Ta  ước một điều ước thật dài, thật dài.
Dài đến nỗi nhắm mắt  mà túi tiền  trộm  lúc nào cũng   .
Một đứa bé ăn xin ở gần đó đang đếm tiền trong túi tiền của .
Ta  gần hỏi nó: "Tiền  nhiều ?"
Nó phấn khích đáp: "Nhiều! Nhiều lắm!"
Ta hỏi: "Vậy  thể trả   ?"
Lúc  nó mới ngẩng đầu lên,  rõ  là khổ chủ, liền cắm đầu bỏ chạy.
Ta sững , vén váy đuổi theo.
     đuổi kịp, còn  váy của   vấp ngã.
Ta ngã trong lớp tuyết dày cộp, mũi đỏ ửng.
Một  đeo mặt nạ hình con thỏ dừng   mặt .
Hắn xoa đầu , kéo  dậy hỏi    .
Ta thút thít : "Túi tiền mất ."
"Nha  thị vệ của ngươi ?"
Ta lắc đầu: "Không     ."
Hắn khẽ thở dài: "Sao y như hồi nhỏ ?"
Ta   rõ: "Hả?"
Hắn mua cho  một xiên kẹo hồ lô: "Ở đây chờ nhé,   tìm giúp ngươi."
Nhịp tim trong lồng n.g.ự.c đập mạnh lạ thường.
Ta cắn cây kẹo hồ lô chua chua ngọt ngọt, ngoan ngoãn đợi .
Chẳng mấy chốc,   , còn mang cả túi tiền của  về nữa.
Ta kiểm tra xem túi tiền  thiếu thứ gì , ngẩng đầu lên thì thấy   biến mất.
Quên mất  hỏi     túi tiền của  trông thế nào .
Ta  quanh quẩn mãi, ở góc phố  một  nữa gặp  đàn ông đeo mặt nạ hình con thỏ,  tháo mặt nạ  , phát hiện  là Thái tử.
Thì  là  , thảo nào   túi tiền của  trông như thế nào.
Huynh  là một  .
Ta  thích  .
 giờ đây,  đối xử với   hơn  trở về .
Ta   thích   nữa.
Ta  thích,   thích.
Một thanh phi đao lướt qua thái dương Thái tử.
Tạ Tễ  đeo lên chiếc mặt nạ  xí của , kéo   lòng: "Không    bảo nàng đừng tìm   ?"
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Ta chớp mắt, bỗng nhiên nảy  ý định : "Chàng  mặt nạ hình con thỏ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tuyet-dong-tinh-dang/chuong-8.html.]
Hắn nghiêng đầu: "Có."
Ta cọ cọ  n.g.ự.c : "Vậy  đeo cho  xem  ?"
Hắn xoa đầu : "Về nhà  xem."
Ta vui vẻ reo lên: "A Khê là nhất!"
Thái tử  chúng   mật như chốn  ,  lạnh : "Thảo nào   g.i.ế.c ngươi, thì  là  trúng ngươi .
Thì  Nhiếp Chính Vương  thích nhặt đồ cũ  khác vứt  ."
Tạ Tễ buông  ,  tiến  gần Thái tử.
Thái tử chầm chậm lùi : "Tạ Tễ, ngươi   gì?"
Tạ Tễ  để tâm đến  , mà  với  đang  theo tới: "Ý Ý, nhắm mắt ."
Ta   lời, mà   siết chặt cổ Thái tử.
Trước khi  kịp phản ứng, Tạ Tễ  bịt mắt  .
Phục Linh hỏi : "Quận chúa,  đang buồn chuyện gì ?"
【Ơ, hóa  giải quyết một  nhanh thế ?】
【Ơ  ai giải thích nguyên lý hoạt động ?】
【Ừm... Hoàng đế lắm con, c.h.ế.t một đứa   ? Dù  cũng  mất quyền lực , Tạ Tễ nắm binh quyền thì sợ gì, bịa đại lý do Thái tử đ.â.m đầu  gốc cây cũng .】
【Hiện tại   đang là giai đoạn 'ẩn  chờ thời' ? Sao nam chính  đối đầu trực diện với vai phản diện  bay màu luôn thế?】
【 tra  ! Tác giả ở chương cuối , nam chính còn yếu ớt  chọc giận vai phản diện nên   g.i.ế.c chết, nữ chính đau lòng rời kinh. PS. Truyện  dở quá  ai  nên tác giả drop ~ Hy vọng các cục cưng  thể ủng hộ thêm cho truyện mới của  nha,     truyện ngọt sủng về nhân thú, mong data khá hơn chút! Vào trang chủ của  để xem, hoặc tìm thẳng 'Bá Đạo Thần Vương Sủng Trên Đầu Ngón Tay' cũng  nha, yêu các bạn nhiều lắm nha~】
...
Giữa một hàng dấu chấm,  hỏi Tạ Tễ: "Sẽ xảy  chuyện gì ?"
Hắn lắc đầu: "Không ."
Ta ôm chặt lấy vị trí trái tim, Tạ Tễ hỏi : "Nàng buồn lắm ?"
Ta lắc đầu, nhào  lòng .
Chỉ là lồng n.g.ự.c cứ khó chịu, bứt rứt.
Không  cảm giác đó là gì.
Có lẽ là, vì ba năm  theo đuổi   mà thấy buồn.
Tạ Tễ dùng bàn tay  từng chạm  Thái tử nắm lấy tay .
"Ý Ý,    g.i.ế.c nàng."
Ta gật đầu: "Ta  ."
"Đừng buồn nữa."
Ta rút tay  khỏi tay , ánh mắt  lập tức tối sầm .
Ta kiễng chân lên, vòng tay ôm lấy cổ , hôn lên.
"Ta chỉ là sợ hãi thôi.
Lần  đừng g.i.ế.c  ngay  mặt   ?"