanh hỏi.

Đao lão đại vội vàng : "Ta đang ở miếu Long Vương, nơi đó khá , thỉnh thoảng cúng đường nên tiết kiệm tiền ăn cơm."

"Ở đây cũng miếu Long Vương?" Bắc Mạc ... Đại Tần nhiều sông hồ và cũng ít nơi giáp biển, bình thường chỉ nơi kiếm ăn dựa sông nước thì mới miếu Long Vương.

Còn ở Đại Chu thì nhiều, là bởi vì truyền thuyết về Nhϊếp Chính vương là Hỏa Long giáng thế nên mới nhiều miếu Long Vương như .

" , ngay cách chỗ xa, đưa hàng xong sẽ dẫn ngài ." Đao lão đại .

Mộ Dung Khanh theo Đao lão đại, bởi vì quen thuộc với Bắc An .

Chờ Đao lão đại đưa hàng xong, liền theo tới miếu Long Vương.

Cách bài trí miếu Long Vương giống như ở Đại Chu nhưng cũng chút giống, ở đây giống như tự bộc phát để thờ một vị chiến tướng, mặt mày cũng giống Mộ Dung gia.

Mộ Dung Khanh miếu Long Vương thì luôn cảm thấy quen thuộc, nhưng nghĩ từng gặp ở chỗ nào.

Đao lão đại dẫn tiến hậu viện của miếu Long Vương, quả nhiên ở đây một căn phòng nhỏ, bên trong đặt một cái giường, một ít đồ dùng hàng ngày, lộn xộn.

"Bình thường ngươi sống dựa những đồ mà bách tính dâng lên trong miếu Long Vương ?" Mộ Dung Khanh hỏi.

"Cũng là như , mồng một mười lăm đồ cúng nhiều hơn một chút nhưng ngày thường thì bao nhiêu, tuy thì đồ cúng mồng một mười lăm cũng thể ăn tầm nửa tháng, ngoài việc, đưa hàng giống như hôm nay cũng thể kiếm chút bạc, luôn luôn thể duy trì sinh kế."

Mộ Dung Khanh Đao lão đại thể sống thiếu ăn, cảm thấy ăn cơm còn quan trọng hơn cả Hoàng đế, bây giờ vì tìm Thương Mai thậm chí ngay cả ăn cũng chấp nhận đạm bạc như .

Hắn cảm động: "Ngươi đối xử với Thương Mai , nếu nàng thì sẽ cảm động."

Đao lão đại : "Vương phi xảy chuyện, tìm là trách nhiệm của ."

Trách nhiệm, là hai chữ mà lúc Thương Mai Miêu Cương với nhiều nhất.

Cái gì cũng hiểu, nhưng trách nhiệm của chính là bảo vệ Vương phi thật , đây chính là trách nhiệm của .

Vân Mộng Hạ Vũ

Nên cho dù chạy gãy chân thì cũng tìm.

Mộ Dung Khanh băng ghế nhỏ duy nhất ở trong phòng, đây là do Đao lão đại tự .

Đao lão đại : "Vương gia, phận của ngài thể ở chỗ , để ngoài tìm nhà trọ, bạc."

"Không cần , sẽ ở đây cùng ngươi." Hai ngày qua Mộ Dung Khanh ngủ ở nhiều nơi, núi cao, miếu hoang, nhà hoang, phàm chỗ nào bằng phẳng thì ngủ thôi.

Cuộc sống nàng khiến phát hiện , bè lũ xu nịnh cả một đời cầu vinh hoa phú quý hoặc đấu tranh cả một đời để đoạt lấy quân quyền mới buồn , thứ nhất chính là bên cạnh .

Nếu tìm Thương Mai, cả đời cũng còn mong gì nữa.

"Vương gia, ngài ngủ chỗ á?" Đao lão đại giật .

Người là Vương gia đó.

Mộ Dung Khanh : "Sao ? Ngươi thích ?"

Đao lão đại vội vàng : "Sao dám chê ngài chứ? Ta chỉ sợ ngài chịu khổ thôi."

Mộ Dung Khanh gương mặt trung thực của , trầm mặc một chút : "Tiểu Đao, cám ơn ngươi từng từ bỏ."

Loading...